XtGem Forum catalog
Người Chồng Máu Lạnh

Người Chồng Máu Lạnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3214260

Bình chọn: 8.00/10/1426 lượt.

sự châm chọc, ý tứ của cô, lòng hắn hiểu

rất rõ.

” Nếu anh muốn như vậy, em có thể tới đây làm, em sẽ học theo,” Kiều Na ngẩng đầu lên, trong mắt lộ tia vui sướng.

Lê Duệ Húc dập điếu thuốc trên tay, đầu ngón tay vẫn còn mùi hương của thuốc lá. ” Tôi không cảm thấy thư ký của tôi làm không tốt điều gì, nếu cô

ta để cho người xa lạ nào cũng vào được, vậy cô ta có thể rời khỏi đây

được rồi.” Lê Duệ Húc nói không chút khách khí.

” Húc..” khóe mắt Kiều Na hồng lên vì lời nói của hắn. Từ nhỏ tất cả mọi người đều nâng niu cô trong lòng bàn tay, đâu ai giống Duệ Húc

chẳng có chút khách khí . Hắn nói người xa lạ, chẳng phải ám chỉ cô sao.

” Cô Kiều, cô đừng có quên thân phận của mình, cô là do cha mẹ tôi

chọn, chứ không phải tôi chọn, tôi có thể đuổi cô ra ngoài bất cứ lúc

nào,” Giọng điệu vô tình, hiện tại tim của hắn đã lạnh, tim của hắn đã

thành một tảng đá, một chút ôn nhu cũng không có. Tô Tử lạc đã mang chút ôn nhu cuối cùng trong tim hắn đi rồi, đối với người phụ nữ khác, hắn

cũng chẳng thèm đưa mắt nhìn, hắn vốn không quan tâm.

” Húc, sao anh có thể làm thế với em?” Kiều na đứng lên, ôm mặt chạy đi ra ngoài, khi cô đang nhìn thấy Hà Duyên ngồi bên ngoài, liền trừng

mắt nhìn Hà Duyên, Hà Duyên thở dài một hơi

Làm thư ký Lê Duệ Húc đúng là không tốt lắm, mỗi ngày ánh mắt có mắt của phụ nữ muốn giết chết cô.

Điện thoại trên bàn làm việc vang lên.

Cô cầm điện thoại áp vào bên tai, bên kia truyền tới giọng nói lạnh

lùng của Lê Duệ Húc, “Hà Duyên, nhớ về sau không có hẹn thì không cho

đi vào văn phòng của tôi,” Hà Duyên còn chưa kịp phản ứng lại, Lê Duệ

Húc đã dập điện thoại.

Cô lại thở dài một hơi, đúng là tâm trạng Duệ Húc đang rất xấu.

Trong văn phòng, Lê Duệ Húc lại đốt thêm một điếu thuốc, làn khói

mỏng vờn quanh người hắn, hắn nhắm mắt lại, một lúc sau, hắn mở mắt ra,

trong ánh mắt kia, lộ ra quá nhiều mệt mỏi, hắn cầm điếuthuốc trên tay

dúi vào trong gạt tàn, tàn thuốc trong gạt tàn đã tràn ra, hắn đã hút

quá nhiều.

Lấy một cái hộp trong túi ra, mở ra, trong hộp có một chiếc nhẫn, nó là một cặp với chiếc nhãn trên ngón tay hắn, đây là vật hắn thích nhất, vậy mà bây giờ mỗi lần nhìn thấy lại giống như sự tra tấn đối với bản

thân hắn. Duệ Húc đã hỏi qua, chiếc nhẫn này là bị Tề Trữ San ném vào cống

thoát nước, hắn không biết cuộc hôn nhân này Tô Lạc đã phải chịu nhục

nhã như thế nào, dường nhưa tất cả đối với cô đều là sự giày vò, bản

thân hắn giày vò cô, Trữ San cũng giày vò cô.

” Vợ, xin lỗi..” Lại một câu xin lỗi.. Sâu lắng … Mọi thứ trước mắt hắn như mờ đi.

Hắn tháo chiếc nhẫn trên ngón tay, đặt vào bên trong hộp, sau đó lấy ra một cái hộp khác mở ra, bên trong là một đôi nhẫn hoàn toàn mới, do

chính tay hắn thiết kế, trên mặt chiếc nhẫn nam có khắc một chữ Lạc,

trên mặt chiếc nhẫn nữ khắc một chữ Húc, đây mới là thứ dành cho cô và

hắn. Nhưng hắn không biết còn có cơ hội để đeo nó cho cô không.

Hắn đem chiếc nhẫn nữ chạm nhẹ vào môi, cảm giác lành lạnh của kim loại truyền vào môi.

Trong căn phòng của căn nhà nhỏ, một thân hình nho nhỏ đang nhìn vào phòng bếp, cả người chạy về phía cửa, đôi chân ngắn mập không ngừng

chạy về phía trước, giống như một chú gấu nhỏ, bản thân thì đã ngã không biết bao nhiêu lần.

Bao Bao lại là quay đầu nhìn thoáng qua phòng bếp, đôi mắt tròn tròn chớp chớp, dùng sức kiễng đôi chân nhỏ, không biết từ lúc nào đã học

được cách mở cửa.

Cạch một tiếng, cửa mở, một cơn gió lùa qua, chú gấu nhỏ đã chạy ra ngoài.

Cả người Bao Bao loạng choạng, đôi môi chu lên không ngừng bú đầu

ngón tay, Bao Bao nhìn nơi này, lại ngó nơi kia, ánh mắt lanh lợi không

ngừng chuyển động, rất đáng yêu khiến mọi người đều thích.

Quần áo Bao Bao mặc trên người cũng không phải là hàng bình dân, tất cả đều là nhãn hiệu nổi tiếng, cuối cùng cậu nhóc chọn một con đường

rồi bước thẳng về phía trước.

” Người bạn nhỏ, cháu muốn đi đâu?” Một người thanh niên đã nhìn Bao Bao rất lâu, hắn luốn đi theo Bao Bao, để ý không có người lớn đi kèm,

cuối cùng đi lên phía trước, ngồi xổm trước mặt Bánh Bao Nhỏ.

Đứa nhỏ này thật đẹp, lần này hắn phát tài rồi, hắn chưa từng gặp

qua một đứa trẻ nào xinh đẹp như vậy lại là một đứa con trai nữa.

Bánh Bao Nhỏ buông ngón tay xuống, híp mắt cười, ánh mắt màu trà

trong sáng, môi hồng răng trắng (hehe 2 tuổi mới có mấy cái răng, tả như thế này hơi lộ liễu), cực kỳ đáng yêu.

“Bao Bao muốn tìm chị, chị chị trắng trắng ,” mặc dù vẫn còn nhỏ

nhưng Bao Bao đã có thể nói rõ từng chữ, khiến người thanh niên lập tức

hiểu Bao Bao đang nói gì.

” Cháu tên là Bao Bao, cái tên nghe lạ quá?” người thanh niên cười cười.

” Vâng, Bao Bao.. Cha gọi Bao Bao..” Bao Bao đưa ngón tay mập chỉ vào mặt mình…Không chút sợ người lạ.

” Chú cho cháu ăn kẹo, cháu đi với chú được không?” Người thanh niên lấy trong túi ra chiếc kẹo, giơ trước mặt Bao Bao, nó nhìn nhìn chiếc

kẹo, lại nhìn người thanh niên, “Bao bao chỉ cần kẹo kẹo của chị chị,”

Người tanh niên thu tay về, nhìn nhìn những người xung quanh, không

quá nhiều người nhưng cũng chẳng ít, không th