Ngắm Hoa Nở Trong Sương

Ngắm Hoa Nở Trong Sương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323981

Bình chọn: 8.00/10/398 lượt.

iển theo hướng dịch thuật có thể sẽ rất có tiếng đấy.”

“Em nói thế là có ý gì?” Bố Ngải Mễ chất vấn. “Chẳng lẽ em cho rằng cậu ta lựa chọn ngành văn học so sánh là một sai lầm ư?”

“Em không có ý đó mà chỉ muốn nói là cậu ấy dịch viết rất khá, nếu chỉ nhìn bản dịch, thật sự, anh không thể nghĩ là cậu ấy mới hơn hai mươi tuổi đầu đâu.”

Ngải Mễ liền xen vào: “Anh ấy mới hơn hai mươi thôi ạ? Con lại cứ tưởng ngoài ba mươi rồi cơ.”

“Tại sao?” Mẹ liền cười, hỏi. “Vì cậu ấy để râu à?”

“Không chỉ mỗi râu, con cảm thấy anh ấy rất già dặn, có lẽ là do anh ấy bảo con là trẻ con, là sâu lười.”

Mẹ liền nhắc nhở: “Đúng là con lười thật, chẳng chịu làm việc nhà gì cả. Con xem anh Allan có chăm chỉ không? Việc gì cũng làm, còn con thì chẳng mó tay vào việc gì bao giờ, nếu đến nhà người khác, chắc chắn chẳng ai quý đâu.”

“Từ nay trở đi, ngày nào con cũng sẽ đi đổ rác cho mẹ, con đã cam kết với anh ấy rồi.”

“Con coi đó, quan điểm của con đã có vấn đề rồi, tại sao lại là đổ rác cho mẹ?” Mẹ cười rồi hỏi. “Con cam kết với cậu ấy rồi hả? Cậu ấy nhắc nhở con à?”

“Đâu có, anh ấy không nhắc nhở con mà do con nghĩ thế thôi.” Ngải Mễ nghĩ, còn đợi đến lúc anh ấy nhắc nhở thì còn ra cái gì nữa? Tự cô có thể hận ra anh ấy thích điều gì và không thích điều gì mà.

“Mẹ ơi, anh ấy nói tiếng Anh rất hay, hay là mẹ nhờ anh ấy dạy tiếng Anh cho con đi?” Ngải Mễ thăm dò mẹ.

“Tiếng Anh của con mà còn cần phụ đạo nữa ư?” Mẹ sửng sốt hỏi. “Nếu phải phụ đạo thì để mẹ phụ đạo cho xong. Mẹ là giáo viên tiếng Anh mà còn đi mời gia sư, không sợ bị người ta cười cho à?”

“Mẹ bận rộn như thế, làm gì có thời gian phụ đạo cho con?” Ngải Mễ nói. “Con chỉ muốn học giao tiếp với anh ấy, mẹ cũng biết là sau này con sẽ đi theo ngành tiếng Anh. Nếu bố mẹ không muốn trả tiền cho gia sư thì con lấy tiền của con để trả vậy.”

Bố liền thắc mắc: “Nếu như thế thì con tự đi nhờ cậu ấy, việc gì phải để mẹ nhờ nữa?”

“Anh ấy coi con là trẻ con, con mà nhờ thì làm sao anh ấy chịu?” Ngải Mễ liền quay sang năn nỉ mẹ: “Mẹ mà nhờ thì chắc chắn anh ấy sẽ đồng ý. Con cam đoan là sẽ học tốt tất cả các môn. Nếu bố mẹ không chịu nhờ thì con không biết điểm số các môn sẽ sa sút thế nào đâu.”

