Insane
Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố

Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323922

Bình chọn: 7.5.00/10/392 lượt.

ông nhìn hắn, nhanh nhẹn cúp điện thoại, sau đó đối Dĩ Mạch trợn mắt há mồm không hiểu ra sao nói,“Lên xe đi, đêm nay em về tôi tiếp quản.”

Thời điểm Audi r8 đi qua ngã tư, Mercedes-Benz slk200k đang từ một con phố khác vòng lại.

Tô Viễn Ca rốt cuộc thành công cắt đuôi cẩu tử đội, trong màn đêm cô tịch, tìm không thấy bóng ai.

“Đi rồi sao……” Hắn tựa hồ đang nói cho mình nghe, trong giọng nói dễ chịu tràn ngập cảm giác cô đơn.

Dưới đèn đường, bóng dáng cô đơn của hắn bị kéo dài, giống một bức tranh hiu quạnh.

Lưu Vân Đình Viên là một khu biệt thự.

Tọa lạc tại sườn nam hồ nước thiên nhiên ở H thành – Đồng Vân Hồ Bạn (ráng hồng ven hồ).

Biệt thự nơi đây lấy phong cảnh tuyệt mỹ, kiến trúc mới mẻ độc đáo,

ngoại hình độc nhất vô nhị cùng giá tiền trên trời khiến người ta cứng

lưỡi mà nổi tiếng.

Đối với hầu hết mọ người, biệt thự xa hoa là giấc mơ không thể với tới. Dĩ Mạch tự nhiên là một trong số những người này.

Thời điểm Audi r8 dừng lại trước cửa một biệt thự ba tầng thoạt nhìn

tràn ngập phong cách Bắc Âu. Trong nháy mắt nàng có cảm giác đang đặt

mình trong câu chuyện cô bé lọ lem, đi lạc đến một tòa thành phồn hoa

như mộng.

Dưới màn đêm, hai ngọn đèn châu âu trước phòng tản mát ra ánh sáng nhẹ nhàng mềm mại.

“Tới rồi.” Cố Quân Thanh vì nàng mở cửa xe.

“Thật xinh đẹp.” An đồng học phảng phất giống như già lưu nhìn thấy đại quan viên.

Trong phòng, đèn theo thứ tự sáng lên. Sau khi hai người vào cửa liền thấy một phụ nữ trung niên mập mạp ra đón, miệng nhắc “Cố tiên sinh,

làm sao trở về muộn như vậy……”

Bác gái nhìn thấy Dĩ Mạch đi theo phía sau Cố Quân Thanh, rõ ràng lắp bắp kinh hãi, ánh mắt híp lại thành đường cong, vỗ tay nói “Ai nha nha, tôi nói hôm nay như thế nào lại máy mắt trái, có chuyện vui…… Nga, đúng rồi, hai người có đói bụng không, tôi đi làm chút gì ăn?”

Cố Quân Thanh nhìn nữ sinh bên cạnh mặt đỏ như quả cà chua, mỉm cười “Lấy nhiều điểm tâm đến đây đi, tôi đói bụng.”

“Buổi tối ăn đồ ngọt không tốt. Còn nữa, tiểu cô nương thường hay

giảm béo, không ăn thứ này. Tôi đi nấu một ít vằn thắn, lập tức có

ngay.” Dứt lời, vô cùng cao hứng tự quyết định.

“Tôi thường xuyên không ở nhà, việc vặt trong nhà đều giao cho bác ấy xử lý, em kêu bác Chu thẩm là được.” Hắn nhìn ra nàng xấu hổ, chuyển

hướng đề tài “Em là vị khách nữ đầu tiên tôi mang về, cho nên, chỉ sợ

bác ấy hiểu lầm.”

“Ách…… Không có việc gì, lúc này khách nhân xác thực……” Nàng cười

gượng hai tiếng, uể oải nhận mệnh. Chính mình quả nhiên không có thiên

phú giải vây.

