Người Tình Giấu Mặt

Người Tình Giấu Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324671

Bình chọn: 9.00/10/467 lượt.

on, thế nhưng ác tâm lại muốn hại cốt nhục của Tề gia, cũng may tất thảy đều bị bại lộ, mà hiện giờ, Hứa Bội Dung đã rời khỏi Tề gia, hơn nữa trốn tránh truyền thông đưa tin. . . .”

Trên báo giới có vô số kiểu suy đoán, nói cô năm đó tham luyến hư vinh, lựa chọn lui về gả cho nhà giàu có, chính là vì ham làm thiếu phu nhân, nói rằng thiếu phu nhân nhà giàu không phải ai cũng có thể đảm đương được. . .

Cũng có người đoán rằng, Hứa Bội Dung sở dĩ có ngày hôm nay, là bởi vì cô tằng tịu bên ngoài, bị nhà chồngđuổi ra khỏi cửa . . . .

Còn có người đoán rằng, Hứa Bội Dung là trời sinh không thể sinh con, nếu có thể sinh nổi một mụn con gái, khẳng định cô cũng không có kết cục như ngày hôm nay. . . . .

Tề Gia Tĩnh tái hôn xong ngày thứ hai, Ngô Niệm mệnh lệnh cho chị Lâm bảo Hứa Bội Dung nấu tổ yến cho cô ta, hơn nữa còn cố ý dặn, chính cô phải mang tới cho cô ta.

Tề Gia Tĩnh cùng Ngô Niệm vẫn ở tại phòng tân hôn trước kia của cô, chính là nghe người hầu nói, phòng tân hôn không chỉ có sửa chữa, hơn nữa còn làm thông với một phòng bên cạnh, phòng tân hôn hiện tại so với trước đây lớn hơn ít nhất một phần ba.

Cô bưng tổ yến, những thứ này cũng từng là đồ ăn vặt của cô, chẳng qua chỉ là trong chớp mắt, tất cả đều đã chuyển vần.

Cô nghĩ tới đi làm việc lại, nghĩ tới việc rời khỏi Tề gia, chẳng qua là Ân Tịch làm sao bây giờ? Lâm Âm Ái nhất định không bỏ qua cho cô, cô cũng biết, Lâm Âm Ái là trả thù cô, bởi vì lúc trước Lâm Âm Ái đã nói với cô, nếu cô tiến vào Tề gia, nhất định bà ta sẽ làm cho cô nhận phải báo ứng, làm cho cô phải hối hận trước đây đã quyết định tiến vào Tề gia.

Đúng vậy, hiện tại cô đã biết, nhà giàu có tựa như đáy biển, những con người này, mặt ngoài cảnh tượng vô hận, tấm lòng nhân ái làm từ thiện, nhưng mà bên trong thì một người cũng không thể dung, tâm địa ngoan độc . . . .

Bất tri bất giác, Bội Dung đã đi tới cửa tân phòng của Ngô Niệm, đang muốn gõ cửa, lại nghe thấy thanh âm khiến cô không chịu nổi.

“Tĩnh. . . . A. . . . Anh có nhớ người ta không? Anh là muốn tra tấn người ta đến chết sao?” Thanh âm của Ngô Niệm mang theo tiếng thở gấp.

“Tiểu yêu tinh, không phải là em muốn anh đến chết sao? Anh chính là muốn tra tấn em đến chết đó . . . .”

“A. . . . Đừng, chậm một chút, Tĩnh ca, đau . . . .” Tiếng ngâm nga dâm đãng của nữ nhân vang lên.

“Kêu lớn lên chút, em. . . tiểu yêu tinh này, vẫn là thông minh như vậy. . . .”

Tiếng thở dốc không ngừng của nam nữ, từng trận từng trận truyền vào lỗ tai cô, đứng ở tại chỗ, lại không biết nên làm thế nào cho phải.

Ngô Niệm hẳn là cố ý đi? Cô ta chính là muốn cho chính cô nhìn thấy bọn họ ân ái đến mức nào, làm cho cô chết tâm đi, kỳ thực cần gì phải làm như vậy đâu, lòng của cô từ lúc Tề Gia Tĩnh ký tên cứu đứa nhỏ thì đã chết đi rồi.

Đang lúc cô chuẩn bị lui ra, cửa phòng mở ra , cô ngẩng đầu, thấy Tề Gia Tĩnh đứng trước mặt của cô, trong mắt lộ ra thiếu kiên nhẫn, “Tại sao lại là cô? Cô tới đây làm cái gì?”

“Tôi mang tổ yến tới cho thiếu phu nhân.” Hứa Bội Dung khôi phục lại thanh âm bình tĩnh thực bình tĩnh.

“Anh yêu làm sao vậy? Sai cô đi lấy bát tổ yến mà lại lâu như vậy?” Giọng nói mang theo nũng nịu mà oán giận vang từ phía sau Tề Gia Tĩnh, một đoàn tóc dài tùy ý bay bay, từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng của hắn.

Đến khi cô ta nhìn thấy người bên ngoài là Hứa Bội Dung, ra vẻ kinh ngạc nói: “Bội Dung, ngại quá, về sau lúc mang đồ cho tôi tôi sẽ nói với người hầu, bảo người khác mang tới cũng được.”

Giơ tay cầm lấy bát tổ yến, còn không quên mỉm cười với cô, một con người hiểu lý lẽ lại ôn nhu như vậy.

Ánh mắt Tề Gia Tĩnh hòa nhã không ít liếc qua Hứa Bội Dung, ở trong mắt hắn, Hứa Bội Dung thấy hắn không vừa mắt tới mức nào, không còn có mê luyến đối với cô như trước, hung hăng mà đóng cửa lại, phát ra một tiếng động như động đất.

Hứa Bội Dung vẫn chuyên chú mà giặt quần áo, vẫn chưa phát hiện ra người đứng phía sau mình, một đôi mắt giống như muốn nhìn thấu cô vậy, sau đó chậm rãi tiến đến trước mặt cô.

“Khụ khụ . . . . .” Vài tiếng ho mạnh kinh động đến Hứa Bội Dung, cô thấy xuất hiện trước mắt mình là một đôi giày cao gót, mà bọt nước giặt quần áo trên tay cô không cẩn thận văng vào trên mũi giày, nhìn thấy loại tình huống này, cô sợ hãi.

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi. Tôi sẽ lau khô cho cô ngay, tôi sẽ lau khô cho cô ngay.” Nói xong cô dùng chính bàn tay của mình đi lau giầy của cô ta, thậm chí cũng không kịp nhìn xem đây là chân ai, hiện tại cô chỉ cầu không đắc tội bất kỳ kẻ nào, không làm sai gì.

Tay cô đang nghiêm túc lau giọt nước dính trên đôi giày cao gót kia.

Bỗng nhiên, giày cao gót đá lên một cái, tay Hứa Bội Dung trược tiếp ngã xuống đất, tay cô còn chưa có kịp thu lại, giày cao gót đã trực tiếp dẫm nát mu bàn tay trắng nõn của cô.

“A. . . . . . Đau quá!” Mu bàn tay đột nhiên bị dẫm nặng, làm cho cô nhịn không được kêu lên. Tiếng kêu của cô, càng làm cho chủ nhân của đôi dày tăng lực dẫm lên, cảm nhận đến lúc này, Hứa Bội Dung chỉ có thể gắt gao mà cắn răng, chậm rãi ngẩng đầu.

Khuôn mặt trắng hồng, ma


XtGem Forum catalog