The Soda Pop
Mùa Đông Dài

Mùa Đông Dài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324624

Bình chọn: 8.00/10/462 lượt.

n nữa, lần này cô không tránh né tầm mắt của ông nữa. Hồi lâu, ông thốt ra một câu giống hệt Trình Miễn, một chữ âm vang mà đanh thép: "Tốt!"

Vui vẻ hòa thuận ăn một bữa cơm, vừa rãnh rỗi trò chuyện một lát, Trình Miễn đưa Hà Tiêu về nhà.

Trình Miễn cố ý dụ dỗ Hà Tiêu ở lại thêm một lúc, bị cô từ chối thẳng thừng: "Tối nay lão Hà muốn làm hoành thánh, nên em phải trở về giúp cha một tay."

Đối với nhà cha mẹ vợ, liên trưởng Trình cực kỳ để ý, thuận tiện hỏi: "Bọn họ biết buổi trưa em đi đâu không?"

"Biết, bây giờ còn muốn nói dối sao? Không nói thì khẳng định bọn họ cũng biết."

Liên trưởng Trình tỏ vẻ rất hài lòng, có thể đưa Hà Tiêu về nhà rồi. Đến cửa chung cư nhà họ Hà, Hà Tiêu vừa mới xuống xe, thì bị Trình Miễn gọi lại. Anh nhoài qua ghế phụ, cúi xuống , rất có vẻ lưu manh.

"Đồng chí Tiếu Tiếu, khi lão Từ của bộ chính trị thăm nhà trở về, nếu em không phản đối, anh sẽ nộp báo cáo kết hôn."

Hà Tiêu cực kì muốn nhấn đầu anh trở về: "Bây giờ có phải anh đặc biệt hi vọng em bị mẹ em đuổi ra ngoài, sau đó kết hôn với anh hả?"

Trình Miễn vui vẻ: "Học được cách chống điều tra rồi hả ? Không tệ, có tiến bộ."

Hà Tiêu dùng sức véo mặt của anh, bị Trình Miễn nắm tay lại: "Anh không nói giỡn đâu, anh nghiêm túc đó, lời này anh sớm nói với em mấy tháng trước rồi, báo cáo kết hôn cũng có sẵn rồi."

Đúng vậy. Quả thật anh đã nói với cô từ rất sớm, khi đó, cô vẫn còn xem mắt với người lạ.

Cảm giác chua xót lại dâng lên, Hà Tiêu nói với anh: "Trình Miễn, đến khi chúng ta kết hôn, gọi cả Lỗi Lạc và Hồng Kì đến đây đi. Có được hay không?"

Diệp Hồng Kỳ.

Trình Miễn giật mình, trong một phút ngắn ngủi, các loại cảm xúc phức tạp trong lòng dâng lên cuồn cuộn , anh cố gắng đè ép xuống, nắm tay Hà Tiêu lên rồi hôn: "Được"

Nếu phía trên có giao phó, dĩ nhiên liên trưởng Trình phải làm theo rồi.

Trở về kí túc xa được một lúc, khi Từ Nghi đang cho là anh muốn phá hủy cả căn phòng, thì cuối cùng từ cái hộp nhỏ ở tận trong cùng của hộc tủ Trình Miễn đã lấy ra một quyển sổ ghi số điện thoại . Nhìn quyển sổ này, Trình Miễn hài lòng lau mồ hôi. Trước kia điện thoại di động của anh đã bị hỏng một lần, không biết tại sao mà nhiều số điện thoại cũng bị mất, may mắn anh có thói quen làm một bản coppy, nên mới không bị mất.

Tìm thấy mã số mình muốn, Trình Miễn hơi do dự, gọi tới, có chút thấp thỏm chờ đợi một lúc, thì một giọng nữ lạnh như băng nói cho anh biết số này không có. Khẽ cau mày, Trình Miễn lại tìm số điện thoại của một người khác, ngược lại lần này lại có kết nối, chẳng qua giọng nói của người bên đầu bên kia điện thoại có chút hư: "Trình Miễn?"

Trình Miễn ừ một tiếng: "Là mình."

Yên lặng khoảng một phút, ngay lập tức bên kia tuôn ra một hồi kêu gào khoa trương: "Trình Miễn cái tiểu tử nhà cậu, cậu còn nhớ rõ Đinh gia gia tôi à! Tôi còn tưởng rằng cậu tham gia quân ngũ xong thì không nhận ra ai nữa rồi !"

Âm thanh cực lớn, Trình Miễn không thể không cầm điện thoại cách xa lỗ tai một thước, vẻ mặt lúng túng liếc nhìn nét mặt bình tĩnh, nhưng thực ra đang cười trộm của Từ Nghi, anh lại mang điện thoại áp vào bên tai một lần nữa: "Đinh Tiểu Ngụy, thích ăn đòn phải không?"

Lão hổ muốn phát uy rồi, Đinh Ngụy vội vàng bỏ cả mặt mũi xin tha thứ: "Đây không phải là ngài thật lâu không có liên lạc với mình... mình vui quá nên bị kích động chứ sao. Làm sao lại gọi điện thoại cho mình vậy? Ngài có chỉ thị mới à?"

"Ít nói nhảm đi." Trình Miễn nhìn ra ngoài cửa sổ, giờ phút này anh cực kì thả lỏng, đây là người lớn lên từ nhỏ với anh nên mới có thể khiến anh thả lỏng, "Mình muốn hỏi cậu có phương thức liên lạc của Hồng Kì không, số lúc trước mình không gọi được."

"Ơ, thế nào hai người các cậu chiến tranh lạnh nhiều năm như vậy, rốt cuộc muốn quay về rồi à?" Đinh Ngụy trêu chọc anh.

"Đinh Tiểu Ngụy, mình nói lại một lần nữa, tạm thời cậu con mẹ nó đừng nói nhảm với tôi."

Đinh Ngụy im lặng ngay lập tức: ", cậu chính là ông nội của tôi rồi, ngài chờ chút, tôi tìm cho ngài."

Cúp điện thoại, không bao lâu Đinh Ngụy lại gọi lại, bên đầu bên kia điện thoại cậu ta cũng vô cùng nghi hoặc: "Số của mình cũng vậy, cũng không nghe cậu ta nói đã đổi số, thế nào bây giờ lại thành không có số?"

"Có chuyện gì xảy ra rồi?"

Đinh Ngụy cũng không hiểu ra sao: "Nếu không cậu hỏi Lỗi Lạc xem? Nha đầu này khẳng định biết, cô ấy và tiểu tử Diệp Hồng Kỳ kia gần đây vẫn liên lạc."

Từ trước đến nay Trình Miễn và Lỗi Lạc đều không ưa nhau, nhưng lần này cũng không thể không tìm cô rồi. Lỗi Lạc trả lời tương đối dứt khoát, cho tới bây giờ đều là liên lạc qua bưu phẩm, không biết số điện thoại. Có phải cố ý làm khó hay không, Trình Miễn cũng không biết, tóm lại Lỗi Lạc cũng không giúp anh được.

Cúp điện thoại, Trình Miễn thở dài một hơi. Tại sao anh muốn kết hôn lại khó khăn như vậy chứ?

Đinh Ngụy nghe xong, cười ha ha: ", chuyện này đẻ mình. Mình là ai, mật thám đó!"

Trong điện thoại quẳng xuống những lời thề son sắt này, tròn một tuần Trình Miễn cũng không nhận thêm điện thoại của Đinh Ngụy nữa. Khi anh đang nghi ngờ có phải Đinh Ngụy bởi v