XtGem Forum catalog
Năm Mươi Thước Thâm Lam

Năm Mươi Thước Thâm Lam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322583

Bình chọn: 7.00/10/258 lượt.

ị anh xé rách.Tứ Phương lui ra, anh nhẹ nhàng hôn cô lưỡi tiến vào trong miệng cô càn quét cùng đầu lưỡi của cô dây dưa, hút nước bọt của cô , tay vuốt ve khuôn ngực trắng nõn mà mềm mại, một đường đi xuống dưới mơn trớn vùng bụng non mịn, đi đến phía dưới hoa viên, bàn tay to của anh nhẹ nhàng ma sát nụ hoa của cô, thẳng đến nó tiết ra càng nhiều chất lỏng, anh lúc này mới nhẹ nhàng tách đôi chân dài của cô ra đặt phần tinh tráng to lớn của anh tới gần , tay hơi hơi nâng mông cô lên, chậm rãi đi vào.Lúc này đây thuận lợi hơn rất nhiều, Lại Văn nằm ở dưới thân anh cúi đầu phát ra tiếng rên rỉ không dứt , Tứ Phương di chuyển nhanh hơn , đôi môi không ngừng hôn môi cô không dứt.Hai chân Lại Văn chặt chẽ kẹp chặt thắt lưng anh , không ngừng bị khoái cảm đánh sâu vào, đầu ngón chân co rút đến cực hạn, cô bị anh không ngừng đưa lên đỉnh, không ngừng bị va chạm, trong miệng chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô, cái gì cũng nói không nên lời.Lúc Tứ Phương mãnh liệt va chạm lần cuối cùng , cô rốt cục bật ra tiếng thét chói tai, trong đầu giống bị nổ thành pháo hoa, không ngừng rực rỡ , rực rỡ… “Lại Văn, tỉnh nào.” Giai Giai đứng ở bên giường lắc lắc cánh tay cô.“Làm sao vậy ?” Lại Văn buồn ngủ muốn chết, giữa trưa đến ký túc xá, cơm cũng không kịp ăn đã phải dậy . Mấy ngày nay buổi tối Tứ Phương đều kéo cô đi ngủ rất sớm, nhưng có phải là được ngủ đâu tối nào cũng ép buộc cô , chỉ đến khi cô hoàn toàn kiệt sức Tứ Phương mới thả cho cô nghỉ ngơi, nhưng lần nào cũng ngủ chưa đủ trời đã sáng .Lại Văn vừa ngáp vừa ngồi dậy “Muốn lên lớp sao ?” Cô cứ nghĩ buổi chiều mới có giờ học .“Không phải, nhưng mà cũng nhanh lên , không phải mấy ngày trước cậu nói muốn tìm việc sao?”“Đúng vậy” Lại Văn tỉnh táo lại, “Cậu có biện pháp ?”Mai Mai ở bên cạnh nói, “Là mình, cậu lo mà cảm ơn bà nội là mình đi .”“Vâng , bà nội ạ , chỉ cần tìm được việc mỗi ngày mình sẽ gọi cậu là bà nội .”Mai Mai ha ha cười, “Đây chính là cậu nói đấy nhé .”“Nói mau đi, có biện pháp gì ?” Lại Văn thúc giục .“Chú mình có thuê một quầy hàng bán đồ trang điểm trong siêu thị , nhân viên lúc trước đã nghỉ, bây giờ đã qua năm mới , rất khó tìm người nên giờ muốn tìm một nhân viên tạm thời đã , lương căn bản 800 đồng , có trích phần trăm cậu làm không ? “” Siêu thị đó ở đâu? Bán loại trang điểm gì ?”“Cái siêu thị kia thuộc hạng vừa ,nằm ngay trong khu phồn hoa của vùng này bán các loại trang điểm thuộc nhiều nhãn hiệu khác nhau nhưng chủ yếu là bán kem dưỡng da . ““Khi nào thì đi?”“Ngay bây giờ , chú mình nói phải bắt đầu nhanh .”“Cám ơn cậu, Mai Mai, tối nay tôi sẽ nói qua với Tứ Phương, sáng mai tới chỗ chú cậu làm được không ?”“Ừ, cậu nên nói trước với Tứ Phương một tiếng, anh ta chưa chắc đồng ý cho cậu đi .”“Sẽ không ” Lại Văn nói, “Ban ngày anh ấy cũng phải đi làm “Buổi tối cơm nước xong, Lại Văn nói chuyện này cho Tứ Phương , anh nghe xong trầm mặc một lúc . Tứ Phương biết quan hệ giữa Lại Văn với mẹ kế vốn không tốt, bây giờ lại cãi nhau với Lại Vũ cái nhà kia coi như cô không thể về nữa rồi . Lúc Tứ Phương gặp cô lần đầu tiên cô đang làm thêm ở tiệm cà phê, sau khi chia tay Tứ Phương mơi biết hết mọi kế hoạch của cô, càng có thể lý giải hết nỗi vất vả cùng cố gắng của cô . Vì có thể ở bên anh Lại Văn đã từ bỏ rất nhiều .Tứ Phương thực ra hi vọng cô có thể hoàn toàn phụ thuộc vào anh để anh mang lại cuộc sống hạnh phúc cho cô , tiền căn bản không phải là vấn đề. Nhưng Lại Văn có suy nghĩ của cô, anh không thể vì cô yêu anh mà bắt buộc cô phải hoàn toàn nghe theo của anh. Cho dù là người yêu cũng nên đứng trên phương diện của đối phương mà suy nghĩ , có đôi khi, chúng ta phải tôn trọng cuộc sống của người kia .“Rất vất vả , thời gian phải đứng rất lâu .” Tứ Phương trầm ngâm nói.“Không sao ,em không sợ .” Lại Văn nói, công việc nào mà không vất vả .“Anh giúp em tìm công việc khác được không ?” Tứ Phương hỏi cô .“Không cần , anh mà giới thiệu chắc là chỗ quen , em xấu hổ sẽ không làm việc được .”Tứ Phương ôm cô vào ngực , hôn vào thái dương cô , “Lại Văn, em có thể hoàn toàn tin tưởng dựa vào anh, được không? Không nên suy nghĩ nhiều, mọi việc đã có anh gánh vác ,em chỉ cần dựa vào anh là được .”Lại Văn dựa vào trong ngực anh, nhẹ giọng nói, “Thật ra em cũng không nghĩ nhiều như vậy , mỗi ngày ở cùng nhau đều là anh chăm sóc cho em , em là người hưởng thụ hết cả thực an tâm thực hạnh phúc. Nhưng em muốn kiếm tiền trả học phí, được không? Đồng ý với em được không?”Ánh mắt của cô giống như nai con, long lanh nhìn anh , anh cảm thấy bản thân mền nhũn. Anh nhẹ nhàng gật đầu, hôn nhẹ vào ánh mắt đó .Hai ngày sau, Lại Văn chính thức làm nhân viên tạm thời trong siêu thị. Lúc bắt đầu , nhìn các sản phẩm vẫn chưa quen lắm , về sau mới quen hẳn, nói đến đâu rành mạch đến đấy .Cô không giống những nhân viên khác , chỉ đứng ở xa , để khách hàng tự mình vào coi . Lúc bình thường dù có khách hàng đi vào xem , hay chỉ đi qua , cô đều nhiệt tình giời thiệu sản phẩm . Bình thương khách hàng nhìn một cô gái xinh đẹp, bộ dáng lại đơn thuần chân thành, cũng không trực tiếp rời kh