XtGem Forum catalog
Người Chồng Máu Lạnh

Người Chồng Máu Lạnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3214414

Bình chọn: 7.5.00/10/1441 lượt.

i cửa, tay đặt trên nắm cửa, có thể nghe rõ

tiếng khóc từ bên trong truyền đến, từng hồi từng hồi, dường như không

thể ngừng lại được, hắn đau đớn nhắm mắt lại, bên trong và bên ngoài

cánh cửa giống như là hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Khoảng cách giữa bọn họ, trong một thời gian ngắn lại xa xôi đến thế, tựa như một người ở mặt đất, một người ở trên trời, khi chạm vào đã phá vỡ tất cả, duyên

phận như lại bắt đầu một lần nữa.

Rồi sau đó là sự hối hận về những gì đã xảy ra hai năm về trước, nhưng đã quá muộn, thật sự quá muộn.

Tô Tử Lạc ngồi trên xe của Bạch Thiếu Triết, đôi mắt nhắm nghiền,

Bạch Thiếu Triết cũng không muốn quấy rầy cô, hắn giúp cô đặp một chiếc

chăn mỏng lên người, hắn khẽ thở dài, hắn không biết Lê Duệ Húc đã nói

những gì với cô, nhưng hắn biết, cô đã khóc, người đàn ông kia vẫn có

thể làm cho cô khóc, hơn nữa còn khóc rất thương tâm.

Hắn khẽ cắn môi, không nói gì, sự tĩnh lặng trên xe thật đáng sợ,

hắn cảm thấy ngay cả hít thở cũng khó khăn, nhưng hắn vẫn lựa chọn để

cho cô chìm trong không gian riêng của mình.

Xe dừng lại, Bạch Thiếu Triết nhẹ vỗ vào mặt cô, nhìn đôi mắt hơi

sưng đỏ lên của cô, ánh mắt của hắn có một chút đau lòng, cô và Bánh Bao Nhỏ thật không hổ là mẹ con, Tiểu Bao khóc òa lên, mắt cũng sẽ bị sưng

đỏ như này, cô cũng vậy.

“ Tử Lạc, tới nhà rồi.”

Tô Tử Lạc khẽ giật mình mở mắt, thấy được khuôn mặt dịu dàng của Bạch Thiếu Triết.

Tới nhà, Tô Tử Lạc ngồi dậy, đúng là bọn họ đã về đến nhà.

“Được rồi, chúng ta xuống xe thôi, Bánh Bao Nhỏ có thể đang khóc.”

Bạch Thiếu Triết mở cửa xe, định bước ra ngoài, tay áo liền bị Tô Tử Lạc kéo lại.

“ Sao vậy?” Hắn quay đầu, nhìn về phía Tô Tử Lạc, trong mắt không có chút khác thường, vẫn là Thiếu Triết luôn yêu thương cô.

“ Thiếu Triết, em xin lỗi…” ngón tay Tô Tử Lạc nắm chặt, không biết

vì sao lại nói xin lỗi, nhưng cô biết bản thân cô nợ hắn một lời xin

lỗi, nợ hắn một lời giải thích.

“Cô ngốc này. ” Bạch Thiếu Triết vỗ về gương mặt của cô, “Em có

biết, cho tới tận bây giờ anh cũng không cần em phải xin lỗi. ” Đúng

vậy, hắn không cần câu xin lỗi xủa cô, thứ hắn muốn chính là tình yêu

của cô, nhưng, hiện tại, cô có thể cho hắn sao? Hắn chỉ có thể chờ, chờ

đợi cô.

Ánh mắt của hắn có chút mông lung, sau đó hắn xuống xe, mở cửa nhà,

Bánh Bao Nhỏ như muốn nhảy bổ vào lòng hắn, đúng như hắn nói, đôi mắt to màu trà kia đã ngập nước. “Cha, Bao Bao muốn ôm một cái…muốn ngủ ngủ,”

“ Cha đã về rồi, bảo bối” hắn hôn lên khuôn mặt mũm mĩm của Bánh Bao Nhỏ, còn Đồng Đòng đang đứng trước mặt họ, trong nhà sạch sẽ, Bánh Bao

Nhỏ nghịch ngợm này xem ra đã có người quản được rồi.

