
oại
được cho nha đầu kia. Biết rồi, anh cùng Hạo lập tức đến chỗ em.” Linh nghe
được việc Kính Huyễn bị thương, thiếu chút nữa vì vui mừng mà nhảy dựng lên múa
hát. Không thể trách anh không có lương tâm, cũng không thể tưởng tượng được
nếu Kính Huyễn không có bị thương, hôm nay mình sẽ cùng Kính Huyễn tham gia vào
cuộc họp yêu người nào đó, càng quá đáng hơn nữa, sao lại dám bắt người đàn ông
anh tuấn như anh phải đi giả làm đàn bà.
“Anh có ý gì, sao hả, Kính Huyễn bị thương anh vui lắm sao, cẩn thận tôi đánh
chết anh đó.” Mật Nhu nghe được Kính Huyễn bị thương mà giọng điệu của Linh lại
vui mừng như vậy, nhất thời tối sầm lại một nửa, dù có vui sướng cũng không cần
thiết phải biểu hiện ra ngoài như vậy, hơn nữa chỉ cần nghe qua liền biết rõ.
“Không có, không có, anh có vui gì đâu, anh thật sự rất đau lòng, đau lòng muốn
chết đi được, nha đầu Kính Huyễn kia thật sự làm cho anh đau lòng quá đi, em
không biết chứ, anh vừa nghe Kính Huyễn bị thương, trong nội tâm của anh có rất
nhiều điều kinh ngạc đó.” Linh nghe được lời của Mật Nhu nói như vậy, thái độ
liền xoay 360 độ.
Bất quá câu đầu thật sự chính là nói láo, còn câu sau mới là những lời nói thật
lòng, vì vui mừng quá nên mới kinh ngạc. Trước kia biết rõ Kính Huyễn được bao
nhiêu, thì nhận thức được nhiệm vụ nguy hiểm nhiều đến bấy nhiêu, cái tên kia
giống như là một nữ siêu nhân, nếu lần đầu không có bị thương, thì ngược lại
chính anh là người xui xẻo, nói đến mà mất hết thể hiện, mỗi lần đều bị chút
vết thương nhỏ không phải là do dao rọc, thì cũng là bị đạn bắn trúng, hay bị
người khác cười nhạo đến chết.
Cũng may sáu năm trước Kính Huyễn biến mất, mình mới có cơ hội hợp tác với Hạo,
mỗi ngày đều được Hạo ma quỷ kia huấn luyện, mỗi ngày đều phải tiếp nhận ánh
mắt rét chết người của Hạo, không muốn cố gắng cũng không thể được, cho nên mới
có được thành tựu như ngày hôm nay, nhưng mà bây giờ nghĩ đến những thứ được
tên ma quỷ kia huấn luyện, trong lòng còn dựng đứng tóc gáy, quả là đáng sợ.
“Hừ, tin vào lời của anh tôi sẽ không còn là Mật Nhu, muốn đi cũng phải tới đây
nhanh một chút, cúp máy đây.” Mật Nhu không hề chịu thua Linh chút nào, lạnh
lùng cúp điện thoại, khiến Linh vẫn duy trì ánh mắt nhìn về phía điện thoại,
chỉ muốn đem điện thoại quăng vào cái hố để trừng phạt mới hả được cơn giận,
ngay cả người em trai của Linh đi thẳng đến bên cạnh của Linh, mà anh vẫn cứ
duy trì ánh mắt và động tác như bị mất hồn vậy.
“Anh Linh, có phải điện thoại bị hư rồi không, sao anh cứ nhìn chằm chằm vào
nó, có phải muốn em đổi cho anh một cái khác không?” Tên tiểu đệ thấy mình đứng
trước mặt Linh lâu như vậy, mà anh cũng không ngẩng đầu nhìn mình dù chỉ là một
con mắt, không khỏi nghi ngờ liền hỏi, còn vô cùng tốt bụng muốn giúp Linh đổi
cho một cái điện thoại di động mới.
“Mắc mớ gì tới mày, tránh ra đi.” Linh vẫn còn buồn bực không tìm được người để
phát hỏa, hiện tại có một kẻ ngu ngốc chạy tới, ác độc nhìn tên tiểu đệ nói,
sau đó bỏ lại tên tiểu đệ ngu ngốc rời đi.
“Mẹ nuôi, mẹ sao vậy?” Bảo bối Hoan cùng Đình bảo bối được Tiêu mang vào trong
phòng bệnh của Kính Huyễn, bởi vì Đình bảo bối bị thương rất nặng, cho nên hiện
tại được Tiêu ôm ở trong tay mà đi vào bên trong.
“Hoan Bảo bối bước tới đây, bình thường mẹ cũng đã quá mệt mỏi, cho nên mới bị
ngã bệnh, không có chuyện gì đâu.” Mật Nhu rút bớt lại bệnh tình của Kính Huyễn
gấp mấy lần để cho Hoan bảo bối biết, cô không muốn cho Hoan bảo bối còn nhỏ
tuổi phải mặt ủ mày chau, như vậy cũng không hay.
“Lúc nào thì mẹ mới có thể tỉnh lại, con muốn thấy mẹ cười với con, con không
muốn nhìn thấy mẹ nằm ở trên giường.” Dù Hoan bảo bối còn rất nhỏ nhưng trong
lòng cũng vẫn lo sợ như vậy, đi đến bên cạnh Kính Huyễn nắm lấy tay của Kính
Huyễn, nhìn Mật Nhu hỏi rất đáng thương.
“Ha ha, Hoan bảo bối sao lại có thể suy nghĩ nhiều như vậy chứ, ngày mai mẹ sẽ
tỉnh lại thôi, bởi vì mẹ quá mệt mỏi, cho nên hiện tại mới tới đây để ngủ,
chúng ta không nên làm ầm ỹ đến mẹ, con và anh cùng nhau ngủ ở đây hôm nay có
được hay không.” Mật Nhu rất buồn ngủ nên cứ ngáp dài nhưng vẫn cố gắng dụ dỗ,
Hoan bảo bối vẫn cứ tựa sát bên cạnh của Kính Huyễn, liền chỉ chỉ vào một cái
giường khác bên cạnh của Kính Huyễn cho hai đứa trẻ có thể ngủ lại đây vào tối nay.
“Được, chỉ cần có mẹ nuôi, Hoan bảo bối sẽ không
làm ầm ỹ đến mẹ, vậy chúng ta đi ngủ trước đi.” Hoan bảo bối hiểu chuyện cũng
không nói gì thêm, ngoan ngoãn ôm Mật Nhu đi đến trên giường ngủ, Đình bảo bối
dù là con trai, nhưng bị thương nặng, trên đường tới đây cũng đã ngủ say rồi.
“Cô cũng nên đi nghỉ đi, tôi ở nơi đây giúp cô chăm sóc cho Kính Huyễn.” Tiêu
nhìn thấy Mật Nhu mấy ngày nay cứ bôn ba, mắt cũng đã có quầng thâm, không đành
lòng cứ để cho Mật Nhu mệt mỏi như vậy, chủ động đề nghị muốn chăm sóc cho Kính
Huyễn.
“Không cần đâu, tôi vẫn còn có việc, ngược lại là anh kìa, một tổng giám đốc
ngày ngày đều có chuyện để làm, trước hết anh cứ đi nghỉ đi, chờ một chút sẽ có
người đến đây thay thế cho tôi, kh