Old school Easter eggs.
Người Tình Nguy Hiểm

Người Tình Nguy Hiểm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323144

Bình chọn: 7.00/10/314 lượt.

anh thật to gan, có tin tôi cáo trạng với cha hay không?"

"Thật xin lỗi, chúng tôi luôn luôn chỉ nghe mệnh lệnh của anh Lạc."

"Bí mật như vậy, chẳng lẽ trong nhà này ẩn giấu bí mật gì? Tôi càng muốn đi vào."

Chu Mỹ Lị không nói hai lời, lập tức ra tay đấu cùng thủ vệ, chỉ là công phu mèo quào của cô căn bản không phải đối thủ của thủ vệ này, mới xông vào đến phòng khách một chút liền bị chế phục.

"Đau quá nha!" Cô đau kêu kháng nghị.

"Chu tiểu thư, mời trở về đi!"

Cứng rắn không phải biện pháp tốt, đôi mắt to linh lợi như trộm của cô vừa chuyển, đột nhiên xé rách y phục của mình sợ hãi kêu, những thủ vệ bị hành động đột nhiên tới của cô khiến giật mình sững sờ, vài người đàn ông vội vàng buông tay ra.

"Tốt, mấy người có ý chiếm tiện nghi của tôi, tôi muốn nói với cha, bảo cha tôi chặt bỏ tay của tất cả các người!"

Mặt mọi người khẩn trương, chọc giận Chu Siêu là chuyện khủng khiếp. "Chu tiểu thư, cô tội gì làm chúng tôi khó xử?"

"Sợ phiền phức thì tránh ra!"

"Chuyện gì xảy ra?" Tương Bình bị tiếng xôn xao dưới lầu quấy nhiễu, chậm rãi đi xuống lầu.

Chu Mỹ Lị vừa thấy cô, giật mình nói : "Là cô!"

"Cô là. . ."

"Cô là gái quán rượu! Cô không phải mất tích sao? Sao lại xuất hiện?" Chu Mỹ Lị khó nén phẫn hận bất bình trừng mắt cô, thì ra gần đây không thấy bóng dáng người trong lòng là vì người đàn bà này!

Tương Bình xem kỹ mặt của cô, cố gắng tìm tòi trí nhớ. "Tôi quen cô sao?"

"Đừng giả bộ! Cô không phải cự tuyệt anh Lạc sao, vì sao lại chạy về? A! Tôi đã hiểu, cô là ham quyền thế của anh Lạc! Gái quán rượu chính là gái quán rượu, vọng tưởng dùng sắc đẹp mê hoặc anh Lạc của tôi!"

"Chu tiểu thư mời cô trở về!" Tất cả thị vệ đều xông lên, lần này mặc kệ cô dùng lý do gì cũng không thể để cô giương oai nữa, nếu không một khi để cho anh Lạc biết, bọn họ gánh chịu không nổi đâu.

Giữa trận lôi kéo, Sở Tương Bình mở miệng: "Cho cô ta lên đây!"

"Nhưng.. . Sở tiểu thư. . ." Những thủ vệ mặt lộ vẻ khó khăn.

"Y phục của cô ta rách, cũng không thể cứ để cô ta trở về như vậy. Đi lên, tôi lấy bộ quần áo cho cô thay."

Chu Mỹ Lị dáng vẻ mười phần nghênh ngang, bỏ tay của những tên đàn ông xấu này ra, theo Tương Bình lên lầu, dọc theo đường đi càng không ngừng đánh giá trang hoàng xung quanh, xem ra giá trị xa xỉ ở trong phòng, đợi cho cô xem đến bài trí trong phòng lại tức giận, tỏ rõ "Kim ốc tàng kiều (lầu vàng giấu người đẹp)", nhìn ra anh Lạc rất coi trọng người đàn bà này.

Sở Tương Bình rót chén nước cho cô. "Cô uống nước lạnh đi, giảm khí nóng."

