
uốn thân thủ giết tên tử nam nhân này!
“Vốn ta nghĩ muốn em làm tình nhân của ta là tốt rồi, nhưng sau khi trải qua mới vừa rồi,ta thay đổi chủ ý.Làm tình nhân quá ủy khuất em.”
Biết là tốt rồi! Nàng hung hăng hướng đầu hắn lườm một cái.
“Chỉ cần về sau ta nghĩ muốn, nàng cũng toàn lực phối hợp, vậy ta liền tuân thủ ước định, không chia rẽ em gái em cùng em trai ta, hơn nữa chân thành chúc phúc bọn họ.”
“Kia cùng làm tình nhân của ngươi lại có gì khác biệt?”
“Có sự khác biệt rất lớn.”
Nàng khốn hoặc nhìn hắn. Hắn tiến tới bên tai nàng,dùng ngữ điệu khàn khàn,khát vọng nói với nàng:
“Nếu chỉ là tình nhân, ta chỉ có thể trở về nhà muốn em,mà nếu như em đáp ứng chỉ cần ta nghĩ muốn lúc nào liền toàn lực phối hợp,vậy ta có thể không có lúc nào là muốn nàng . . . . . . Đó không phải là rất tuyệt sao?”
“Ngươi cho rằng ta hai mươi bốn giờ đợi lệnh tính bầu bạn sao? Ta không cần đi làm a?”
Vừa nói xong, một ý tưởng không vui nhảy vào tim của nàng. Hắn sẽ không muốn kim ốc tàng kiều đi? Khuôn mặt tuấn mỹ của hắn chậm rãi giơ lên nụ cười ác ma.
“Ở công ty cũng có thể giống vậy a.”
Sắc mặt nàng lập tức trắng xanh.
“Ngươi qua cuồng vọng đi?!Nếu như bị người phát hiện. . . . .”
“Nếu như bị người phát hiện, ta tự có biện pháp xử lý. Ngược lại em, cũng nên càng thêm cẩn thận, không nên bị đồng nghiệp phát hiện, nếu không. . . . . .”
Tay hắn chỉ mơn trớn môi sưng đỏ của nàng,nhẹ giọng nói:
“Em có thể ở công ty sẽ không tốt đẹp.”
Nàng thật, thật, muốn giết hắn mới cam nguyện!
“Nói cho ta biết quyết định của em.”
Hắn không sợ hãi chút nào trộm hôn nàng một cái. Ừ, thật là thơm.
“Ta nhưng có thể quyết định sao? Ngươi một chút cơ hội lựa chọn cũng không cho ta.”
Trong sạch của nàng đã bị cướp đi, đối mặt với hắn, có một lần cùng vô số lần lại có cái gì khác biệt?
“Ta cũng vậy không có lựa chọn nào khác. Từ khi nhìn thấy em lần đầu tiên, ta chỉ có thể làm cũng chỉ có cái quyết định này: ta muốn em.”
“Nếu như ta nói không?”
“Ta cự tuyệt tiếp nhận.”
“Vậy ta cũng chỉ có thể nói tốt lắm. Bất quá ta có một điều kiện, không thể để cho ta mang thai, ngươi nhất định làm tốt các biện pháp phòng hộ.”
Thể chất của nàng không thích hợp ăn thuốc tránh thai, cho nên không thể làm gì khác hơn là yêu cầu hắn. Đây là yêu cầu cuối cùng. Tại loại quan hệ này không chỉ ở bên trong, nàng không muốn, cũng không có thể tiểu hài tử.
“Ta đồng ý.”
Hắn khẩu thị tâm phi.
“Ba tháng sau phải trả ta tự do. Đến lúc đó ngươi cũng nhất định tuân thủ ước định, không thể gây trở ngại Thạch Liễu bọn họ.”
“Được.” Hắn cũng “tạm thời” đồng ý.
“Kia. . . . . . Có thể buông ta ra sao?”
Hắn không chớp mắt nhìn chăm chú vào nàng,một bên bỏ ra hai tay của nàng.Mộc Thạch Nam sờ sờ cổ tay ửng đỏ của mình. Hoàn hảo cà vạt của hắn là sản phẩm cao cấp, nếu không nhất định sẽ làm xướt da.
“Nếu em đồng ý, kia đưa em về nhà trước, chúng ta trở lại lần đầu tiên.”
“Cái gì?”
Nàng còn tới không kịp phản ứng kịp,đã bị hắn kéo ngã, tiếp theo liền bị thân thiết lại cuồng dã hôn lên. Vốn là tiếng kháng nghị cũng từ từ biến thành yêu kiều thở dốc làm lòng người nhộn nhạo.
Mộc Thạch Nam tự nói với mình hết thảy đều phải bình tĩnh,chỉ cần ba tháng,sau ba tháng, nàng có thể bảo đảm hạnh phúc của em gái, sau đó nàng có thể rút lui, cùng người đàn ông này không bao giờ có bất kỳ quan hệ gì nữa.
Không biết nàng đang không ngừng thuyết phục mình đồng thời,Nghiêm Diễm đang định đem tất cả bao cao su dùng kim châm đâm thủng. Hắn muốn cái chỗ sơ hở nhỏ nhất này che mắt nữ nhân của hắn. Ba tháng sau,nàng đừng vọng tưởng có thể “một người” rời đi hắn! Hắn muốn nàng từ đó cũng không thể rời bỏ hắn nữa.
Những ngày kế tiếp hết sức bận rộn,làm cho Mộc Thạch Nam căn bản vô tâm lại đi suy nghĩ nhiều chuyện giữa nàng cùng Nghiêm Diễm.
Rất kỳ quái chính là,Nghiêm Diễm cũng không có trở lại tìm nàng.
Mặc dù trong lòng nàng cũng thật cao hứng, nhưng chẳng biết tại sao, vẫn có một loại cảm giác mất mác tràn ngập ở tim của nàng.
Nàng dùng sức lắc đầu một cái ——Mộc Thạch Nam,tỉnh táo chút! Ngươi bây giờ cũng không phải là ở điên khùng nam nhân hoa si!
Đang lúc nàng chui với văn kiện như núi thì tiếng gõ cửa vang lên.
“Mời vào.”
Phụ tá Tiểu Na đi vào, “Thạch tỷ, tổng giám đốc muốn ngươi lập tức đi lên gặp hắn.”
Mộc Thạch Nam nhăn lại lông mày, “Hắn nói xin mời?”
Tiểu Na sợ hãi cắn cắn môi, “Trên thực tế, hắn nói bất kể trong tay chị công việc có nhiều trọng yếu, đều phải đi lên gặp hắn. . . . . . Thạch tỷ, ngươi không phải là đắc tội tổng giám đốc mới đi?”
Mộc Thạch Nam thần sắc ngưng đọng lại, không trả lời nàng.
Không muốn gặp nàng liền đem nàng nhét ở đây, muốn gặp nàng sẽ dùng loại thái độ đối với đầy tớ này? !
“Ta biết. Ngươi đi xuống đi.”
“Thạch tỷ,chị. . . . . . Sẽ đi lên?”
Nếu như Thạch tỷ không đi lên, chỉ sợ công việc của mình sẽ không gánh nổi. . . . . .
“Ngươi có thể đi xuống.” Nàng khẩu khí lãnh đạm, làm Tiểu Na cũng không dám dừng lại nữa.
Khi trong phòng làm việc lại chỉ còn lại nàng một người thì lực chú ý của nàng lại bị c