pacman, rainbows, and roller s
Này Những Phong Hoa Tuyết Nguyệt

Này Những Phong Hoa Tuyết Nguyệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322302

Bình chọn: 9.5.00/10/230 lượt.

g trong phòng, nhìn sao cũng thấy người phụ nữ trong

gương chỉ trạc khoảng ba mươi mấy tuổi mà thôi. Nhờ thường ngày biết

cách chăm sóc cho da, đến tuổi này rồi một nếp nhăn cũng nhìn chẳng

thấy, ngắm nghía mình trong gương một lúc, cười hài lòng: “Trông vẫn còn được lắm.”

Nhớ lại thời còn trẻ, mình và mẹ Tấn Tấn vốn là đôi bạn

thân thiết vô cùng, hai cô thiếu nữ đồng trang lứa tính tình mơ mộng vẫn thường cùng nhau nghĩ đến tương lai sau này của mình, nhất định vào

đúng ngày đó tháng đó năm đó, đôi bên sẽ cùng nhau gả vào làm dâu nhà

một chàng trai giàu có nào đó.

Kết quả là sau khi lập gia đình sinh

con cái, bạn còn chưa đến gần từ xa đã phảng phất ngửi thấy một mùi nước hoa ngào ngạt. Mùi hương này bà vẫn còn nhớ, vì trong hồi ức thuộc về

thời con gái, rất nhiều lần đã từng cùng bạn đứng bên ngoài quầy mỹ phẩm luyến tiếc nhìn mãi, cuối cùng vẫn chưa thể tự mua được cho bản thân

mình lọ nào.

Ông xã bây giờ tuy rằng không có tài cán gì hơn người,

bản thân mình dung mạo cũng bình thường chẳng hơn được ai, con trai sau

khi lớn khôn rồi có chuyện gì cũng không chịu nói với mẹ. Cuối cùng, sau hai mươi năm nuôi nấng thành người, nó lại nói cho mình biết, muốn sống cùng một người đồng giới. Cả năm nay, lòng chỉ lo nghĩ đến mỗi việc đó, nỗi lo của một người làm mẹ, lớn đến mức hàng đêm đều chập chờn không

ngủ được, sáng hôm sau thức dậy thì hai mắt đã sưng đỏ cả lên vì khóc.

Ông nhà từng nhiều lần ôm vai bà khuyên giải: “Con nó lớn rồi, có cách nghĩ của riêng mình, chúng ta không quản được nữa đâu.”

Bà cũng biết việc rõ ràng là như thế, thế nhưng vẫn không nén được tâm tình buồn phiền này.

Không phải bà theo không kịp bước tiến của thời đại này mà thế giới thật sự

đã thay đổi nhanh quá. Đặng Lệ Quân [4'> từ lâu đã hóa bướm và bay đi mất rồi, mình vẫn cứ ngày đêm mê mẩn “Hoàn Châu Cách Cách” bộ phim hài tưng tửng nổi tiếng của Quỳnh Dao. Ngay cả mối tình đầu thời thiếu nữ của

bà, Phí Ngọc Thanh, cũng đã kề vai sát cánh với cái cậu Châu Kiệt Luân

gì đó, ca sĩ gì mà nói năng ngọng nghịu chẳng giống ai; hai người họ,

trước mặt thế giới, dưới sự ủng hộ của Lý An chẳng phải đã công khai bảo rằng tình thương mến thương với nhau còn gì, sau lại còn đoạt được một

tượng vàng Oscar, vô cùng đắc ý…[5'>

Ngẫm lại mọi việc, ông xã có thể

không phải người giỏi việc kiếm tiền thế nhưng sự dịu dàng săn sóc ấy

thì chẳng ai bằng, lại còn luôn bao dung cho những lần cố tình gây sự

của bà. Có thể, cuộc hôn nhân này chỉ giống như một bát nước sôi, thế

nhưng, nước sôi không hẳn sẽ kém ngọt ngào hơn cái gọi là nước đường.

