Disneyland 1972 Love the old s
Mẹ Mạnh Mẽ Đấu Với Cha

Mẹ Mạnh Mẽ Đấu Với Cha

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325212

Bình chọn: 9.5.00/10/521 lượt.

Minh, nhưng anh vẫn là anh em của Lôi Khiếu Thiên huynh đệ. Nếu dám động tới người của bọn họ, vậy phải có gan gánh chịu lửa giận và sự trả thù của bọn họ!

Phó Hạnh Lương, Thẩm Dương Kỳ nhận được tin vào đúng nửa đêm, cả kinh thiếu chút nữa lăn từ trên giường xuống, vội vã mặc quần áo tử tế rồi tới thành phố W.

Phó Hạnh Lương vỗ tay Thẩm Dương Kỳ, im lặng an ủi, "Em đừng có gấp, không có việc gì đâu."

Sắc mặt Thẩm Dương Kỳ không được tốt, "Em sao có thể không vội? Là Mông Mông xảy ra chuyện, không phải anh họ, cũng không phải chị dâu, mà là Mông Mông. Lương, anh không biết tình cảnh lúc chị dâu sinh Mông Mông thế nào đâu, chị ấy đã mất đi một đứa con rồi, nếu Mông Mông có chuyện gì, vậy vậy..." Thẩm Dương Kỳ đột nhiên nắm thật chặt tay Phó Hạnh Lương, không dám tưởng tượng khi đó chị dâu sẽ thành thế nào nữa.

"Là em quá khẩn trương thôi." Phó Hạnh Lương nắm thật chặt tay anh. Thẩm Dương Kỳ lắc đầu, rõ ràng có chút lo lắng!

Phó Hạnh Lương thở dài một tiếng, tên này thật không để người khác bớt lo được chút nào.

Thẩm Dương Kỳ không giải thích với anh ấy nữa, anh cũng đã rất khẩn trương rồi, anh không muốn Ngục Thiên Minh không được an bình, "Được rồi, đã liên lạc được với Trảm chưa?"

Phó Hạnh Lương lắc đầu, "Vẫn chưa. " Nhắc đến Lôi Trảm Thiên, anh cũng có chút bận tâm. Đã mất đi liên lạc với anh ta mấy ngày rồi, cũng không biết có xảy ra chuyện gì không.

Chân mày xinh đẹp của Thẩm Dương Kỳ nhăn lại, đang định bảo Phó Hạnh Lương thử liên lạc xem có thể liên lạc được không. Bên anh họ lớn đã xảy ra chuyện, anh cũng không thể để anh họ nhỏ bên này cũng gặp chuyện không may được!

"Anh Lương, có liên lạc của anh Trảm rồi." Đột nhiên, trên máy bay truyền đến thông tin dành riêng cho Ngục Thiên Minh, thanh âm lạnh lùng của A Nhị vang lên lại làm cả người Thẩm Dương Kỳ chấn động. Kích động chỉ thị tiếp nhận tin tức, "Chấp nhận."

"Vâng!"

"Anh ~ "

Thẩm Dương Kỳ nhếch môi, thanh âm của Lôi Trảm Thiên không rõ ràng, nhưng việc nghe ra không có gì đáng ngại, "Tiểu biểu ca (anh họ nhỏ), may là anh không chết. Anh không biết Kỳ nhớ anh thế nào đâu." Phó Hạnh Lương lắc đầu, Kỳ lại muốn tác quái. Cậu ta bình thường không có gọi Lôi Trảm Thiên là tiểu biểu ca, mà một khi cậu ta gọi tiểu biểu ca vậy có nghĩa là lại không đứng đắn.

Đầu bên kia Lôi Trảm Thiên hiển nhiên không có tâm tình nói giỡn với Thẩm Dương Kỳ, giọng trầm thấp lại lộ ra lo lắng, "Anh đâu rồi?"

