Mãi Mãi Là Bao Xa

Mãi Mãi Là Bao Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325250

Bình chọn: 7.00/10/525 lượt.

àn tay bị

Trịnh Minh Hạo nắm lấy, lau nước mắt: “Thầy Dương, thầy vừa về ạ?”

“Ừ. Lát nữa đến phòng tôi một chút, tôi tìm em có chút việc.”

Trịnh Minh Hạo nghe thấy giọng anh, quay đầu miễn cưỡng cười với anh, Dương

Lam Hàng cũng khẽ gật đầu chào lại, sau đó đi vào phòng mình.

Thấy cô lên tiếng đồng ý với vẻ thất thần, Trịnh Minh Hạo ghé sát vào cô,

nói: “Anh ta đêm hôm khuya khoắt tìm em làm gì thế? Trai đơn gái chiếc

cùng chung một phòng, chắc sẽ không có mưu đồ quấy rối em đó chứ?”

“Anh ta có mưu đồ quấy rối em á?!” Lăng Lăng vô cùng kiên định nói với anh: “Trừ phi toàn thế giới chỉ còn mình em là phụ nữ.”

“Em yên tâm! Cho dù toàn thế giới chỉ còn mình em là phụ nữ, anh ta cũng không muốn em đâu.”

“Được rồi!” Lăng Lăng lườm anh một cái. “Anh đừng ở đây tự khinh bỉ mắt thẩm mỹ của mình nữa. Mau về nhà “tự sướng” đi!”

“Được. Vậy em nghỉ sớm đi nhé, anh sẽ gọi điện cho em sau.”

Lăng Lăng đẩy đẩy anh, không kiên nhẫn phất tay: “Đừng dông dài nữa, đi đi, đi đi!”

“Bye bye!”

Bóng dáng Trịnh Minh Hạo xa dần, Lăng Lăng lại chậm chạp do dự không đóng

cửa, mãi đến khi anh đột nhiên quay đầu, không nói gì nhìn cô. Cô mới

nhẹ nhàng đóng cửa lại, dựa lưng vào tường, thở ra một hơi dài. Nếu anh

không yêu cô thì tốt biết bao, cô nhất định sẽ ở lại với anh cùng nhau

làm web. Cho dù cô không có nhiều thành tựu to tát, nhưng cô nhất định

có thể vui vẻ sống qua ngày.

******

Lăng Lăng nằm trong phòng nghỉ ngơi một lúc, điều

chỉnh suy nghĩ hỗn loạn, xong đi đánh răng rửa mặt sơ qua một lượt, sửa

sang lại dung nhan cho chỉnh tề, rồi mới đi đến trước cửa phòng Dương

Lam Hàng. Cô thận trọng gõ cửa, hơi lo lắng sẽ quấy rầy anh, thấy bên

trong không có tiếng trả lời, cô thử gõ lại lần nữa.

“Mời vào.”

Cô đẩy cửa bước vào.

“Thầy Dương, thầy tìm em có chuyện gì không ạ?”

Mùi hương hoa nhài tràn ngập căn phòng xộc vào mũi, hương thơm thanh mát

dai dẳng. Dương Lam Hàng có vẻ như vừa tắm xong, trên tóc còn dính nước. Nhưng anh không mặc đồ ngủ, mà đã thay một bộ quần tây bình thường màu

be cùng áo sơ-mi trắng, trên áo còn hơi ẩm.

Anh ngồi trên ghế,

không làm gì cả, chỉ ngồi yên, nhìn theo những dấu vết thấm ướt trên

thảm trải sàn, bất động một hồi lâu. Hóa ra một người quý thời gian như

vàng như Dương Lam Hàng cũng có lúc ngẩn người, quả là kỳ tích!

“Em ngồi đi.” Anh đứng dậy rót hai tách trà, một tách đưa cho cô, chỉ vào

chiếc ghế anh vừa ngồi, còn anh ngồi trên chiếc giường đơn đối diện.

