XtGem Forum catalog
Người Đàn Ông Kiêu Ngạo Chớ Phiền Tôi

Người Đàn Ông Kiêu Ngạo Chớ Phiền Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322433

Bình chọn: 7.00/10/243 lượt.

Lăng bước nhanh đi về phía anh ngồi, thuận đường

hướng về phía bồi bàn muốn một ly cà phê."Nơi này khó tìm."

"Mình quên bạn đã bốn năm không còn sống ở Đài Loan, mình nên hẹn bạn ở nơi

mà bạn biết mới đúng." Khuôn mặt tươi cười của Hạ Dương và sự lạnh nhạt

của Kỷ Lăng hình thành hai phong cách đối lập.

"Vậy có lẽ bạn phải thất vọng rồi, mình trừ những nơi có tiếng ra, những nơi khác đều không biết."

"Ha ha. . . . . . Trường học sẽ không có khả năng quên chứ? Thật lâu chưa

về đó. . . . ." Sau khi Hạ Dương thi đậu phó giáo sư, liền chuyển đến

đại học T dạy, cũng ở đây làm quen được một vị nữ giáo sư, hai người sắp tiến tới hôn nhân.

"Ừ, lợi dụng thời gian rãnh mấy ngày nay sẽ trở về nhìn một chút. Bạn thì sao?"

"Được đó! Mình không có lớp vào buổi chiều hai ngày nay, chúng ta hẹn giờ,

đúng rồi, bây giờ bạn ở đâu? Thật sự muốn về định cư sao?"

"Nhà ở còn chưa vừa ý, liền ở tạm khách sạn."

"Mình nói bạn cũng đừng quá kén chọn, phương tiện thuận lợi là được, không

nhất định phải ở khu tín nghĩa nha!" Hạ Dương nói giỡn.

"Hả, là ai chọn nhỉ? Mình có chưa có ý định ở đâu."

"Đến lúc đó đừng quên cho mình biết. . . . . ."

Đang lúc hai người nói chuyện phiếm, bàn gần đó đột nhiên truyền đến tiếng vỗ bàn, cắt đứt của trò chuyện của bọn họ.

". . . . . . Tốc độ nhanh này của chúng tôi đã dùng toàn bộ bảng

downstream của nhà máy là ít nhất, Kỷ thị mấy người còn muốn thế nào?"

Hai chữ Kỷ thị là nguyên nhân khiến hai người đặc biệt chú ý.

"Quản lý Vương, chúng ta là theo hợp đồng, nếu như ông không theo giá tiền

trên hợp đồng, sẽ phải bồi thường vì làm trái hợp đồng."

"Được thôi! Nếu như mấy người muốn tôi lỗ vốn, tôi liền đình công, xem mấy người đến lúc đó làm sao giao hàng?"

"Quản lý Vương, lúc trước ông đồng ý ký phần hợp đồng này, liền chứng tỏ tán

thành giá tiền này, tại sao có thể vì bây giờ bảng giá tiền tăng lại đổi ý đây? Huống chi, cái bảng giá tiền này không phải vẫn luôn cao như

vậy, tôi tin ông nhất định đã từng mua qua thấp hơn bảng giá cả này,

chia đều xuống ông cũng không có tổn thất, ngược lại sẽ bởi vì hợp tác

cùng Kỷ thị, mà được chỗ tốt là có tiếng hơn, những thứ này ông tại sao

lại không tính tới?"

"Này. . . . . ."

"Nếu như quản lý Vương kiên trì muốn bồi thường vì trái hợp đồng, Kỷ thị chúng tôi cũng chỉ tiếp nhận thôi!"

"Phó giám đốc, Quản lý Vương là một người hiểu lý lẽ, tuyệt đối sẽ dựa theo

hợp đồng làm việc, sẽ không lật lọng. Quản lý Vương, ông nói đúng

không?"

"Ơ. . . . . . Đúng rồi đúng rồi! Hai người kẻ xướng người hát, tôi nói không lại hai người. Mới vừa rồi liền xem như tôi cằn nhằn đi."

"Có sao? Nguyên tiểu thư vừa rồi có nghe thấy gì không?"

"Không có! Em chỉ nghe được Quản lý Vương nói đùa. . . . . ."

Vừa mới rồi cục diện súng hỏa nhất thời bị tiêu trừ, khiến người khác không ngờ kết quả lại như thế. Song, tầm mắt Kỷ Lăng lại nhìn chằm chằm phía

trước, như nghĩ tới cái gì.

". . . . . . Là Kỷ thị, và chuyện

liên quan đến bảng tinh thể lỏng. . . . . . Kỷ Lăng, thật sự không phải

là công ty của bạn chứ?" Hạ Dương phỏng đoán nói.

"Không rõ. Nhưng, bạn xem vị tiểu thư kia. . . . . ."

"Ồ, bạn có hứng thú với cô ấy sao?" Hạ Dương một bên trêu chọc một bên quay đầu nhìn, lẩm bẩm nói: "Hình như nhìn có chút quen mắt."

"Là Nguyên Mạn Nhu."

"Nguyên Mạn Nhu? Người nào. . . . . ." Hạ Dương suy nghĩ, không nhớ ra người như thế.

"Là đàn em."

"À! Mình nhớ ra rồi. . . . . . Chính là đàn em mà bạn đối với cô ấy rất đặc biệt sao!"

Nghe vậy, Kỷ Lăng nheo cặp mắt lại, "Bạn nói bậy bạ gì đó?"

"Thật là đúng dịp nha! Mình đi chào hỏi với cô ấy một tiếng." Nói xong, đã đứng lên.

"Bạn làm gì thế?" Kỷ Lăng ngăn anh lại.

"Chào hỏi đó! Hiếm khi có duyên như vậy. . . . . ."

"Có duyên cái quỷ." Anh không nhịn được nguyền rủa ra tiếng, bởi vì Hạ

Dương dám nói ra những suy nghĩ mà anh giải thích không được —— anh đối

với cô rất đặc biệt.

Anh vẫn không muốn thừa nhận cái gì, hơn nữa tối qua cô cố ý không để lại cách thức liên hệ, thái độ của cô rất rõ

ràng, chính là không muốn có liên quan gì đến anh, đã như vậy, anh cần

gì đi quấy rầy cô?

Nhưng, anh phải thừa nhận mình không thích thái độ này của cô.

"Hai người không có cố ý liên lạc với nhau, lại có thể gặp nhau ở thành phố

mấy triệu người này, thì phải là có duyên, mình và vợ chưa cưới chính là có duyên số như vậy." Hạ Dương lấy kinh nghiệm của người từng trải nói, "Rất nhiều việc bỏ qua cũng không thể quay về nữa. Lúc này nếu bạn

không lên tiếng chào hỏi, nói không chừng bạn sẽ hối hận."

"Thật ra thì tối hôm qua chúng mình đã gặp nhau."

"Vậy sao? Kia còn không phải là có duyên nữa!" Hạ Dương cả kinh nói, "Nói

mau, bạn nói thế nào với cô ấy? Nhất định cô ấy rất bất ngờ khi thấy bạn phải không?"

"Có lẽ đi!" Kỷ Lăng nhún vai.

"Có lẽ? Không phải hai người mới gặp lại, không ôn lại chuyện cũ?" Hạ Dương buồn bực.

"Không có chuyện cũ tốt đẹp gì để nói ." Nhớ tới cô kinh ngạc khi nhìn thấy

anh, sau lại chỉ có thái độ lạnh nhạt, anh chỉ có thể khẳng định, cô

nhìn thấy anh không giống anh vui vẻ khi thấy c