Disneyland 1972 Love the old s
Mãi Mãi Là Bao Xa

Mãi Mãi Là Bao Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324322

Bình chọn: 9.5.00/10/432 lượt.

au nữa.” Lời đã lên đến bên môi nhưng không thể thốt ra. Một dòng nước mắt chảy xuống.

Lăng Lăng xoay mặt che đi, lại thấy Trịnh Minh Hạo cầm một miếng khăn giấy đưa đến trước mắt cô. “Chỉ là biết anh thích em thôi mà, đâu cần

phải kích động đến vậy chứ!”

Lời nói bị anh nói ra với ngữ điệu giấu diếm buồn thương như vậy, càng khiến lòng cô đau đớn.

“Tại sao không nói cho em biết?” Cô tận sức ổn định hô hấp, lời nói ra vẫn còn rung rung.

“Nói em biết? Em có thể chấp nhận anh sao?”

“Ít nhất em có thể chia tay với Uông Đào sớm hơn một chút.”

“Anh chỉ muốn biết…” Anh chụp lấy tay cô, bao vây trong lòng bàn tay nóng bỏng của mình: “Em có thể chấp nhận anh không?”

“…” Cô dùng hết sức rút tay về – đây là câu trả lời của cô.

“Vì sao? Chúng ta đã làm bạn bè lâu đến thế, anh đối với em thế nào chắc em cũng biết rõ, tại sao em có thể cho Uông Đào cơ hội mà lại không cho

anh cơ hội?”

“Em đã bỏ lỡ một lần, em không thể sai lầm một lần

nữa.” Cô đã từng tổn thương Uông Đào, cô không thể lại làm tổn thương

Trịnh Minh Hạo.

“Anh với cậu ta không giống nhau, so với cậu ấy anh hiểu em hơn, anh biết em cần gì, anh biết làm thế nào để em được vui vẻ.”

“Anh cũng biết trong lòng em đã yêu người khác rồi!!!”

Ánh mắt cao ngạo của Trịnh Minh Hạo trở nên ảm đạm. “Vậy thì sao? Tất cả

đều đã trôi qua, em không thể cả đời sống trong hồi tưởng.”

“Em

chưa từng.” Thời điểm này, cô không thể giấu diếm anh thêm nữa, để làm

cho anh hết hy vọng, cô quyết định thẳng thắn thành thực nói với anh tất cả. “Bọn em lại cùng với nhau…”

Trịnh Minh Hạo giận dữ bắt lấy

tay cô, mười ngón tay bao lấy cổ tay cô thật chặt: “Không thể nào, cho

đến giờ anh vẫn chưa từng thấy anh ta!”

“Em cũng chưa bao giờ gặp anh ấy. Bọn em yêu qua mạng…”

“Mẹ nó!” Trịnh Minh Hạo chửi thề một tiếng. “Em có lầm không vậy?!”

“Em biết chuyện của mình không thực tế. Em cũng từng thử từ bỏ quên đi, đem anh ấy cho vào blacklist. Nhưng hôm bảo vệ tốt nghiệp đó, anh ấy lại

add em… Em căn bản không từ bỏ được, dù đếm bao nhiêu lần số ô vuông

trên rèm cửa, em cũng không thể nào quên được anh ấy!”

“Nếu yêu anh ta như vậy, tại sao bọn em không gặp mặt nhau?”

“Anh ấy ở Mỹ.” Cô ngừng một chút, nói: “Anh ấy có giấc mơ của mình, em không muốn anh ấy vì em mà từ bỏ thứ anh ấy kiên trì theo đuổi.”

Bàn tay anh cầm cổ tay cô dần nới lỏng rồi buông ra: “Là cái nhà khoa học biết viết hai chữ “lý tưởng” kia ư?”

“Em xin lỗi, hôm nay em không nên nói anh như thế!” Nếu sớm biết Trịnh Minh Hạo thích cô, cô nhất định sẽ không nói lời tổn thương người khác như

vậy.

“Em đối với anh ta chỉ là một dạng ham mê, giống như trước kia anh ham mê game online.”

“Em biết!” Biết rõ sẽ đâm người ta bị thương, Lăng Lăng vẫn cố ý nói ra: “Nhưng em yêu anh ấy…”

Trịnh Minh Hạo nghe vậy, quay mặt đi, hai đấm tay nắm chặt. Cô không nhìn

thấy vẻ mặt của anh, nhưng vẫn có thể cảm nhận được những lời này làm

anh tổn thương sâu đến bao nhiêu.

Nhưng cô phải làm như thế, cô

không thể cho anh cái anh muốn, ngay cả hy vọng cũng không thể cho. Cô

không dám nhìn vẻ mặt Trịnh Minh Hạo nữa, quay đầu nhìn ra con đường

nhựa xam xám tang thương ngoài cửa sổ. “Sau này… chúng ta không cần gặp

lại nhau.”

“Em!”

“Em đi trước đây!”

Khi cô đứng lên, Trịnh Minh Hạo chắn trước mặt cô: “Ngay cả làm bạn cũng không được sao?”

“Chờ anh gặp được một người con gái khác có thể khiến anh rung động, chúng ta sẽ lại làm bạn bè…”

Lúc Lăng Lăng rời đi không hề quay đầu lại, mặc dù cô rất muốn quay đầu

nhìn vẻ mặt của Trịnh Minh Hạo, muốn biết liệu anh có đau lòng lắm

không!

——————-

0 Ý là “chuyện khó tin”.

Lúc Lăng Lăng quay về phòng ngủ, trong phòng tụ tập rất nhiều nữ sinh ngành Tin học, đang sôi nổi thảo luận chuyện trận bóng vừa rồi. Cô

khách khí chào họ một tiếng rồi đi thẳng đến trước máy tính ấn nút khởi

động.

Trong lúc chờ máy khởi động, Lăng Lăng nghe một giọng nữ xa lạ nói: “Dẫn 2:0 rồi mà còn thua, tức chết mất thôi!”

“Trịnh Minh Hạo rốt cuộc bị làm sao vậy? Đây là trận chung kết, sao cậu ta lại có thể bỏ đi giữa trận đấu chứ!”

“Tớ thấy Lý Vi hô cậu ấy nhận điện thoại, cậu ấy nghe điện xong liền bỏ đi…”

“Nhất định là có chuyện gì quan trọng lắm.”

Lăng Lăng rốt cuộc hiểu được đằng sau vẻ phóng khoáng của Trịnh Minh Hạo che giấu một tình yêu say đắm biết bao nhiêu, bao nhiêu trả giá không nói

thành lời, nhưng cô đáp lại anh hóa ra chỉ có tổn thương vô tình!

Nhất thời xúc động, cô bỏ con chuột trong tay xuống, nhanh chóng lấy điện

thoại ra… Bấm được một nửa dãy số, cô dừng lại. Cô gọi điện liệu có thể

nói được gì, hỏi anh có buồn không ư? Hay là nói cô không muốn mất đi

một người bạn như anh… Cô buông điện thoại, càng hiểu về anh càng đau

lòng, lại càng không muốn tra tấn anh thêm nữa.

QQ vừa tự động đăng nhập đã có một tin nhắn gởi đến: “Em có đó không?”

Lăng Lăng đang buồn rười rượi, gặp được anh, nỗi buồn rốt cuộc không thể kìm nén nữa, suy nghĩ rối loạn căn bản khiến cô không khống chế được ngón

tay: “Tại sao, tại sao vận mệnh lại đối xử với em như vậy?! Em không cam tâm, không c