Con trai của bà cũng là một niềm tự hào lớn của người làm mẹ, tính tình

nhã nhặn ôn hòa hiểu chuyện, biết kính trên nhường dưới, không kém gì

Bùi Dũng Tuấn, tướng mạo lại xuất chúng có nào kém Hoa Trạch Loại.[6'>

Trong những cuộc họp mặt với bạn cũ, hỏi han lẫn nhau về chuyện gia đình, bà

cảm thấy mình thật ra là một người hạnh phúc nhiều lắm. Trong mắt của

chị em cô bác thân quyến hai bên nhà, bà cũng đã là tâm điểm của sự

ngưỡng mộ và ganh tỵ hơn hai mươi năm rồi còn gì, giờ cũng đến lúc

nhường vị trí ấy lại cho người khác.

Ngoảnh nhìn phía bên kia, sẽ

trông thấy ngay hai đứa con trai ăn vận lễ phục vô cùng thanh lịch, thế

nhưng tính tình cũng chẳng lớn hơn đám nhóc sáu bảy tuổi đầu là mấy, bất cứ lúc nào cũng có thể cãi cọ qua lại vì mấy chuyện hết sức buồn cười.

Tấm gương soi phản chiếu khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của chúng. Có lẽ,

có lẽ, có lẽ sẽ có một ngày nào đó, có hai đứa con trai hơn người như

thế cùng mình đi bát phố, cũng là chuyện nhiều người ước ao chẳng được.

Thẩm Tấn nghiêng đầu nhìn vào trong gương, thấy hiện ra rõ ràng ở nơi đó,

một cậu con trai đang im lặng đứng trước mặt mình, gương mặt thanh tú,

ánh mắt trong sáng, nụ cười văn nhã: “Tần Ương, trước giờ người khác đều là kết hôn trước rồi sau mới yêu nhau.”

Tần Ương đang bận chỉnh lại chiếc nơ nhỏ ở cổ Thẩm Tấn, nghe thế thì ngẩng lên, lườm nhẹ cậu ta một cái: “Đúng vậy.”

Thẩm Tấn vươn tay ôm ghì lấy thân người Tần Ương, đôi mắt lấp loáng bừng

sáng một ánh cười: “Còn chúng ta, trước cùng trường sau lại cùng

giường.”

Từ nơi nào đó vẳng đến bài đồng ca trong trẻo.

“Thời gian đã qua không bao giờ trở lại

Chuyện cũ khi xưa hóa dư vị ngọt lành

Hồi ức ấy thắm mơ xanh ngựa gỗ

Hai trẻ vô tư ngày đêm tương tùy…” [7'>

———

[1'> Đoạn Bối Sơn = Brokeback mountain: bộ phim nói về hai anh chàng cao bồi đồng tính.

[2'> Hạt ý dĩ: là hạt cườm cườm (miền Bắc) và bobo (miền Nam) bên mình ‘ ‘v.

[3'> Lương Triều Vỹ, Trương Mạn Ngọc: hai diễn viên nổi tiếng của HongKong.

[4'> Đặng Lệ Quân: 邓丽君/Dèng Lìjūn (29 tháng 1 năm 1953 – 8 tháng 5 năm 1995) là một trong những ca sĩ nổi tiếng nhất Đông Á, đến từ Đài Bắc, Đài

Loan. Cô còn có tên tiếng Anh là Teresa Teng.

Cô sinh ở thôn Điền

Dương, huyện Vân Lâm, Đài Loan trong một gia đình đại lục quê gốc ở tỉnh Hà Bắc. Tên gọi Lệ Quân là do người cha đặt, dựa theo tên gọi của nhân

vật Mạnh Lệ Quân đời nhà Tống trong lịch sử Trung Quốc. Năm 1963 cô tham gia cuộc thi hát Hoàng Mai