XtGem Forum catalog
Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy

Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326915

Bình chọn: 9.5.00/10/691 lượt.

heo ta tiến cung một chuyến đi”

Mọi người cùng đổ mồ hôi lạnh, run rẩy không thôi.

Chỉ vì cách xưng hô kia, “ Sơn nhi” ah

Mộ Thiên Sơn nhướng mày hỏi: “Ta vì sao phải theo ngươi tiến cung?”

Bách Quái nghĩ nghĩ rồi nói “ tiểu Cửu, ngươi trả lời ta một vấn đề trước đi, ta sũy nghĩ rất lâu, thực rất muốn hỏi ngươi, ngươi từ khi nào thì bắt đầu hoài nghi thân thế của mình? Ta đã tự giác dùng râu ria che lấp mỹ mạo của mình, cũng không toát ra một chút quý khí quý tộc ah, ngươi làm sao phát hiện ra mình là nhi tử của hoàng đế chứ?”

Mộ Thiên Sơn ha ha cười cười, nói “ ngươi cho rằng cạo râu xong, ngoài trừ lộ ra mấy nếp nhăn thì có được nửa phần quý khí vương tộc sao? sơ hở của ngươi chính là ngươi đã đem tử la ngọc bội đưa cho ta”

Bách Quái đưa tay hung hăng đánh vào trán mình “ moa nó, đầu óc y như con lừa, sao lại quên chuyện này chứ. Quá chủ quan rồi, khi ngươi còn bé rất đang yêu mới cao hứng đưa cho ngươi, lại quên mất ngọc bội kia người bình thường không thể nào có ah”

Đội hình cầu vồng giận dữ quát “ lão già chết tiệt, ngươi thật bất công, bọn ta khi còn bé không đáng yêu sao? ngươi lại chỉ cho mình hắn, còn nữa, ngươi đầu óc không phải y như con lừa mà còn lừa hơn cả con lừa, chính xác là đầu lừa óc heo ah”

Bách Quái nhảy vọt lên, ra sức đạp đội hình cầu vồng, vừa đạp vừa mắng “ nghiệt đồ”

Trong cuộc sống, ở đâu có áp bách thì ở đó có phản kháng, ở đâu có đạp người khác thì ở đó cũng bị người khác đạp ah. Bộ áo gấm trắng nõn trên người Bách Quái lúc này chi chít vết chân, Thu Địch Phỉ nhìn thấy đau lòng, la to “ đừng đạp, đó là quần áo của đại ca ta, đạp lên mặt hắn á”

Bịch! Ngã sấp xuống!

Mẹ nó, đúng là độc nhất là lòng dạ đàn bà mà.

ầm ĩ qua đi, Bách Quái lại nói với Mộ Thiên Sơn “ tiểu Cửu, cùng ta tiến cung đi”

Mộ Thiên Sơn đạm mạc hỏi “ lý do”

Bách Quái thở dài, nói: ” tiểu Cửu ah, ta biết làm như vậy đối với ngươi không công bằng cũng đã làm khó ngươi nhưng không phải bất đắc dĩ ta sẽ không kêu ngươi tiến cung. Cha ngươi đúng là có chút không đúng với mẹ ngươi, có chút không đúng với ta, cũng có chút không đúng với ngươi, tóm lại với một nhà ba người chúng ta thì có nhiều chút không đúng…ah, phi, ai cùng một nhà với ngươi, ý ta là hắn tuy có phạm sai lầm nhưng nếu biết thay đổi lại là chuyện tốt, chúng ta cũng không thể cứ mãi trách cứ hắn mà không cho hắn sửa sai, không cho hắn nhận thức chân tình chân ái, đúng không?”

Mọi người bực bội vô cùng, Thu Địch Phỉ kìm lòng không được dùng tay ngăn chặn lỗ tai của mình

Nghe nữa thì chắc sẽ bị nhũn não.

Lão bất tử kia so với đường ca còn ngốc hơn.

Mộ Thiên Sơn cau mày, đưa tay cắt ngang “ nói chủ để chính đi”

Bách Quái thấy Mộ Thiên Sơn đã mất kiên nhẫn thì vội thở gấp một hơi, suýt chút nữa là hụt hơi mà chết rồi “ là thế này, Lăng quốc cùng Chí Tôn lâu và phụ tử Uông Uyên cấu kết nhau, ý đồ đánh chiếm Mẫn quốc ta, chúng ta là hoàng tộc Mẫn quốc, sao có thể ngồi yên không quan tâm”

Nói xong, bịch! Ngã xuống đất!

Thiếu hơi ah…

Hoàn hồn, Bách Quái lại tiếp tục khuyên bảo Mộ Thiên Sôn “ vốn Mẫn quốc chúng ta cũng người đông thế mạnh, đối với hai thế lực gà mờ kia cũng không quá để ý nhưng mà chuyện xấu lại phát sinh từ trong nhà ah, Uông Uyên, Uông Chiến Thắng lại mưu toan làm phản, mả mẹ nó chứ, bọn chúng lại nắm hết một nửa binh lực của Mẫn quốc ah”

“Cho nên tình hình trước mắt, nếu Thiên Khuyết cung ta không giúp triều đình thì giang sơn Mẫn quốc chắc sẽ phải đổi cho họ khác làm chủ rồi. Tiểu Cửu ah, ta biết ngươi đối với cha mình là gia hận nhưng mà so với quốc thù trước mặt thì gia hận chỉ như mây bay mà thôi. Thúc thúc hi vọng ngươi suy nghĩ thật kỹ, có nên tạm gác bỏ ân oán cả nhân mà cùng chung lưng đối phó với kẻ thù bên ngoài trước không, ngươi nói đi”

Mọi người lại một lần nữa vì những lời của Bách Quái mà mờ mịt.

Thúc thúc

Như thế nào lại nói chuyện, xưng hô quy củ như thế chứ?

Mộ Thiên Sơn vẫn bình chân như vại, khoan thai uống trà, đời Bách Quái nói xong mới cười lớn đáp lại “ lời của ngươi nghe ra cũng có chút đạo lý,quay đầu lại, ta sẽ suy nghĩ thật kỹ”, nói xong mặt mũi tràn đầy ôn nhu nói với thê tử bảo bối “ Thu nhi có mệt hay không?”

Thần sắc khác biệt làm cho Bách Quái tức muốn lồn ruột, nộ khí đằng đằng nói “ tiểu Cửu, ngươi cân nhắc thế nào?”

Mộ Thiên Sơn nhướng mày, quỷ mị nói “ lão già chết tiệt, ngươi lại chê mình sống quá lâu sao”

Khí thế hung hăng của Bách Quái bị tiêu diệt hơn phân nửa, nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Mộ Thiên Sôn, lộ ra vẻ ủy khuất và vô tội, lúng túng nói “ không…không phải…là ngươi nói ah…ngươi sẽ quay đầu lại…suy nghĩ, thế nhưng vừa rồi ngươi quay đầu lại là nói chuyện với nha đầu kia ah…đã quay đầu lại lần nữa, vậy ngươi cân nhắc thế nào rồi?”

Đội hình cầu vồng nghe sư phụ nói xong thì không lên tiếng, cùng lấy tay áo che mặt.

Quá mất mặt rồi. Lão bất tử kia trong đầu có chứa chút não nào không?

Thu Địch Phỉ hữu khí vô lực nói với Mộ Thiên Sơn “ đại ca, ta có chút mệt mỏi, chúng ta mau vào phòng nghỉ đi” còn tiếp tục thì bao bảo nhất định không nhịn được lão già chết tiệt nà