
ĩ tới đây, cô đột nhiên kinh hoàng dùng sức đẩy hắn ra.
“Vu Hi?” hắn bị hành động thình lình của cô làm hoảng sợ, theo phản xạ đưa tay muốn cô kéo trở về.
“Tránh ra.” cô vẻ mặt cuồng loạn hất tay hắn ra, nhanh chóng lùi bước đến bên giường, giống như bị sợ hãi.
“Vu Hi?” hắn khó hiểu nhìn cô.
“Anh là bạn trai của chị tôi, anh làm sao có thể…… Tôi làm sao có thể…… Chúng ta làm sao có thể”
“Đó là diễn trò.” hắn nhanh chóng ngắt lời cô, “Anh chưa bao giờ là bạn trai của Vu Hiểu.”
Cô ánh mắt mờ mịt nhìn hắn, trái tim vẫn kinh hoàng mà mãnh liệt va chạm ngực.
“Diễn trò?”
Hắn còn thật sự nhìn thẳng vào mắt cô, thành khẩn mà thiệt tình gật đầu.
“Ngay từ đầu anh đã thành thật nói cho
Vu Hiểu biết người trong lòng anh là em, cho nên chuyện cùng chị em kết
giao, kỳ thật từ đầu tới cuối chỉ là ngụy trang.”
“Ngụy trang?”
“Muốn bức em phải thừa nhận tình cảm của chính mình.”
Cô kinh ngạc ngồi yên, hoàn toàn không biết chính mình nên có phản ứng thế nào.
Kia chỉ là diễn trò?
Kia chỉ là khiến cô buộc phải thừa nhận tình cảm của mình?
Kia không phải thật sự, mà là giả.
Tâm buông lỏng, nước mắt lập tức tràn ra, nhanh chóng mơ hồ tầm mắt của cô.
“Ô…..” vừa yên tâm, cô nhịn không được khóc lên.
“Shit!” Quan Hàm Tư nhịn không được rủa một tiếng, lập tức đứng dậy đến bên người cô, ôn nhu đem cô ôm vào lòng.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi!” hắn vừa
hôn lên mái tóc của cô vừa nhỏ giọng hướng cô giải thích, “Anh cũng
không muốn làm em thương tâm, làm em khóc, nhưng vì em đã làm anh rất
tức giận. Em rõ ràng trong lòng thích anh, không thừa nhận còn chưa
tính, lại còn cứng rắn muốn đem anh giao cho Vu Hiểu, nghĩ một đằng nói
một nẻo, anh là bị em chọc tức, cho nên mới làm bộ cùng chị em kết giao, muốn bức em nhận rõ tình cảm của chính mình, hơn nữa cũng muốn em cảm
nhận được cảm giác yêu mà không thể nói. Thực xin lỗi, đừng khóc được
không? Ngàn sai vạn sai đều là anh sai. Đừng khóc, nhé?”
Tỉnh Vu Hi ở trong lòng hắn lắc đầu,
bởi vì cô thật sự không có biện pháp khống chế nước mắt của chính mình,
lúc này cô nhịn không được muốn khóc.
“Đến, đừng khóc.” hắn ôn nhu nói, sau
đó đưa tay nâng cằm của cô lên, mềm nhẹ giúp cô lau đi nước mắt trên
mặt, “Ba mẹ Gia Quân đã xuống máy bay, em không phải muốn tới bệnh viện
chờ bọn họ sao?”
Cô kinh ngạc mở to hai mắt, sau đó vừa đưa tay lau lệ, vừa khàn khàn mở miệng hỏi: “Anh làm sao mà biết?”
“Chị em vừa mới gọi điện thoại nói, bọn họ vốn muốn liên lạc với em, nhưng không gọi được cho em, cho nên bọn
họ mới gọi về nhà em.”
Tỉnh Vu Hi hiểu rõ gật gật đầu, nhanh chóng đứng dậy xuống giường.
Quần áo của cô đã được nhặt lên, chỉnh
tề đặt ở trên ghế. Cô xoay người giơ tay lấy quần áo, tầm mắt lại đột
nhiên mơ hồ lên, một giọt nước mắt theo hốc mắt cô rơi xuống, rơi trên
cánh tay cô.
Một giọt, hai giọt, ba giọt…… Nước mắt càng ngày càng nhiều.
Tiếng thở dài bất đắc dĩ ở phía sau
vang lên, Quan Hàm Tư không nói một câu đưa tay đem cô kéo vào trong
lòng, ôn nhu nhẹ vỗ về lưng cô.
“Cô ấy sao có thể làm như vậy? Cô ấy
sao có thể? Ô…… Ngu ngốc, cô ấy thật ngu ngốc, ô……” Tỉnh Vu Hi khổ sở
khóc rống thất thanh, khóc cho cái chết không chút giá trị của bạn mình, “Nếu em không cùng cô ấy tuyệt giao, nếu…… Em có thể vẫn bồi ở bên
người cô ấy, có lẽ cô ấy sẽ không chết. Em…… Ô…… Đều là sai lầm của em,
là sai lầm của em, ô……”
“Không phải, này không phải em sai.”
hắn mềm nhẹ trấn an cô, “Cho dù em không cùng cô ấy đoạn giao, em cũng
không có khả năng hai mươi tư giờ đều bồi ở bên người cô ấy, không có
khả năng mỗi lần cô ấy muốn tự sát đều tới kịp ngăn cản cô ấy hoặc cứu
cô ấy, cái chết của cô ấy không có liên quan tới em, là do cá tính của
cô ấy cùng tình yêu chấp nhất với Lâm Danh kia hại chết cô ấy.”
Tỉnh Vu Hi không nói gì khóc nức nở, cô hiểu được hắn nói đều là sự thật, nhưng cô vẫn cảm thấy rất khó chấp
nhận, bi thương cùng hối hận tựa như hai thanh đao cắm trong lòng cô,
làm cho cô muốn quên cũng không thể.
“Em phải kiên cường lên, Vu Hi.” hắn ôm cô, hy vọng có thể cho cô thêm dũng khí, “Nếu ngay cả em cũng không thể chấp nhận sự thật này, như thế,cha mẹ Gia Quân lại phải đối mặt chuyện
này thế nào? Thân là người bạn tốt nhất của Gia Quân, em phải có trách
nhiệm an ủi cha mẹ cô ấy, làm một việc cuối cùng cho bạn, biết không?”
Cô ở trước ngực hắn gật gật đầu, khóc trong chốc lát, mới dần dần bình tĩnh trở lại.
Sau, cô cầm lấy quần áo đi vào phòng tắm rửa mặt chải đầu xong liền cùng Quan Hàm Tư vội vàng tới bệnh viện.
Cùng một ngày với lễ tang của Gia Quân, chị Vu Hàn ở tại tầng năm đột nhiên phát sinh tai nạn xe cộ lâm vào hôn mê bất tỉnh, Tỉnh Vu Hi còn chưa kịp nghỉ ngơi một chút, lại lần nữa
lâm vào cuộc sống rối ren.
Vì ứng phó những chuyện xảy ra liên
tiếp này, cô đành phải lợi dụng chuyện lần trước đánh nhau tổn hại danh
dự công ty, muốn Quan Hàm Tư tạm thời lấy lý do xử phạt cô, để cô có thể ngừng công tác ở Annade một thời gian, chuyên tâm cho việc hỗ trợ chiếu cố “Nhất Gia tiểu điếm” cùng chị Vu Hàn .
Kỳ thật cô vốn vẫn còn một việ