“Bởi vì không có quần áo nữ nhân, cho nên chỉ có thể ủy khuất em mặc

cái này.” Hắn mang nàng lên lầu hai, vào phòng mình, sau đó lấy ra hai

cái áo ngủ dài màu xám đưa cho nàng.“Dụng cụ rửa mặt cùng nước tắm tôi

sẽ kêu Chu thẩm chuẩn bị tốt. Nếu có cần cái gì có thể nói với bác.”

“Ân, cám ơn anh.”

“Sáng sớm ngày mai tôi sẽ trở về.”

“Anh không ở lại?” Nàng hỏi.

“Còn có chút công tác phải làm.” Hắn chợt cười khẽ một tiếng “Hỏi câu như vậy rất dễ hiểu thành mời mọc. An đồng học.”

Dĩ Mạch chín triệt để, hồng tựa quả táo sắp rơi xuống đất. Nửa ngày, nàng run rẩy nghẹn ra một câu.“Anh đi, không tiễn……”

Cố Quân Thanh nhịn cười.“Như vậy, ngủ ngon.”

“Ngủ ngon……”

Hắn xuống lầu rời đi. Dĩ Mạch đứng ở cửa sổ sát đất nhìn xe hắn biến mất trong tầm mắt.

Cách đó không xa là hồ nước mờ sương mênh mông yên tĩnh, dưới bóng đêm hiện ra những sóng nước nình thản.

Phòng Cố Quân Thanh hướng ra mặt hồ, có một cái ban công cực kỳ rộng

lớn. Gió đêm thổi nhẹ nhàng, lụa mỏng bay phơ phất. Cái đèn tường màu

vàng với ánh sáng nhu hòa trộn lẫn sự đơn giản cùng xa hoa, trên vách

tường phòng ngủ treo một bức tranh huân y hương thảo, mỗi nét vẽ đều cẩn thận tỉ mỉ.

Giường tròn king-size.

Thảm len màu xám, chân trần đi lên mềm mại làm say lòng người.

Đồng hồ treo tường phong cách Châu Âu. Đèn trang trí thủy tinh hoa lệ.

Trên chiếc tủ nhỏ kê ở đầu giường có để một khung ảnh màu trắng. Ảnh

chụp ba tiểu nam hài với chiều cao khác nhau nhưng cùng mặc áo sơ mi

quần yếm, tất cả đều nở nụ cười nhìn về phía màn ảnh. Phía sau, là một

phụ nữ xinh đẹp.

Người đứng giữa chắc là hắn. Dĩ Mạch vừa thưởng thức vừa suy đoán.

Hóa ra khi còn nhỏ hắn đã đẹp như vậy, thực không có thiên lý.

“An tiểu thư.” Tiếng đập cửa vang lên, Chu thẩm thăm dò tiến vào, cười tủm tỉm nói, “Xuống dưới ăn vằn thắn đi.”

“Ôi chao? Hảo.” Dĩ Mạch dưới ánh mắt tò mò Chu thẩm vừa ăn vằn thắn vừa cảm thấy bất an.

Dù sao, muốn giải thích vì sao nàng lại xuất hiện ở đây vào lúc này

là một việc hết sức khó khắn. Cũng may Cố Quân Thanh tựa hồ đã căn dặn,

Chu thẩm thủy chung chưa từng hỏi qua, chỉ nói mấy câu đại loại như “Cố

tiên sinh là người tốt, nhưng vì quá tham công tiếc việc nên chưa nghĩ

đến chuyện chung thân đại sự.”, Dĩ Mạch nghe vài lần thiếu chút nữa bị

nghẹn.

Ăn như hùm sói nuốt sạch một chén nhỏ, liền chạy đi tắm rửa.

Dĩ Mạch nhìn bồn tắm mát xa cực đại màu đen trong phòng tắm mà hít một hơi thật sâu.

“Quần áo tôi sẽ giặt cho cô, hong khô. Ngày mai có thể mặc.” Chu thẩm ở thời điểm nàng v