"Không cần, đừng ở chỗ này giả tốt bụng, nói! Cô tiếp cận anh Lạc rốt cuộc có mục đích gì?"

Sở Tương Bình trầm ngâm một lát, không đáp hỏi lại: "Vừa rồi cô nói tôi cự tuyệt hắn, là ý tứ gì?"

"Cự tuyệt chính là cự tuyệt, còn có ý tứ gì? Chính cô cũng nói qua là xem anh Lạc như khách, một chút tình ý cũng không có, hiện tại lại da mặt dày ở nơi này, đừng tưởng rằng anh Lạc thích cô, thì cô có thể tùy ý đùa bỡn tình cảm của hắn!"

"Ý của cô là, tôi cùng hắn không phải một đôi tình nhân ân ái?"

"Đầu cô có vấn đề a! Rõ ràng nói qua mình có người trong lòng, không hề có ý gì với anh Lạc, bây giờ còn đến tranh đàn ông với Chu Mỹ Lị tôi. Cảnh cáo cô, tôi tuyệt không đem hắn tặng cho cô!"

Sự tình không đúng lắm, theo như lời nói của người phụ nữ gọi Chu Mỹ Lị trước mắt này, lại không giống Lôi Đình Lạc nói với cô, rõ ràng Chu Mỹ Lị không biết cô mất đi trí nhớ, bởi vậy trong lúc vô tình đã nói ra tình hình thực tế, nói cách khác nghĩa là Lôi Đình Lạc lừa cô.

Cô cùng Lôi Đình Lạc kỳ thật cũng không phải một đôi tình nhân, hắn lừa gạt cô đơn giản là lấy được cô, cô khẳng định Lôi Đình Lạc đã che giấu mình việc gì đó.

Trong lòng cô nhất thời nảy lên một cỗ tức giận.

"Này! Tôi đang nói chuyện với cô đó, đừng tưởng rằng giả bộ câm điếc là có thể qua loa cho xong." Chu Mỹ Lị không khách khí đẩy cô một cái, lại bị Tương Bình phản ứng lanh lẹ né đi, cô ta nhào vào khoảng không thiếu chút nữa té ngã, nhất thời thẹn quá hóa giận cùng cô giao thủ, nhưng cô ta cũng không phải đối thủ của Tương Bình, Tương Bình dễ dàng giữ chặt cô ta.

"Buông ra! Cô dám vô lễ với tôi, tôi sẽ nói cha tôi dạy dỗ cô!"

"Cô - con bé ngang ngược này cần được dạy dỗ một chút."

"Cô muốn làm gì?"

"Đành phải ủy khuất cô tạm thời làm thế thân của tôi."

Chu Mỹ Lị trừng to mắt, còn chưa kịp kháng nghị, liền thấy cổ bị đau ngất đi.

Mới gần tối Lôi Đình Lạc đã chạy về nhà, một lòng thủy chung đặt ở trên người giai nhân.

"Cô ấy đâu?" Hỏi một gã thủ hạ trong những người phụ trách an toàn ở đại sảnh.

"Sở tiểu thư ở trong phòng nghỉ ngơi, nhưng mà —" thủ hạ có chút chần chờ.

"Nói!" Hắn mệnh lệnh.

"Dạ, buổi sáng hôm nay Chu tiểu thư có tới."

Lôi Đình Lạc nheo lại con ngươi không vui. "Cô ta tới làm cái gì?"

"Tới chỗ này náo loạn nhỏ một chút, bất quá sau lại khóc lóc chạy đi."

Lôi Đình Lạc đi thẳng vào khuê phòng ở lầu hai, chỉ thấy được bóng lưng nghiêng nằm ở trên giường của người đẹp, hắn lẳng lặng đi vào ngồi xuống bên cạnh cô, đẩy ra bộ tóc dài ngăn trở mặt của người đẹp, tròng mắt tuấn tú