Mười Năm Sau Giành Em Về

Mười Năm Sau Giành Em Về

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322135

Bình chọn: 7.00/10/213 lượt.

hét bỏ quần áo của mẹ.” Bà trợn mắt nhìn Thi Gia Phong.

Thi Gia Phong không nói gì, rõ ràng anh nói đúng nhưng mẹ luôn ngăn anh lại, sao có thể nói qua được! Lúc này đuôi mắt anh phát hiện hình như Tang Văn Nhi muốn ra ngoài. “Văn Nhi, em đi siêu thị sao? Anh cũng đi!”

Tang Văn Nhi muốn cự tuyệt, nhưng lại bị bà Thi nói trước. “Con đi làm gì? Vướng tay vướng chân, ngoại trừ thân hình cao lớn ra, con còn có thể làm gì?”

Sao hai mẹ con lại cãi vã? Nhưng cô biết mình cũng không phải nguyên nhân hai người gây gổ.

“Mẹ,cũng vì con cao lớn, cho nên có thể cầm đồ giúp Văn Nhi.” Thi Gia Phong nói xong, trực tiếp kéo Tang Văn Nhi chạy ra ngoài.

“Anh chạy anh như vậy làm gì?” Tang Văn Nhi sắp không thở nổi.

Lúc này, Thi Gia Phong mới chạy chậm lại, tay phải nắm thật chặt tay trái cô, bây giờ hai người đang hẹn hò lén lút, chỉ có thể trong lúc không ái phát hiện, mới có thể gần gũi nhau một chút giống như bây giờ, ngay cả anh cũng hối hận,mình lại có thể đồng ý chuyện này.

“Văn Nhi, bằng không chúng ta thẳng thắn nói chuyện này với mẹ đi!” Thi Gia Phong thật sự không lén lút nổi nữa.

Tang Văn Nhi nhanh chóng phản ứng. “Không được!”

“Tại sao?”

“Anh đã đồng ý thì không thể thay đổi, thật ra em cảm thấy như vậy cũng không tệ.” Tang Văn Nhi cũng không cảm thấy như vậy là không ổn, bình thường hai người cũng có thể gặp mặt, thừa dịp không ai chú ý hôn đối phương một cái, sau đó nửa đêm, lén lút hẹn nhau, như vậy cũng rất tốt!

“Nhưng anh không thích như vậy, anh muốn hẹn hò với em một cách quang minh chính đại, anh muốn tay trong tay với em trước mặt mọi người, ở trước mặt mọi người hôn em một cái, anh còn muốn làm chuyện ân ái với em!” Thi Gia Phong không chút e dè nói ra tiếng lòng của mình.

Tang Văn Nhi trừng mắt liếc anh. “Không đứng đắn, cả ngày anh cũng chỉ nghĩ đến chuyện này sao?”

“Xem là vậy đi, đó là nhu cầu bình thường của đàn ông, chẳng lẽ em muốn anh đi tìm những người phụ nữ khác sao?”

“Tùy anh thôi, nếu như anh thật sự không có cách giải quyết!” Tang Văn Nhi nói với anh.

Thi Gia Phong dĩ nhiên không làm như vậy, mặc dù anh trăng hoa, nhưng anh cũng biết, khi anh ở cùng một người phụ nữ, tuyệt đối không dính líu tới người phụ nữ khác.

“Thôi được rồi!” Anh thỏa hiệp, anh phát hiện, kể từ sau khi hai người ở chung một chỗ, mình đã có thói quen thỏa hiệp với Tang Văn Nhi, nhưng anh cũng không cảm thấy như vậy là không được, ngược lại cảm thấy mình có thể đối xử với cô tốt hơn.

Lúc này, Thi Gia Phong mới chú ý tới, cô lại có thể không mang theo khăn quàng cổ, hôm nay lạnh như vậy, cô muốn bị cảm sao?

Cho nên anh kéo cô vào một cửa hàng, ở trong đó tìm một chiếc khăn lên rất dài.

“Em không lạnh!” Cô thật sự cảm thấy cũng được, vì anh kéo cô ra cửa quá nhanh nên cô quên mang.

“Còn dám nói, tay em lạnh như băng, chóp mũi hồng hồng, em còn dám nói em không lạnh?” Thi Gia Phong quàng khăn lên cho cô, quấn vài vòng, quả thật chỉ muốn quấn kín khuôn mặt cô.

“Anh muốn là em ngộp chết à? Tang Văn Nhi kéo xuống một chút.

“Bao kín!” Thi Gia Phong không cho phép, ít nhất cũng phải che đến lỗ mũi cô.

Hành động của Thi Gia Phong khiến Tang Văn Nhi dở khóc dở cười, không thể phủ nhận, anh vô cùng quan tâm, nhưng như vậy có thể kéo dài bao lâu?

Hai tay Thi Gia Phong vẫn luôn rất ấm áp, anh để tay trên khuôn mặt cô, cố gắng khiến khuôn mặt cô hồng lên một chút, nhưng lại không có chút hiệu quả, vì vậy anh lập tức cúi đầu hôn lên môi cô.

Trong nháy mắt, gương mặt Tang Văn Nhi hồng lên, lúc này Thi Gia Phong mới hài lòng.

“Anh có lầm không vậy? Đây là bên ngoài ư!” Tang Văn Nhi tức giận.

Sau khi Thi Gia Phong chỉnh lại khăn cho cô một chút mới nói. “Hết cách rồi, đây là cách tốt nhất khiến gương mặt em nhanh chóng hồng lên!”

Nào có ai lại như vậy? Tang Văn Nhi thiếu chút nữa bị anh làm cho tức chết, nhưng lại hết cách, anh luôn có những việc làm khó lý giải, cô cũng quen rồi.

“Được rồi, chúng ta đi thôi!” Thi Gia Phong hài lòng đưa cô rời đi.

Anh biết Tang Văn Nhi còn có thể lạnh, nên để tay cô vào túi quần mình, nhưng anh muốn tiếp tục nắm tay cô, cho nên vẫn duy trì tư thế dắt tay, đặt hai tay cô vào túi quần mình, hai người tiếp tục sóng vai bước đi.

Tang Văn Nhi đột nhiên cảm thấy, nếu có thể vĩnh viễn như thế này thì tốt biết bao.

“Có phải rất cảm động không?” Thi Gia Phong hỏi cô.

Tang Văn Nhi hừ lạnh. “Da mặt dày!”

“Đó là đối với em thôi.” Thi Gia Phong nhẹ giọng nói.

“Ừ.” Tang Văn Nhi biết, nhưng cái này cúng không đại biểu cho chuyện như vậy, không có dùng qua với những người phụ nữ khác, nhưng cô vẫn không hỏi, vì cô không muốn biết quá nhiều.

Thi Gia Phong đột nhiên thấy mình rất thích tình trang bây giờ, trong lòng anh có Tang Văn Nhi, trong nhà có Tang Tuấn, tất cả như lập tức biến thành một gia đình hạnh phúc.

Nhưng Thi Gia Phong vẫn cảm thấy mình vẫn chưa cảm thấy mình cần kết hôn với Tang Văn Nhi, anh chỉ thích cảm giác bây giờ mà thôi, cô đã nở nụ cười với anh, còn có sự thẹn thùng của phụ nữ trước mặt anh rồi, đây là một hiện tượng tốt.

Nhưng anh vẫn cảm giác bên trong, Tang Văn


Lamborghini Huracán LP 610-4 t