Hành động này, liệu cô có thể lý giải thành “muốn nói chuyện thân mật” không nhỉ.

Cô ngồi xuống, ngửi qua hương trà, rồi đem tách trà đặt trên bàn. Cũng

không biết là xuất phát từ loại tâm lý gì, Lăng Lăng vụng trộm nhìn về

phía cổ áo anh. Cổ áo không những sạch sẽ, mà còn được là thẳng nếp cứng cáp, bên trong là chiếc cổ với đường nét tuyệt đẹp của anh, da thịt sau khi tắm rửa trông vô cùng mềm mại sáng bóng… Cô không khỏi tò mò về

loại sữa tắm anh dùng, không biết là nhãn hiệu gì, nếu có những mùi

hương khác, cô cũng muốn mua một chai về dùng thử.

“Tôi có chút việc muốn nhờ em giúp.” Anh rốt cuộc cũng mở miệng nói chuyện.

“Có chuyện gì thầy cứ nói đi ạ.”

“Angela lần đầu tiên đến Trung Quốc, cô ấy muốn tìm hiểu một chút về các di

tích lịch sử của Trung Quốc nhưng không biết tiếng Trung. Tiếc là ngày

mai tôi lại bận việc, em có thể dẫn cô ấy đến Vạn Lý Trường Thành tham

quan không?”

Lăng Lăng hơi khó hiểu. Cô gái mình thương bất chấp

vạn dặm xa xôi tìm đến Trung Quốc, anh lại bận, ngay cả thời gian dẫn cô ấy đi tham quan Trường Thành cũng không có. Cô thử nhẹ nhàng từ chối:

“Dẫn cô ấy đi thì không thành vấn đề, nhưng tiếng Anh của em không tốt,

em sợ mình và cô ấy không thể giao tiếp với nhau, chi bằng…”

“Không sao, em cứ mang theo từ điển, không diễn đạt được thì cứ tra từ đưa cho cô ấy xem. Nếu thật sự giao tiếp không được nữa thì gọi điện thoại cho

tôi.”

“Vâng.” Thấy ý anh đã quyết, Lăng Lăng đành phải đáp ứng.

“Còn nữa, nếu cô ấy hỏi em tôi có bạn gái hay chưa, em giúp tôi nói với cô

ấy, tình cảm của tôi và bạn gái vô cùng tốt, đang chuẩn bị kết hôn.”

Lúc này cô hoàn toàn choáng váng, cố lắm mới đem được mấy chữ “Tại sao?”

suýt vọt ra khỏi miệng nuốt trở về. Anh chắc là muốn lạt mềm buộc chặt,

dùng cách lấy lui làm tiến để thăm dò tâm ý đối phương. Như vậy ngày mai dù muốn hay không cô cũng phải nhìn rõ phản ứng của Angela rồi trở về

báo cáo tường tận.

Lấy lại tinh thần, Lăng Lăng phát hiện Dương Lam Hàng đang nhìn mình chăm chú, dường như đang đợi cô nói chuyện.

Cô chớp chớp mắt, ngây ngốc nhìn lại.

“Em không có vấn đề gì cần hỏi tôi sao?” Anh hỏi.

“Không ạ!” Nhìn vẻ mặt anh có chút hoài nghi, cô nói: “Thầy yên tâm, em biết phải làm thế nào.”

“Ừ!” Anh cúi đầu uống ngụm trà, trầm ngâm một hồi, mới lại cất lời.

“Quan hệ giữa em và con trai của hiệu trưởng Trịnh có vẻ rất tốt.”

Vấn đề này, có thể tính là chuyện cá nhân riêng tư không? Căn cứ theo luật

pháp về quyền riêng tư, cô có quyền từ chối trả lời. Tuy nhiên, cô không muốn anh hiểu lầm, bèn trả lời thành thật: “Chúng em là bạn


The Soda Pop