
con gái uy nghiêm rồi quay sang UYên nhi bên cạnh kề sát
miệng vài tai cô nói gì đó.
Nhìn Yun ngồi bên cạnh rồi Uyên nhi lập tức nói với nó. -Cung chủ... cô James tìm gập ạ !.
Nhìn Yun ngồi bên cạnh rồi Uyên nhi lập tức nói với nó. -Cung chủ... cô James tìm gập ạ !.
Khóe môi cong lên nét gian xảo ko cần suy nghĩ nó gật nhẹ đầu, Uyên nhi hiểu ý nói với tì nữ ban nãy rồi quay vào trong chuẩn bị trà luôn tiện lấy
thêm một ít bạch hồng thêm cho cái đĩa đã gần hết trên bàn.
Bàn tay to lớn ôn nhung đặt lên bờ vai nhỏ nhắn, đôi mắt chăm chăm vào khuôn mặt điềm đạm của cô gái bên cạnh mà chột dạ.
-Tara... tại sao em lại đồng ý gặp cô ta ?.
Đặt tách trà xuống nhìn Yun ko nói gì nó chỉ cười nhẹ.
Đưa ánh mắt lạnh lẽo sâu ko đấy nhìn về một khoản ko vô định. -Rốt cuộc ngày ấy cũng sắp đến.
Tuy có chút ko hiểu ý nghĩa của câu nói ấy là gì nhưng với một người thông
minh như Yun thì cũng cảm nhận được mưu tính trong đó, rút bàn tay về
anh xem như ko có chuyện gì mà tiếp tục thưởng thức tách trà nóng thơm
đến mị người và trở về với việc làm dở dang cùng cuốn sách vô danh trên
tay, anh sẻ bỏ ngoài tai cuộc nói chuyện có thể ko bình thường của hai
cô gái này.
Từng bước bước theo cô tì nữ nghiêm trang phía trước, đưa mắt nhìn cảnh vật
xung quanh, chỉ có diễn tã nó bằng hai chữ "thanh tịnh". Bóng dàng cô
gái với bộ đầm màu trắng cùng mái tóc màu bạch kim dài đến độ chỉ vần
vài cm nữa là chạm đất trong khi phần trên đã bới lên một ít đủ biết mái tóc này dài đến cỡ nào, cho dù căm ghét nhưng cô cũng phải công nhận
mái tóc ấy rất đẹp, ánh mắt màu đỏ của ngọc rubi lúc nào cũng lạnh lùng
càng đẹp hơn, hàng mi dài mà cong vút một cách tự nhiên, đôi môi anh đào lại đỏ đến ngỡ ngàn, từng chi tiết trên khuôn mặt ấy ko một khuyết điểm và độc nhất ko ai sánh bằng, vẻ đẹp mong lung huyền ảo thuần khiết đến
độ trong suốt như nước lạnh lẽo như băng, choán ngợp mọi ánh nhìn, cũng
chính vì thế mà sự câm ghét của cô dành cho nó tăng lên từng phút từng
giây.
Cô tì nữ nhẹ nhàn từng bước rất đều bước đến người con gái lãnh đạm trước mặt, cách xa nó khoản một mét cô dừng và cuối đầu.
-Cung chủ... cô James đã đến !. Rồi cô thẳng bước đi và tất nhiên cái hành lễ trước nó là một chuyện hiễn nhiên, đi vào bếp cũng là lúc Uyên nhi bước ra tay cầm theo đĩa trà cùng một cô tì nữ phía sau cầm một ấm trà nóng
nghi ngút tỏa mùi thơm, cô cuối đầu với Uyên nhi rồi thẳng tiến vào bếp, những tì nữ đã vào Nam Phong tộc ít nhất cũng phải từ mức độ như thế
trở lên.
Đặt những thứ cần thiết xuống bàn trước mặt hai cô gái xinh đẹp ngồi đối
diện nhau, tuy vẻ đẹp có phần trên lệch nhau nhưng cả hai đều đẹp khiến
người ta phải ngưỡng mộ, sau khi đĩa bạch hồng cùng tách trà nóng đã đặt ngay chỗ vị khách ko mời mà đến thì cô lui vài bước đứng sau lưng nó
trong tư thế " tôi đã chuẩn bị sẵn sàng" nếu như James có thái độ quá
mức cho phép.
Ko gian giờ chìm vào tĩnh lặng thì James lên tiếng. -Tôi cứ nghĩ là cô sẻ ko chịu gặp tôi chứ.
-Nếu đã nghĩ vậy thì cô đến làm gì !?.
-Vì tôi có việc phải thông báo cho cô... nhưng chẳng phải tôi cũng gặp được cô đấy thôi.
-Vậy... cô có việc gì cần thông báo cho tôi ?. Khuôn mặt lạnh lùng vẫn điềm đạm, đôi mắt vẫn vô hồn đàng áp người.
-Tôi nói cho cô biết... chuyện cá cược của tôi và cô chắc chắn sẻ được diễn ra... cô hãy chuẩn bị tinh thần chịu chết đi.
-Chỉ có thế thôi sao... ko còn việc gì khác à !?.
Ánh mắt xăm xôi nó giờ chuyển sang người bên cạnh. -Tất nhiên là còn... tôi đến để đưa Yun về... làm sao có thể để chồng mình ở lại với một cô gái
khác chứ.
Đang giả lơ như ko biết gì thì lại bị chì đích danh làm Yun giật nãy mình
nhưng vẫn vờ như ko hay biết, chăm chăm vào cuốn sách mặc dù ko một chữ
nào lọt vô đầu.
Cười nhẹ như ko hề có chuyện gì. -Chồng cô ?... có sao ?.
Câu nói vờ như ko biết của nó lại làm cho người con trai bên cạnh cảm thấy chột dạ.
Nhìn thấy vẻ mặt đó của nó James đứng dậy đập bàn chỉ tay về phía Yun cho dù anh cố tránh né.
-Yun là chồng sắp cưới của tôi tất nhiên anh ấy là chồng tôi. Nói đoạn cô
bước lại chỗ Yun. -Anh Yun... anh ko nên ở lại đây... mẹ bảo em đến đưa
anh về đấy.
Đến giờ phút này thì anh ko thể làm lơ giả câm giả điếc đành đặt quyển sách xuống quay sang nó ko để ý đến James. Ôn nhung vòng tay qua chiếc eo
thon nhỏ của nó, ngã đầu xuống bờ vai nhỏ nhắn một cách tư nhiên.
-Tôi nhớ mình đâu phải chồng sắp cưới của cô... với lại ai là mẹ tôi vậy ?.
Bất ngờ trước hành động ấy và lời nói dứt tình này khiến James tức điên
muốn xông vô cho cô gái kia một trận nhưng lại phải cố kiềm chế cảm xúc
đang dân trào trong lòng.
-Yun à...
Chưa để cô mở miệng nói thì nó đã đứng dậy và ngồi lên đùi Yun một cách
thong thả như anh đã ngã vào vai nó, điều này càng khiến Yun và James
bất ngờ nhất là Uyên nhi đang há hốc với biểu hiện của cung chủ lạnh
lùng mà minh bao năm hầu hạ.
Tuy hơi bất ngờ trước hành động này của nó nhưng Yun lại càng thích hơn vì
trước giờ nó chưa hề làm thế nhất là khi nó chủ động, nhanh chóng nhập
vai anh dang đôi tay cứng cá