Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325835

Bình chọn: 7.5.00/10/583 lượt.

g không hiểu gì, quay lại mỉm

cười với các đồng đội trên sân, tiến lên một bước xoa xoa đầu Ái ÁI:

“Anh nói chia tay với em bao giờ?”

Ái Ái ôm lấy cánh tay Đường Đường: “Không cho chạm vào tôi, chúng ta đã chia tay rồi!”

Đường Đường cố nén cười, hất tay Ái ÁI xuống: “Ờ, tớ đến sân vận động tìm Tiểu Mỹ đây!” Rồi quay đầu bỏ chạy/

Âu Dương đột nhiên cầm lấy bàn tay nhỏ

nhắn của Ái Ái, nhíu mày: “Bạn học Tô Ái Ái, bạn lại bày trò gì thế? Tôi nói chia tay với bạn bao giờ? Ai bảo tôi và bạn chia tay rồi?”

Ái ÁI nhảy lên, bàn tay vẫn bị Âu Dương

nắm chặt, miệng vẫn nói to: “từ hai hôm trước, anh không gọi tới, em gọi anh lại cúp máy!”

Âu Dương nhíu mày suy nghĩ một hồi rồi

mới bừng tỉnh: “Hôm nay em gọi anh là lúc anh đang học thể dục! Mấy hôm

nay anh chết dí trong phòng thí nghiệm nào có cơ hội gọi cho em?”

Tô Ái Ái ngây người: “Chúng ta chưa chia tay à?”

Âu Dương buông tay Ái Ái rồi cười khổ:

“Anh chia tay với em bao giờ chứ?” Lại cầm chặt lấy, mỉm cười làm lộ ra

chiếc răng khểnh: “Muốn chia tay với anh hả? Không có cửa đâu!”

Xoa xoa đầu Ái ÁI: “Chờ anh một chút, anh đi lấy quần áo!”

Ái Ái hỏi: “Anh không chơi nữa à?”

Âu Dương lườm cô: “NGười nào đó đang đòi chia tay, anh còn chơi bời gì được nữa?” Thực tế là, anh định chiều

muộn tới tìm cô, không ngờ cô bé ngốc này lại có suy nghĩ như thế! Haiz, đúng là bực mình muốn chết mà!

Hai người đứng ở trước cửa siêu thị học

sinh, ánh nắng mùa xuân rất ấm áp, Âu Dương ngửa đầu uống nước, nước

trong chai nước khoáng phản chiếu lại ánh mặt trời, một vầng sáng chiếu

lên khuôn mặt đang ngẩng cao của Âu Dương, rực rỡ đến mức người ta không dám nhìn thẳng.

Cành liễu khẽ lay động, những mầm non

xanh mướt lướt qua mái tóc, Tô Ái Ái đưa tay giắt mấy sợi tóc vào sau

vành tai, khẽ nói: “Âu Dương!”

Anh buông chai nước xuống rồi “Hử” một tiếng

Cô khẽ nói: “Em không biết rốt cuộc em

có còn thích Phương Ca hay không, nhưng em chắc chắn rằng em thích anh!” Kéo tay Âu Dương rồi tăng thêm một chút lực nắm: “Chắc chắn là thích!”

Cô không muốn nói dối anh: “Em đối với

Phương Ca là thích kiểu bạn bè!”, những rung động của thuở mới lớn thật

khó quên. Nhưng cô biết, tình cảm với Âu Dương mới gọi là tình yêu

Vài giọt nước bên khóe môi Âu Dương rơi

xuống, rồi biến mất trong chiếc áo rộng thùng thình, anh ngẩng mặt lên,

đôi mi dài nhỏ rất nghiêm túc: “Tô Ái Ái, nhưng anh phải nói cho em biết rằng, tối hôm đó anh rất giận, giận đến mức cả đêm không ngủ ngon

được.”

Thực tế, Âu Dương cũng không phải là

người hay nói đùa, đúng là đêm đó anh không ngủ được, lúc quen Tô Ái Ái, cô đã nói: “Cả đời này chỉ yêu một người!”, khi mới quen cô, cô đã đem

giấu giếm tấm ảnh của người nọ kĩ càng như thế, rồi thì khi yêu nhau,

bất cứ khi nào họ cãi nhau cũng đều vì Phương Ca hết…

Người con trai cả đời thích rất nhiều

người gặp phải người con gái cả đời chỉ yêu một người bất chợt cảm thấy

lo lắng, tất cả tự tin đều tan biến hết,

Thực ra, không phải anh muốn có bằng

được đáp án của cô, thích Phương Ca hay không? Ít nhất là khi cô ở bên

anh, cô luôn nói thật, còn anh thì chẳng biết làm sao cả.

Cho đến hôm nay, anh đã hiểu ra nhiều

chuyện, tình yêu thực ra chính là một chiến dịch, bất kể trong lòng cô

có ai anh cũng sẽ giữ cô ở lại bên mình, anh dũng giết giặc!

Tô Ái Ái vội vàng cúi đầu nhận lỗi cho

nên cô không thấy khoe môi đang nhếch lên của Âu Dương, anh xoa xoa đầu

cô, nói khẽ: “Ái Ái, đôi lúc anh không dũng cảm chút nào, không thể rộng lượng tha thứ…” Rồi anh cầm lấy tay cô: “OK, cho dù ầm ĩ một trận cũng

không sao hết, mọi việc đều sẽ dần trôi đi, không cần chia tay, anh sẽ

luôn ở bên em, đợi cho tất cả mọi chuyện trở thành quá khứ, đợi đến khi

nào em có thể thực sự buông bỏ…”

Lúc Âu Dương nói những câu này ánh mắt

anh vô cùng dịu dàng, giọng nói vô cùng mềm mại, kèm theo đó là hương

hoa của loài hoa nhỏ màu tím nhạt trong bụi cỏ mà Ái Ái rất thích, những thứ đó quanh quẩn trong không khí, rất lâu rất lâu, không hề tan biến…

Có người nói ông trời là một ông già rất bướng bỉnh, thích khiến cho con người trở thành người hành tẩu mù mắt

trong mê cung tình yêu. Có những người đối tốt với nhau ngay từ gặp lần

đầu tiên chưa chắc đã là bạn bè, có những đôi yêu nhau có thể là mối

tình đầu nhưng chưa chắc đã là mãi mãi… Đi qua thiên sơn vạn thủy, trải

qua rất rất nhiều chuyện bạn mới có thể phát hiện ra rằng hóa ra người

yêu bạn thật lòng, người bạn yêu thật lòng mới là người có thể vững vàng cùng bạn hành tẩu trong mê cung kia, bỏ tất cả các lớp mặt nạ, thật

lòng thật dạ – mỉm cười đứng bên bạn.

Một con chim nhỏ đứng trên cành cây hót

vang, điện thoại đi động của Tô Ái Ái rung lên, cô đưa tay lấy ra là tin nhắn của Đường Đường: “Tô Ái Ái, cậu chết chắc rồi, trả cánh gà lại cho tớ!!!!!”

Tô Ái Ái thảm thiết hét lên một tiếng, mùa xuân – thì ra là tươi đẹp như vậy!

Khi cánh hoa anh đào rụng hết xuống đất cũng là lúc Liệt Tình trở về.

Việc đầu tiên sau khi Liệt Tình bước xuống máy bay chính là cầm điện thoại

của Phương Ca nhắn tin cho Tô Ái Ái: “Đồng c


XtGem Forum catalog