Insane
Mặt Trăng Nhỏ Đứng Sang Một Bên!

Mặt Trăng Nhỏ Đứng Sang Một Bên!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322580

Bình chọn: 9.00/10/258 lượt.

trước! Rất đáng hận!

Thần kinh quê mùa của Dương Dương lúc này mới nhớ tới mặt trắng nhỏ này cùng công ty với cô, về sau đều phải làm việc với nhau, không khỏi càng thêm buồn bực.

Tâm tình Phan Thừa Hi lại cực tốt, thật ra thì hắn cũng cảm thấy không giải thích được, vì sao vừa thấy cô gái kia tức giận là hắn đã cảm thấy tâm tình sảng khoái vô cùng, hắn vĩnh viễn cũng không quên được bộ dạng quẫn của cô ấy khi cái khuy bay ra khỏi váy lúc trong nhà hàng,thật đúng là cười chết hắn, quần lót cô gái kia mặc lại có hình snoopy màu hồng, nghĩ tới đây, hắn lại không nhịn được muốn cười.

Thang máy tới tầng đầu tiên thì Phan Thừa Hi đi ra ngoài, lúc đi qua Dương Dương thì nhẹ nhàng nói một câu: "Về sau chúng ta chính là đồng nghiệp rồi, thật hân hạnh gặp cô, Snoopy." Nói xong lộ ra một nụ cười ưu nhã, thành công thấy trên mặt Dương Dương lộ ra màu đại tiện, sau đó hất tóc bước đi.

Mặt Dương Dương như mướp đắng, đôi môi run rẩy: mặt trắng nhỏ chết tiệt, tôi với anh không thù không oán, anh sao bức khổ tôi hết mức thế hả? Hôm qua xấu hổ trúng gió, tâm không linh tê mất tích giữa đường, ông trời phù hộ, chỉ mong bọn họ từ nay son thủy không tương phùng, chớ đừng nói snoopy!

Công ty lớn quả nhiên có khác, chế độ quản lý hết sức tự động, ngay ngắn rõ ràng, một buổi sáng Dương Dương đều đã nhận thức và hiểu rõ qui định của công ty.

"Cô cũng là đồng nghiệp mới tới?" Một cô gái chừng 25, 26 cầm một khay salad nhỏ ngồi xuống bên cạnh Dương Dương.

"Ừ, chào cô, tôi tên là Dương Dương."

"Dương Dương? Hải dương? A, đúng rồi, tôi tên Vu Lỵ, bộ phận nhân sự , cô có thể gọi tôi Lina."

"Là Dương của họ Dương, ba mẹ tôi đều họ Dương, cho nên gọi tôi Dương Dương." Lúc mẹ cô mang thai đã nghĩ xong tên, sinh nam gọi Dương Dương, sinh nữ cũng là Dương Dương, Dương Dương nghe thật 囧,cái này thì có gì khác nhau a,Dương thị tiếp tục nói: sinh nam thì họ ba con, sinh nữ theo họ mẹ. Dương Dương hoàn toàn ngã gục.

"Cái cô nhân viên mới vào cùng cô, cô có biết không?" Vu Lỵ đụng tay Dương Dương, Dương Dương nhìn theo tầm mắt cô ấy, Hách Đình đang bị mấy người đàn ông vây quanh, che miệng cười đến cười run rẩy hết cả người.

"Không biết, chỉ biết cô ấy tên Hách Đình." Dương Dương nói thật, họ chỉ đụng mặt đúng một lần ngày đó, giới thiệu với nhau một chút, nhưng Mary Lý vừa đi, Hách Đình cũng không chuyện trò gì nữa, Dương Dương bĩu môi liền đi, với người cô coi như không, cô không để ý thái độ cô ta thế nào với mình, giống như một con chó hoang ven đường, nó có thích bạn hay không cũng không ảnh hưởng gì tới bạn.

"Tôi nói cho cô biết này, nghe nói cô ta đi cửa sau đấy, cô xem bộ dạng cô ta cợt nhả thế kia, cô ta hôm nay vừa mới tới bộ phận nhân sự chúng tôi báo cáo, cả bộ phận chúng tôi nhìn cô ta liền khó chịu, nhưng mà cô cũng đừng nói ra nha."

Dương Dương cười cười gật đầu một cái.

Kinh doanh vĩnh viễn không thiếu được bát quái, nhất là nơi có phụ nữ. Cô nhớ đã xem qua một điều tra, kết quả cho thấy bộ phận nhân sự, bộ tiêu thụ, bộ phận hành chính được công nhận trở thành 3 "nguồn gốc bát quái" lớn, nghĩ tới đây, Dương Dương muốn cười phá lên, Vu Lỵ là bộ phận nhân sự, mà cô là bộ tiêu thụ, điều tra này quả nhiên có mấy phần thật à.

"Tôi còn nghe nói Mary Lý chuẩn bị cho hai người các cô thách đấu, kiểm tra năng lực từng người các cô thế nào."

"Ồ." Dương Dương lên tiếng.

"Cô thật không mạnh mẽ, thế nào mà như chuyện không liên quan tới mình vậy, tôi thấy cô là người hiền lành mới nói cho cô đấy."

"Hì hì, cám ơn." Dương Dương có chút bất đắc dĩ cười khúc khích. Kinh doanh chính là như vậy, nhiều khi khiến người ta có cảm giác thân bất do kỷ không biết làm sao. Mặc dù bạn không truyền bá bát quái, nhưng bạn đã trở thành một phần tử trong "vòng bát quái", "đi trên bờ sông nào không ướt giày" chính là đạo lý này.

"Có năng lực tiếp tục ở lại bộ tiêu thụ, không có năng lực vô cùng có khả năng phải cuốn gói, cho dù không cuốn gói cũng bị phân sang ngành không quan trọng, thí dụ như kho hàng." Vu Lỵ nhỏ giọng nói vào tai Dương Dương.

Dương Dương thật tò mò, Vu Lỵ làm sao biết nhiều như vậy, nhưng một hồi cô liền biết, Vu Lỵ với Lâm Viễn khóa hai bộ tiêu thụ là bạn tri kỷ, thật ra thì nói là tri kỷ, nhưng lại mập mờ không rõ, nhiều hơn bạn bè một chút, ít hơn người yêu một chút, giống như đất màu xám, là trắng là đen, không phải trắng không phải đen, mãi mãi nằm trong một giải đất, "Bạn bè trở lên, người yêu chưa đủ" nói chính là trường hợp này —- loại tình yêu thứ ba trong thành phố.

"Cô cũng không phải lo, bộ tiêu thụ ấy vậy phúc lợi và tiền lương tốt nhất ngành, cho dù là một thư ký làm việc lặt vặt, huê hồng thưởng cuối năm cũng cao hơn mấy ngành chúng tôi, cho nên cô tốt nhất nên chuẩn bị đi, cô xem cô ta cười giống như hồ ly, quá mức câu dẫn đàn ông, nói không chừng cô ta đang hỏi thăm tin tức, cũng lung lạc lòng người, cô xem người này không vội, cô bị người ta đá còn không biết đấy." Nói xong uống một ngụm sô - đa, Vu Lỵ nói cô đang giảm cân, những đồ uống kia tuyệt đối "say no".

Dương Dương cũng không giận, thế giới cũ