Disneyland 1972 Love the old s
Mị Tình

Mị Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325455

Bình chọn: 9.5.00/10/545 lượt.

này còn gấp đôi số lãi cô liều chết liều sống buôn bán nhiều năm qua.

Đây là đạo lý gì chứ?

Trong lòng cô khiếp sợ không thôi, nhưng trên mặt vẫn là nửa phần dấu

diếm, đón đưa “Thì ra là vậy? Được, vậy phiền quản lí sau này báo cáo

thu chi mỗi tháng cho tôi, còn nữa ” dừng một chút, “Đưa tất cả số lãi

hàng tháng vào trong tài khoản của tôi.”

“Vâng, xin Lâm tiểu thư cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc hết sức làm tốt sự phân phó của cô .”

“Cám ơn.” Lâm Cẩm Sắt thở phào nhẹ nhõm, vấn đề tài nguyên đã được giải quyết, tuyệt vời, bây giờ nên tìm Đường Lưu Nhan để nói chuyện thôi.

Khẽ cong khóe môi, cô mở miệng hỏi: “Nhan công tử đâu?”

Quản lí nghiệp vụ kia có chút kinh ngạc , ngẩng đầu nhìn cô một cái,

lập tức vội vàng cười nói: “Không ngờ Lâm tiểu thư cũng biết Nhan công

tử vừa mới đến “Lan” ” vừa nói vừa làm tư thế mời “Mời Lâm tiểu thư đi

theo tôi, Nhan công tử đang cùng Tần gia nói chuyện hợp tác gì đó!”

Lâm Cẩm Sắt im lặng.

Cô cũng chẳng biết Đường Lưu Nhan đang ở trong quán bar này mà.

Còn có Tần gia kia…

Trong đầu hiện ra vết sẹo rất dài cắt ngang qua má phải cùng ánh mắt cơ trí sáng ngời, còn có ánh mắt hắn ngày ấy khi liếc qua cô… Cô nhíu mày, đá đi cảm giác quái dị trong lòng, đi phía sau quản lí nghiệp vụ, qua

vài căn phòng, đi tới một căn phòng sang trọng khác.

Chỉ thấy quản lí nghiệp vụ gõ cửa phòng, sau khi được sự cho phép liền

mở cửa ra, lại thấp giọng nói với Lâm Cẩm Sắt: “Lâm tiểu thư, mời và Chỉ thấy quản lí nghiệp vụ gõ cửa phòng, sau khi được phép liền mở cửa

phòng ra, thấp giọng nói với Lâm Cẩm Sắt: “Lâm tiểu thư, mời vào.”

Nói xong lui xuống ngay.

Lâm Cẩm Sắt nhất thời có chút mơ hồ, cảm giác có gì đó không phù hợp, cảm thấy hình như mình vào đây không đúng lúc cho lắm.

Có lẽ do tiềm thức của cô khiến cho cô cự tuyệt quá nhiều những chuyện

có liên quan tới Đường Lưu Nhan… Đường công tử cùng người ta bàn công

chuyện cô đi vào xem náo nhiệt gì chứ?

Còn nữa, lấy thân phận nào mà đi vào đây?

Đúng lúc cô bối rối đứng ngoài cửa do dự không biết phải làm thế nào

trong căn phòng truyền đến tiếng nói thản nhiên: “Sao chưa vào vậy?”

Ngữ điệu mềm mại kia giống như đang chiều chuộng.

Lâm Cẩm Sắt có chút không tự nhiên xiết chặt ngón tay, mím môi rảo bước vào căn phòng.

Không gian rộng như vậy, trang trí chỉ có một màu đen —— dường như mỗi

căn phòng trong “lan” cách bài trí đều rất khác nhau… màu sắc như băng

lạnh cùng sáng ngời đến chói mắt ngọn đèn khiến cho Lâm Cẩm Sắt cảm thấy một trận hoa mắt chóng mặt, đôi mắt đảo qua chỉ thấy Đường Lưu Nhan tùy ý nhưng không tùy tiện ngồi dựa vào ghế sô pha, phong thần tuấn lãng

hai tay khoanh lại cười nhìn cô.

Trong ánh mắt hắn nhìn cô giống như sóng nước ôn hòa dao động nhẹ nhàng dưới ngọn đèn.

Sự cổ quái khác thường trong lòng khiến Lâm Cẩm Sắt rời chuyển ánh mắt, đặt trên một người đàn ông khác cũng đang ngồi trên sô pha.

Tần gia.

Tần gia cũng nhìn cô, trong ánh mắt vẫn có gì đó khó hiểu.

Lâm Cẩm Sắt cảm thấy vô cùng không thích hợp nhưng nghĩ thế nào cũng không hiểu cảm xúc này ở đâu tới.

Bị hai người đàn ông nhìn tới mất tự nhiên, cô khẽ cong khóe môi, nâng

mắt, mỉm cười, “Quấy rầy hai người đang bàn công chuyện .” Đầu óc thông

minh của cô chuyển động nhưng vẫn vẫn không biết phải nói gì trong

trường hợp này, cho nên đầu tiên phảo mở lời bằng câu xin lỗi.

Chỉ thấy Đường Lưu Nhan một tay chống cằm, khóe miệng vẫn hơi nhếch,

ánh mắt rạng rỡ, một tay kia vẫy vẫy về phía cô, mở miệng nói, “Cẩm Sắt, lại đây.”

Hắn đang đem cô làm xiếc sao?

Lâm Cẩm Sắt khó hiểu nâng nâng lông mi. Nhưng cô cũng hiểu được, nếu

muốn bảo vệ chính mình khi có người ngoài ở đó, cô phải để mặt mũi cho

Đường Lưu Nhan.

Vì thế nụ cười cô tươi hơn nắng, nhu thuận tiêu sái qua đó, ngồi xuống bên cạnh Đường Lưu Nhan.

Đường Lưu Nhan hình như vô cùng hài lòng với biểu hiện của cô, ánh sáng trong mắt vô cùng chói lóa, hắn chậm rãi nắm lấy tay cô, nhẹ xiết ngón

tay cô lại, mỉm cười nhìn về phía cô: “Cẩm Sắt, em tới thật khéo ” khẩu

khí này dường như có chút ngoài ý muốn, nhưng lại có vẻ như đã đoán

trước được sự việc “Trong lòng mong em lâu lắm rồi sao mãi em mới tới.”

Còn Lâm Cẩm Sắt chỉ cảm thấy kì lạ, Đường công tử này, trong lòng chắc

chắn có quỷ… khi không lại dùng như vậy ngữ khí và ánh mắt rợn người như vậy nói chuyện cùng cô…hắn rốt cuộc muốn làm gì?

Bàn tay bị hắn cầm không hiểu vì sao đổ mồ hôi lạnh.

Không chờ cô suy nghĩ cẩn thận, chợt nghe thấy Tần gia-người rất ít lời đột nhiên nở nụ cười, tiếng cười khoái trá, “Nhan công tử thật tốt với

Lâm tiểu thư” Nghe khẩu khí của hắn, không giống như tán thưởng đơn

thuần, mà càng giống như sự đánh giá cùng cảm thán rất sâu.

Bàn tay nắm lấy tay cô khẽ siết chặt, Lâm Cẩm Sắt bị đau hơi nhíu mày,

nhưng đáy lòng đã hiểu rõ hơn một chút… không phải Đường công tử này

đang muốn sớm vai lãng tử si tình trước mặt tần gia đấy chứ? …nhướn trán lên một chút, lông mi buông xuống, làm ra nụ cười e lệ ngọt ngào, vẻ

mặt không chút giả tạo nào… diễn trò là sở trườn