Pair of Vintage Old School Fru
Mang Hạnh Phúc Đền Cho Tôi

Mang Hạnh Phúc Đền Cho Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321805

Bình chọn: 8.5.00/10/180 lượt.

ũng đâu có ít.

Mà cũng đâu thể

trách cô được, ai bảo anh chuyên cho vay lãi suất cao. Mặc dù bề ngoài

là công ty quản lý và cung cấp đường ống, nhưng vẫn là cho vay lãi suất

cao nha! Nghe qua cũng đã mất điểm trong mắt người khác rồi. Ban đầu

cũng vì thân phận của anh mà Tiểu Linh do dự, rồi lại không thể kháng cự được trước sự khí khái nam tính của anh. Cũng khó trách vì bạn trai của Tiểu Linh là một con mọt sách mềm yếu, kiểu đàn ông mạnh mẽ như Tiêu

Trung Kiếm lại rất thu hút, ngay cả người không muốn dính dáng đến đàn

ông như Kiều Kiều cũng thấy anh không tệ.

Nghe nói Tiêu Trung

Kiếm đang ở gần đây, nên Kiều Kiều mới xách đồ ăn đi tới quảng trường

gần nhà. Cô từ từ lại gần, thấy có vài người trẻ tuổi đang cho chó ăn,

còn vài người khác đang cùng chó chơi trò đuổi bắt .

Phát hiện ra sự có mặt của cô, mấy người đang cho chó ăn đều đứng hết dậy, lạnh lùng cảnh giác chăm chú nhìn cô đến gần.

Mọi người giống như kỵ sĩ canh giữ trước cửa thành, khiến người ngoài không dám xâm phạm.

"Xin hỏi. . . . . . Tiêu Trung Kiếm có ở đây không?"

"Cô tìm lão Đại có chuyện gì?" Hầu Tử lên tiếng hỏi.

"Tôi có chút chuyện muốn gặp anh ấy. . . . . ."

"Nếu muốn trả nợ thì cứ đưa tiền đây, lão Đại của chúng tôi không chấp nhận

việc thanh toán bằng đồ ăn đâu." Một người khác lên tiếng mỉa mai, nhưng trong giọng nói khó nén sự sùng bái đối với lão Đại của mình.

"Hả? À, tôi không có tiền, tôi chỉ muốn đến cảm ơn anh ấy đã giúp đỡ thôi."

"Không có tiền....thì lấy thân báo đáp là được rồi.” Đến lúc này, Hầu Tử cũng

đã lờ mờ đoán ra được đây chính là yêu nữ hại lão Đại gần đây ăn không

yên không ngủ ngon rồi.

"Cái gì?" Kiều Kiều trợn to mắt, sau đó chần chừ hỏi, "Lấy thân báo đáp?"

"Đúng vậy! Cô xem. . . . . ."

Kiều Kiều nhìn theo hướng Hầu Tử chỉ tay, thấy một thiếu nữ trẻ tuổi đang

phơi quần áo, ngoại trừ trên đầu nhuộm tóc màu vàng hoe ra thì quần áo

cũng khá mộc mạc xuề xòa, thoạt nhìn giống như phụ nữ đã có chồng.

"Ba của cô ta nợ chúng tôi rất nhiều tiền nhưng không trả được nên bị lão

Đại mang về để gán nợ. Đừng thấy cô ta còn trẻ tuổi mà coi thường, đối

với việc phục vụ chúng tôi và lão Đại, cô ta làm rất chu đáo đấy."

Nói xong, mọi người xung quanh đều cười thật mập mờ, còn Kiều Kiều chỉ cảm thấy mấy lời đó rất chói tai.

Cái gì? Ngay cả Tiêu Trung Kiếm cũng như vậy. . . . . . Kiều Kiều đột nhiên cảm thấy tim của mình như bị dao sắc cứa qua.

Đúng là đã nhìn nhầm tên đàn ông đó rồi.

"À hay là anh em mình qua chỗ đó vui vẻ một chút đi!"

"Được được!"

Kiều Kiều thấy một nhóm người hớn hở đi về phía thiếu nữ, thiếu nữ kia thấy bọn họ đang tiến lại gần mình, sợ hãi hét rầm lên.

"Làm gì? Muốn chết à? Gào lớn tiếng như vậy." Hầu Tử quát còn to hơn.

Một đống đàn ông nhanh chóng vây quanh cô gái đáng thương.

Kiều Kiều tức giận, không nhịn được đẩy mấy tên đàn ông không coi luật pháp

ra gì kia sang hai bên, vọt tới trước mặt thiếu nữ, giang hai tay ra

ngăn lại.

"Các anh quá vô sỉ rồi, sao có thể dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy để đòi nợ. Người nợ tiền là ba của cô ấy, tại sao lại bắt cô ấy chịu thay?"

"Nợ của cha thì con phải trả thôi!"

"Đúng vậy! Chuyện bình thường mà."

"Là ai nói? Luật pháp hiện giờ không có quy định như thế, các anh đừng có làm bậy."

"Ở đâu ra thứ phiền phức này vậy? Lại còn dám nói giọng đó với bọn này, chán sống rồi sao?"

"Sao hả? Mấy người tính đánh phụ nữ à? Mấy người cho rằng tôi sẽ để yên cho

mấy người đánh sao? Tôi nói cho mấy người biết, tôi tuyệt đối không để

loại hạ lưu như các người bắt nạt cô gái này nữa." Kiều Kiều lớn tiếng

nói.

"Muốn chết?" Đúng vào thời điểm tên đàn ông tóc vàng dẫn đầu giơ tay lên định hạ thủ, thì một giọng nói lạnh lùng vang lên.

"Nếu cậu dám ra tay đánh người, tôi đảm bảo lão Đại sẽ tới tìm cậu tính sổ."

"Anh Lê!"

Mấy người kia vừa thấy người đàn ông với bộ dạng hào hoa phong nhã này xuất hiện, lập tức trở nên cung kính có trật tự. Nhìn qua cũng có thể thấy

người được gọi là “anh Lê” này có địa vị rất quan trọng đối với bọn họ.

A Lê giống như vương tử dịu dàng đi tới trước mặt Kiều Kiều, vươn tay

muốn đụng vào thiếu nữ đáng thương kia lại bị Kiều Kiều cản lại.

"Đừng có động tay động chân, nếu không tôi báo cảnh sát ."

"Báo cảnh sát cái gì?"

"Báo các người. . . . . . vì đòi nợ mà biến cô gái kia trở thành . . . . . . . . . . . ."

"Trở thành gì?" A Lê nhẹ giọng hỏi, đồng thời, khóe mắt liếc thấy một bóng người cao lớn đang lặng lẽ đi về hướng này.

Tới vừa đúng lúc!

Kiều Kiều không biết có người đang chậm rãi đến gần mình, kích động nói to: "Thành công cụ tiết dục."

"Ồ~~?"

Tất cả mọi người đều há mồm hô một tiếng, ngay cả người đàn ông đang tới

gần cũng ngây ngẩn cả người, nhất thời quên phải bước tiếp. "Công cụ tiết dục?"

"Đúng!"

Đáp lại là một tràng cười ầm ĩ.

Cười cái gì mà cười? Hay lắm ấy mà cười?

Kiều Kiều phát hiện ra ngay cả người đàn ông được gọi là anh Lê kia cũng

chậm rãi nhếch khóe miệng lên cười. Bộ dạng cũng khá tuấn tú đấy! Nhưng

xem chừng vẫn còn thua người nào đó một chút.

Vừa nghĩ tới Tiêu Trung K