“Mày đang đe dọa bố mẹ hả?” Bố nói. “Điểm số là của mày, tương lai là của mày, mày để việc học sa sút thì phải tự chịu trách nhiệm thôi, không nên nghĩ là học vì bố mẹ…”

Mẹ liếc Ngải Mễ, biết cô đã nói là làm nên đành thở dài. “Thôi được, để mẹ đi nói với cậu ấy, nhưng con phải cam kết là điểm số các môn không được sa sút đâu đấy, nếu không… Hơn nữa phải nói cho rõ là chỉ học tiếng Anh thôi. Con gái con đứa phải biết ý biết tứ, không nên…”

Bố liền thắc mắc: “Chỉ mỗi chuyện mời gia sư, sao em lại nói cái đó làm gì?”

“Em chỉ đề phòng trước thôi mà.”

Ngải Mễ không biết mẹ đã nói với Allan thế nào, tóm lại là anh đã đồng ý làm gia sư dạy tiếng Anh cho cô, mỗi tuần hai tiếng đồng hồ, thứ Bảy hoặc Chủ nhật, xét tùy theo tình hình rồi quyết định thời gian cụ thể. Anh không chịu nhận tiền, nói hai người luyện nói, không biết ai là gia sư của ai, chỉ là giúp đỡ lẫn nhau mà thôi.

Giờ đã có lý do gặp Allan, Ngải Mễ rất trân trọng hai tiếng đồng hồ mỗi tuần này. Cô toàn chọn thời gian bố mẹ không có nhà để gọi anh đến phụ đạo, có lúc còn tìm cách đẩy bố mẹ đi đâu đó. Có lúc thì cô cố tình chọn vào thời điểm gần giờ ăn cơm, như thế có thể giữ anh ở lại ăn cơm. Đôi lúc cô còn hẹn anh đến câu lạc bộ tiếng Anh tổ chức ở công viên, tiện thể để anh đi dạo công viên với cô luôn.

Trong vấn đề lựa chọn thời gian, anh rất chiều cô, cô yêu cầu giờ nào anh đều cố gắng dành ra thời gian đó giúp cô luyện nói.

Ngải Mễ nhận ra rằng Allan luyện nói và nghe với cô bằng thái độ rất nghiêm túc. Mỗi lần đến, anh đều chuẩn bị cho buổi học ngày hôm đó. Anh sẽ đưa ra topic cho buổi học sau, rồi đi thu thập các từ vựng, câu, tài liệu bối cảnh, tài liệu nghe của BBC hoặc VOA liên quan đến topic đó, hai tiếng đồng hồ được tận dụng triệt để. Trong hai tiếng đồng hồ đó, họ chỉ nói tiếng Anh với nhau chứ không nói tiếng Trung, chỉ nói những cái liên quan đến topic chứ không nói vấn đề gì khác.

Ngải Mễ thường lan man sang vấn đề khác nhưng Allan luôn lập tức kéo cô trở lại với chủ đề chính.

“Lần sau bọn mình nói về chủ đề tình yêu nhé?” Ngải Mễ đề nghị và chuẩn bị tinh thần nhìn anh chàng ngượng nghịu rồi gạt phắt đi.

“Ok.” Allan vui vẻ đồng ý. “Lần này đến lượt em thu thập tài liệu, tìm ra các định nghĩa khác nhau của các trường phái, các vĩ nhân, sau đó tìm các bài tản văn, thơ ca, nhật ký, tiểu thuyết… liên quan đến tình yêu.”

Ngải Mễ rất thất vọng, cô vốn định dẫn dắt chủ đề sang vấn đề cá nhân, kết quả lại bị anh coi như chương trình nghiên cứu khoa học, từ thực tiễn nâng cấp lên lý luận. Nhưng cô không muốn anh phát hiện ra ý đồ đen tối của mình nên đành phải bấm bụng đi thu thập tài liệu, chuẩn bị tuần tới sẽ cho anh bất ngờ về trình độ của cô.

Lần sau gặp nhau, Ngải Mễ tung ra thành quả nghiên cứu bằng cách thao thao bất tuyệt đủ mọi vấn đề, từ định nghĩa và phân loại về tình yêu đến những cách theo đ


XtGem Forum catalog