
ỏi, nhìn cô giới thiệu lâu, cũng sẽ cầm lấy sản phẩm thử dùng một chút. Lại Văn bình thường đều tận lực chọn giúp cho khách hàng sản phẩm thích hợp, nếu không thích hợp, cũng sẽ nói với khách hàng không thích hợp lắm , như thế, ngược lại khách hàng đối với cô có rất nhiều thiện cảm , cuối cùng nhìn cô phục vụ tận tình như vậy , cũng ngượng ngùng, ít hay nhiều cũng mua một ít.Làm gần một tuần, Lại Văn cảm thấy bản thân càng ngày càng quen việc , càng làm càng thuận lợi.Mỗi ngày ăn sáng xong, Tứ Phương đều đưa cô đến siêu thị, giữa trưa lại đón cô đi ăn cơm, buổi tối đến mười giờ Lại Văn mới tan ca , nên hàng ngày Tứ Phương đều làm cơm chiều đưa đến cho cô , chờ đến giờ tan ca , Tứ Phương sẽ lái xe đón cô về .Vì ban ngày cô đi làm về mệt, buổi tối trở về Tứ Phương cũng không dám ép buộc cô nhiều , có đôi khi không làm, có đôi khi làm một lần rồi bỏ qua , cô vì thế được ngủ ngon cả một tuần , nhưng mỗi sáng ánh mắt Tứ Phương nhìn cô giống như sói nhìn cừu, hận không thể một ngụm nuốt cô vào bụng .Lúc bắt đầu làm việc , cô không có kinh nghiệm, không biết trích phần trăm là được bao nhiêu , đối với cô mà nói , lương cơ bản đã rất tốt , lại được trích phần trăm, đến thời gian nghỉ đông cô có thể kiếm được một ngàn đồng . Không ngờ trên thực tế lại vượt qua cả mong muốn của cô .Bởi vì nhanh sẽ đến năm mới , các gia đình đi mua sắm càng nhiều, lượng tiêu thụ đồ trang điểm cũng được lên, từ lúc mới bắt đầu, đến thời gian nghỉ đông thời gian làm không đến hai mươi ngày , Lại Văn có đến ba ngàn tiền trích phần trăm, còn được lương cơ bản nữa , gộp lại cũng được bốn ngàn . Lại Văn rất vui .Chú Mai Mai là một người dễ gần ,ông nói qua năm mới sẽ gửi tiền cho Lại Văn, lại nói Lại Văn tối 30 có thể bắt đầu nghỉ ngơi, mãi đến đầu năm có thể đi làm lại .Lấy được tiền, Lại Văn vui vẻ rất nhiều . Sắp đến năm mới , Lại Văn rất muốn mua quà cho Tứ Phương, nhưng đi trên đường tới lui cũng không biết nên mua cái gì . Tứ Phương cũng không thiếu gì, đồ hay dùng lại toàn thuộc nhãn hiệu nổi tiếng , cô muốn mua cũng mua không nổi.Cuối cùng mua một cái ví cho anh, lúc đi qua các quầy hàng , nhìn thấy mọi ngươi mua thiệp , cô cũng ghé vào mua , lấy ra cái thiệp xinh đẹp đặt ở trong ví . Ha ha, cô muốn chiếm một vị trí ấm áp nhất của anh .
Lại Văn không nói với Tứ Phương cô tan ca sớm , cô muốn tạo cho anh một sự bất ngờ.Lại Văn đi siêu thị mua mấy thứ đồ ăn Tứ Phương thích ăn, mang về nhà . Một lúc lâu cô ở phòng bếp bận rộn nấu ăn cho anh .Lại Văn ở cùng Tứ Phương, bình thường đều do Tứ Phương nấu cơm, anh ấy sẽ không nghĩ cô không biết nấu ăn đấy chứ ? Mà cho tới bây giờ anh cũng chưa bao giờ hỏi cô .Lại Văn thật ra cũng biết nấu ăn , chỉ là ở trọ trong trường nên nấu không quen thôi , giờ chỉ cần làm qua là có thể nấu rất nhanh .Cô ở phòng bếp đi tới đi lui, lúc thì nấu canh , lúc thì nấu đồ ăn , nhìn rất bận rộn .Lúc Tứ Phương mở cửa chính là nhìn thấy cảnh tượng này , Lại Văn đang đeo tạp dề, ở trong phòng bếp bận rộn như con quay .Anh buông túi siêu thị trong tay ra , nhẹ nhàng từ phía sau ôm lấy thắt lưng Lại Văn. Lại Văn xoay người , ha ha cười, “Anh về rồi, cũng sắp xong rồi đây .”Tứ Phương yêu thương hôn lên khuôn mặt hồng hồng của cô , “Có thể ăn được không ? Anh có nên chuẩn bị thuốc dạ dày trước không ?”Lại Văn nắm tay anh , hung ác cắn vào ngón cái, nhưng cũng không dám dùng nhiều lực .Tứ Phương cúi đầu hôn vào vành tai mềm mại, cổ trắng nõn, tay nhịn không được hướng vào bộ ngực cô tìm kiếm.Lại Văn một tay bắt lấy bàn tay to của anh ,sợ còn đi xuống một chút nữa , cơm sẽ không ăn được mất , “Canh, canh sôi…sôi rồi.” Tránh tay anh ra cô đi qua xem nồi canh .Tứ Phương ngăn cô lại ”Anh làm cho , em đi dọn cơm đi.”Lúc ăn cơm, Lại Văn ngại ngùng đưa ra cái ví tiền mua hồi chiều để ở trước mặt Tứ Phương, “Em được phát tiền lương , nên mua một cái ví tiền cho anh. “Tứ Phương cầm lấy mở ra, nhìn đến bên trong Lại Văn càng cúi thấp đầu, anh cười cười, nắm lấy tay cô , yêu thương hôn nhẹ lên , “Anh rất thích.”Lại Văn ngượng ngùng cúi đầu.“Ngày mai bắt đầu được nghỉ rồi phải không ?” Tứ Phương hỏi.“Vâng em được nghỉ đến đầu năm sau , có khi sang năm họ sẽ tìm người khác, dù sao em cũng không thể làm cả ngày được.” Lại Văn tiếc nuối nói.Tứ Phương cắn cắn ngón tay cô , “Sang năm sẽ tìm việc khác.”“Ừ” Sang năm có thể tìm được công việc gia sư là tốt nhất , Lại Văn nghĩ .“Anh cũng có quà tặng cho em” Tứ Phương nói.“Á? Là cái gì?” Lại Văn tò mò.“Chúng ta cùng đi đến Đảo Maldives *.” Tứ Phương nhìn cô nói.Lại Văn ngạc nhiên “Maldives, quốc đảo xinh đẹp nằm ở Ấn Độ Dương ?”Tứ Phương cười gật đầu.Lại Văn giơ tay hoan hô, “Hì, tuyệt quá .”Buổi tối Lại Văn lại bị Tứ Phương ép buộc mấy lần mới ngủ thiếp đi , trong lúc ngủ mơ còn không quên lẩm bẩm một câu, “Đảo Maldives “Đêm ba mươi, Lại Văn cùng Tứ Phương đến nhà anh ăn cơm. Vương thúc thấy Lại Văn đến thì rất vui .Hạ Hữu Quân ngày thường rất ít khi tới đây , hôm nay ông cũng vì Lại Văn mà tới, đây là lần đầu tiên Lại Văn gặp lão đại hắc bang trong truyền thuyết . Ông ấy cùng Tứ Phương một