
lần này... trước khi quyết định điều gì thì cũng phải
nghe ý kiến của mọi người chứ... tôi vẫn chưa đồng ý mà các người đã tự
tiện hành động là sao ?.
Đang trong cơn giận giữ lai nghe lời biện hộ của bà Kang và James thì ông
càng ko thể kiềm lị cơn nống giận này, một loạt ông nói ra nhữn điều có
thể xẩy ra với giới vampire khi đắc tội với Nam Phong, nghiêm trọng hơn
người đó lại là cung chủ, người nắm mọi quyền hành trong tay.
James và bà Kang có chút hoản khi nghe những lời của Thái Tư nói, quả thật
lúc đó họ ko nghĩ tới, nhưng cũng may là vẫn chưa đồng ý với vụ cá cược
này nếu ko, chuyện sẻ còn nghiêm trọng đến mức nào nữa.
...
Sau khi những lão gia, phu nhân quay về phòng hội nghị của học viện Ireland thì Bo, Tea Hin, Hong, Uyên nhi, Yun, nó cùng Danh và Nguyệt đi đến khu VIP. Thiên, Phong và ông Miss có việc phải quay về Nam Phong. Sự việc
diễn ra xong cũng tới giờ trưa nên nó mời mọi người đến hoa viên của
mình ăn trưa luôn.
-Tử Y à... cậu liều thật đấy !. Hong vừa nâng tách trà vừa nhìn nó mà than.
Nó ko nói gì chỉ cười nhẹ rồi quay sang Uyên nhi đang đứng. Là tì nữ bên
cạnh nó cô lập tức hiểu, cúi nhẹ đầu rồi quay người vỗ tay hai cái, từ
trong đi ra là một đám cô tì nữ với khuôn mặt nghiêm trang, bộ váy ngan
đùi gối màu trắng viền vàng đồng chỉnh tề, cúi nhẹ người cháo nó rồi đi
lại chỗ của từng người.
Vì đây là lần đầu nên mọi người có chút ko quen và cũng ko hiểu các cô tì
nữ kia làm gì, Nguyệt và Danh vì đã quá quen với chuyện này nên nhanh
nhẹn nói trước.
-Tôi như cũ !. Danh nhàn nhã nói, mặt ko một biểu hiện gì, khá là nghiêm.
Nguyệt thì khác, quay sang cô ti nữ sau lưng cười tươi nói. Tôi cũng vậy !.
Hai cô tì nữ dược Danh và Nguyệt nói lập tức cuối nhẹ đầu rồi lẵng lặng lui vào trong chuẩn bị.
Hai người tiếp theo là Bo và Hong, tuy ko quen lắm nhưng vì nhiều lần quá nên đâm ra tự nhiên hẵn.
-Như trước nhé !. Bo cùng Hong cùng lúc lên tiến nói với hai cô tì nữ phía
sau, như hai người trước, hai cô này cũng cúi nhẹ đầu rồi lui vào trong.
Lần lượt mọi người ọi những món mình ưng nhất cuối cùng chỉ còn nó và Yun.
Quay sang Yun nó hỏi vì mãi ko thấy anh lên tiếng. -Ko ăn sao ?
Hơi giật mình vì đang trầm tư suy nghĩ thì bị nói hỏi, quay sang nó cười nhẹ. -Ăn chứ... đói chết đi được !.
Nhìn biểu hiện của anh nó vui hẵn, khi nãy quay sang thấy anh đang rất trầm
tư nó ko biết anh nghĩ gì vì nó ko đọc suy nghĩ của người khác nữa.
Sau một hồi suy nghĩ Yun cũng gọi món, cuối cùng chỉ còn lại nó, Uyên nhi
thấy những cô tì nữ đã lui vào hết rồi thì cô cũng quay đi, lấy một cái
giõ tre nhỏ rồi đi vào khu vực trồng bạch hồng.
-Cô ấy đi đâu vậy?... ko lấy thức ăn cho chị sao ?. Tea Hin nhìn bóng đáng nhỏ nhắn màu vàng khuất dần thì quay lại hỏi nó.
-Uyên nhi đi lấy thức ăn đấy... Tea Hin... câu cũng đi chung đi... có lẽ hơi
lâu nên cậu giúp Uyên nhi một tay nhé !. Nó nhìn Tea Hin nỏ một nụ cười
nhẹ nhưng ẩn ý đầy gian sao mà chỉ mình nó biết.
Vui vẻ lấy những cánh bạch hồng to khỏe ra khỏi đóa, khí trời trong lành
hòa cùng hương thơm của loài hoa thuần khiết xoa dịu tâm hồn người
thưởng thức.
Nhìn người con gái xinh xắn vận bộ đầm màu vàng ngan đùi, nhìn đôi môi
khi làm việc lúc nào cũng nỡ nụ cười, nhìn ánh mắt vui vẻ nhập tâm, bàn
tay nhỏ nhắn uyển chuyển trong từng hành động khi lấy từng cánh hoa ra
khỏi đóa bỏ vào chiếc giỏ tre nhỏ.
Tea Hin vẫn đứng im đó nhìn cô gái xinh xắn chuyên tâm lấy hoa.
-"Nhập tâm ghê !''
Một lúc sau anh lê bước lại gần cô cũng là lúc Uyên nhi quay người, nhìn người con trai trước mặt cô ko khỏi giật cả người và càng bất ngờ khi
tại sao anh ta lại vô đây chứ ?.
-Làm gì mà lù lù xuất hiện như ma vậy ?. Nhíu đôi mày nhìn tên con trai
trước mặt, cái nụ cười của anh càng làm Uyên nhi khó chịu.
-Thì chúng ta vốn là ma mà.Tea Hin vẫn chưng cái bộ mặt cười cười ấy.
-Mà cô làm cái gì vậy... ko phải chị Tara kêu cô đi lấy thức ăn hay
sao... rãnh rỗi đứng đầy mà hái hoa.
Nhếch môi cười rồi quay người lê bước, Tea Hin cũng lẵng lặng đi theo.
-Thì tôi đang lấy thức ăn nè... anh thì biết gì mà bầy đặt lên tiếng.
Đột nhiên Uyên nhi dừng bước quay lại trừng mắt nhìn Tea Hin là anh bất
ngờ la lên một cái. -Mà anh làm gì ở đây?... trong này đâu có gì anh ăn
được.
Bất ngờ bị UYên nhi hỏi Tea Hin ko thể trả lời đành im lặng một lát định thần lại sau vự khi nãy rồi mới lên tiếng nói: -Tôi là do chị Tara bảo
đi theo giúp cô lấy thức ăn... .Vừa nhắc đến chuyện này anh bừng tĩnh
nhớ ra liên quay sang Uyên nhi hỏi. -Cô nói lấy thức ăn là lấy mấy cái
này đó hả ?.
Ko hiểu anh đang lầm bầm gì nhưng đúng là vậy nên UYên nhi gật đầu. Sau
cái gật đầu hết sức ngay thơ của cô nàng này anh càng thấy khó hiểu.
-Quái!... chỉ là lấy những cánh hoa làm tôi cứ tưởng cô đi vật lộn với
con thú dữ to xác nào ấy... chỉ có vậy mà chị Tara kêu tôi đi theo làm
gì... đùa chắc.
Nhìn Tea Hin cứ lầm bầm lẩm bẩm mãi Uyên nhi mới dùng một tay đánh vào
vai Tea Hin. Đang mãi mê suy nghĩ mà bị hứng ngay một cái tát mạnh ở bả
vai anh thoán giật mình, quay qu