“ Mẹ…” Bánh Bao Nhỏ đưa tay mập ra muốn Tô Lạc ôm mình. Tô Tử Lạc đi lên, đưa tay ôm lấy thằng bé, cô khẽ nhéo má Bao Bao, nụ cười trên

gương mặt Bao Bao thật trong sáng đáng yêu, ánh mắt híp vào tươi cười,

vẻ đơn thuần đáng yêu, cuối cùng cũng khiến lòng cô bình yên hơn, Bao

Bao đúng là bảo bối của cô.

“ Đồng Đồng, hôm nay, cảm ơn con,” Bạch Thiếu Triết khẽ cúi người ôm lấy Đồng Đồng, so với Bánh Bao Nhỏ, con bé đúng là rât nhẹ. (oa, anh

Thiếu Triết thật là ấm áp)

Đồng Đồng ngượng ngùng cười, cô bé thật sự rất thích được Bạch Thiếu Triết ôm, trong lòng của cô bé mà nói, đây chính là cảm giác của cha.

Lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa truyền vào.

Là mẹ… Đồng Đồng chờ mong nhìn ra cửa, cửa mở ra, đứng bên ngoài,

đúng là Hà Duyên với bộ quần áo công sở màu đen, trên mặt còn lộ rõ sự

mệt mỏi, hôm nay cô có rất nhiều việc.



“Mẹ..” Đồng Đồng khẽ kêu một tiếng, đúng lúc Hà Duyên cũng nhìn thấy Bạch Thiếu Triết đang ôm Đồng Đồng, cô cảm giác hai mắt của mình có

chút chua xót, cô nghĩ tới Đồng Đồng không cần có cha, chỉ cần có một

mình cô là đủ rồi, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của Đồng Đồng, cô biết,

nó thật sự rất muốn có một người cha, muốn có được tình thương của cha,

nhưng cô là một người mẹ không tốt, ngay cả một nguyện vọng nho nhỏ như

vậy con cũng không thể cho nó, thậm chí còn không thể cho nó một cơ thể

khỏe mạnh.

Môi của cô khẽ động, khi nhìn thấy thân hình nhỏ bé của Đồng Đồng

được Thiếu Triết ôm trọn trong lòng, trông thật đáng thương, đứa con gái đáng thương của cô, từ khi sinh ra đến giờ, nó còn chưa được cha ôm lần nào.

“ Dì dì,” một tiếng nói non nớt truyền đến, cô cúi đầu, nhìn đôi tay mũn mĩm của Bánh Bao Nhỏ đang kéo ống quần cô.

“ Dì dì, ôm ôm…” từ ngữ của Bao Bao vốn rất đơn giản, nó đưa cánh

tay nhỏ bé ra, thỉnh thoảng lại chớp chớp đôi mắt đáng yêu của mình. (

thật biết lấy lòng mà, mẹ của ngta mà cũng tranh.)

Hà Duyên ôm Bánh Bao Nhỏ vào lòng, Bánh Bao Nhỏ quay mặt vào trong,

nó tựa khuôn mặt nhỏ nhắn của mình trên vai Hà Duyên, cái miệng nhỏ nhắn thỉnh thoảng lại chu lên, “Bao Bao thích chị, thích dì dì,” nói xong,

nó chu môi hôn vào má Hà Duyên, không biết là đã học được từ đâu, làm

cho tâm trạng đang có chút mất mát của Hà Duyên, trong nháy mắt đã tốt

lên rất nhiều.

Đứa nhỏ này, đúng là rất đáng yêu.

Còn Đồng Đồng nhìn mẹ của mình ôm Bánh Bao Nhỏ, trên mặt nở một cười tươ