Thẩm Dương Kỳ cũng cảm giác được tính nghiêm trọng của sự việc, "Ở thành phố W."

Bên kia dừng lại, Thẩm Dương Kỳ rõ ràng nghe được tiếng hít khí, không khỏi khẩn trương, "Làm sao vậy?"

"Kỳ, em mau tới đó, báo đại ca phải cẩn thận với người tên Tần Chính, lai lịch hắn ta không nhỏ. Hắn ẩn nhẫn hơn mười năm ở bên cạnh Karl Bunol chính là muốn dẫn anh tới Trung quốc, để... xẹt xẹt xẹt..."

Thẩm Dương Kỳ trợn tròn hai mắt, "Trảm, Trảm... Chết tiệt, anh đừng có vào thời điểm mấu chốt này ngáng dây chứ, Trảm?" Phó Hạnh Lương gọi mấy tiếng qua máy truyền tin rồi lắc đầu.

"Phía bên kia đã cắt đứt tín hiệu truyền rồi."

Thẩm Dương Kỳ mặt như đưa đám, mâu quang u ám, Phó Hạnh Lương cúp máy truyền tin, bình tĩnh nhìn Thẩm Dương Kỳ, "Trảm nói gì vậy?"

"Chúng ta phải mau tới thành phố W, anh họ đang gặp nguy hiểm."

Lôi Khiếu Thiên đứng trong phòng khách. Đế Văn lặng lẽ nháy mắt với Huống Ngân Dịch, mặt đối phương vặn vẹo, quay đầu đi nhìn sang bên cạnh mà không có nhìn anh. Loại chuyện làm con tốt thí này anh ta không làm.

Đế Văn tức giận, âm thầm ra giấu tay khinh bỉ anh ta, đồ hèn nhát! Miệng Huống Ngân Dịch méo xệch, có bản lãnh anh ta lên trước đi. Bớt khoa chân múa tay trước mặt anh, đừng tưởng rằng anh ta là giáo phụ mafia mà dám tỏ ra trơ tráo. Hừ!

"Khụ khụ, cái kia." Đế Văn chỉnh sửa lại biểu cảm, "Lão đại, anh anh cứ đứng như vậy cũng không phải biện pháp."…

Lôi Khiếu Thiên bất vi sở động. Bây giờ Tâm Nhi còn ở trong phòng, con anh lại không có tung tích...

Mà những người này, tất cả đều là một đám ăn hại. Đến bây giờ còn nói với anh chưa tìm được thằng bé, thật đúng là vô dụng!

"Lão đại, đối phương nếu còn chưa liên lạc với người của ta, chí ít có thể chứng minh hiện tại Mông Mông an toàn, lão đại..." Đế Văn đứng sau anh ấy thật không biết nên nói cái gì. Người của bọn họ đã phát ra lệnh rồi nhưng cũng không tìm được thằng bé.

Có lẽ, bắt Mông Mông đi là người trong bạch đạo?

Nhưng anh cũng nghĩ không ra, người nào trong bạch đạo lại có lá gan chống lại Ngục Thiên Minh? Đó không phải là tự tìm đường chết hay sao? Anh còn đang miên man suy nghĩ, không ngờ Lôi Khiếu Thiên xoay lưng lại, trực tiếp dùng hành động cắt đứt lời của anh. Đế Văn há hốc miệng, đi theo sau Lôi Khiếu Thiên.

Lúc đi ngang qua Huống Ngân Dịch, Hướng Diệp Lân hơi dừng lại. Hai người sững sờ há miệng, lại không phát ra được một lời. Lôi Khiếu Thiên đi qua bọn họ rồi ngồi xuống sô-pha. Chuông điện thoại phòng khách reo vang khiến ai nấy đều chấn động.

Hướng Diệp Lân phản ứng trước bước nhanh ra nhận điện thoại, "Phân bộ Ngục Thiên Minh thành phố W."

"Bảo Lôi Khiếu Thiên nghe