Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Lung Linh Như Nước

Lung Linh Như Nước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323214

Bình chọn: 9.00/10/321 lượt.

Đàm Mạo Tông ở cổng sau đại học D đến lúc gặp La Tiểu Cương ở quán, trong đó đã loại bỏ những tình tiết liên quan đến chuyện giữa anh và Âu Dương Ngâm. "Tiểu Vũ, La Tiểu Cương đã mắc lỗi gì à? Cậu ta làm việc không tốt sao?" Anh hơi lo lắng.

Rất lâu sau, anh nghe thấy Trình Mộc Vũ nhẹ nhàng trả lời, "Không, rất tốt, rất... tốt bụng". Âu Dương Ngâm khoác tay bố đi vào đại sảnh khách sạn Rodson, ngẩng đầu nhìn tấm biểu ngữ ở chính giữa: "Buổi tiệc hoan nghênh đoàn đại biểu các nhà doanh nghiệp thành phố D". Cô sững lại, nhỏ giọng hỏi bố, "Bố, sao bố không nói với con là đoàn đại biểu của thành phố D?"

Trang Hoa Hằng mỉm cười nói: "Ngâm Ngâm, con muốn biểu dương hay muốn trách cứ bố?"

Âu Dương Ngâm cắn môi, "Trách, bí thư Trang, ngài và phu nhân của ngài liên hợp lại lừa con gái, thực sự không hề quang minh lỗi lạc!"

Trang Hoa Hằng cười ha ha, Phó bí thư, Phó thị trưởng và Tổng thư ký cùng đi bên cạnh không khỏi nhìn nhau cười. Bí thư Trang chiều con gái, đây không phải bí mật ở thành ủy. Hôm nay đệ nhất phu nhân không lên sân khấu, thay vào đó là thiên kim tiểu thư đi theo bên người, chẳng lẽ là muốn xem xét kén rể trong số rất nhiều nhà doanh nghiệp trẻ của hai thành phố?

"Ngâm Ngâm, Hiểu Bân đến rồi, lúc ở thành phố D con đã được nhà bác Hàn chăm sóc rất nhiều, bây giờ phải chẳng nên làm tốt vai chủ nhà một chút? Vừa đến Hiểu Bân đã nói với bố là muốn gặp con, bữa tiệc tối này là do hiệp hội các nhà doanh nghiệp đứng ra tổ chức, không phải một trường hợp chính thức lắm cho nên bố dẫn con đi theo, cũng vì mẹ con hơi mệt nữa". Bố cô giải thích hết sức thận trọng.

Âu Dương Ngâm thở phào, mỉm cười, "Hàn Hiểu Bân mà cũng được coi là nhà doanh nghiệp à? Nhà chơi bời thì có!"

Đại sảnh được trang trí cực kì hoa mỹ, việc Trang Hoa Hằng đến cho thấy thành ủy và chính quyền thành phố H rất coi trọng đoàn đại biểu thành phố D, vị Phó thị trưởng dẫn đoàn nhiều lần kính rượu bí thư Trang để bày tỏ lòng cảm ơn. Âu Dương Ngâm đứng bên cạnh bố, hơi vô vị, liền lén hỏi thư ký của bố bên cạnh, "Phó tổng giám đốc Hàn Hiểu Bân của công ty Thượng Đạo ở đâu?"

Thư ký đi ra một lát rồi quay về nhẹ nhàng nói với cô, "Tìm được rồi, đang đợi cô ở gần cửa phía đông".

Âu Dương Ngâm chào bố rồi xuyên qua đại sảnh đến cửa phía đông. Hôm nay có không ít nhà doanh nghiệp thành phố H đến đây, sau cuộc tọa đàm buổi chiều đã có nhiều người quen biết nhau, cho nên tối nay đã cố ý tổ chức tiệc rượu kiểu buffet, theo lời của bí thư Trang thì là: "Tổ chức đại hội làm quen, tự tìm đối tượng, tự kết thông gia".

"Ngâm Ngâm!" Hàn Hiểu Bân từ xa đã hưng phấn vẫy tay với cô, Âu Dương Ngâm mỉm cười, tiện tay cầm một li rượu vang chầm chậm đi đến, "Hoan nghênh Hàn công tử ghé thăm!" Cô giơ li lên nhẹ nhàng chạm một chút với Hàn Hiểu Bân, rồi nhấp một ngụm nhỏ. Nghe thấy giọng cô, một người đang nói chuyện phía sau Hàn Hiểu Bân lập tức xoay người lại, Âu Dương Ngâm giật mình mở to mắt.

"Ba ngày không gặp phải nhìn nhận lại, Ngâm Ngâm, em và bố em tiền hô hậu ủng đi vào như vậy làm anh cũng không dám đi lên chào hỏi, công chúa điện hạ!" Hàn Hiểu Bân trêu chọc.

Có lẽ điều hòa trong đại sảnh để nhiệt độ quá thấp, Âu Dương Ngâm cảm thấy mình hô hấp cũng trở nên khó khăn. Cô cố gắng làm mình bình tĩnh lại, cười nói với Trình Mộc Dương phía sau Hàn Hiểu Bân, "Tổng giám đốc Trình, hoan nghênh hoan nghênh!"

Nghe vậy Trình Mộc Dương biến sắc, có điều anh khôi phục thần thái rất nhanh, mỉm cười nói: "Ngâm Ngâm, mấy tháng không gặp mà em đã khách khí như vậy sao?"

"Hôm nay đến đây đều là những nhà doanh nghiệp ưu tú nhất thành phố D, vì vậy em cần bày tỏ sự tôn trọng cao nhất, nếu không bố em sẽ mắng em". Âu Dương Ngâm cũng cười nói.

"Được rồi được rồi, Ngâm Ngâm, em đừng nói giọng quan chức với bọn anh. Lúc em ở thành phố D anh chưa bao giờ quan cách với em cả". Lúc ở thành phố D Hàn Hiểu Bân cũng đã hiểu chuyện giữa Trình Mộc Dương và Âu Dương Ngâm được bảy tám phần, bây giờ Âu Dương Ngâm đã trở lại thành phố H, hai người khách sáo lễ độ, có lẽ lại không giải quyết được vấn đề gì. "Ngâm Ngâm, em xem anh nhớ em thế nào, nếu không phải để gặp em thì ai lại đi tham gia một đoàn thăm hỏi chán ngắt như vậy làm gì!"

"Em còn vừa nói với bố, Hàn Hiểu Bân mà cũng là nhà doanh nghiệp à, có mà là nhà chơi bời, quả nhiên, quả nhiên!"

Hàn Hiểu Bân cười ha ha, "Vẫn là Ngâm Ngâm hiểu anh, anh có người bạn, phải chào hỏi một chút. Hai người cứ nói chuyện trước đi". Nói rồi hắn đi đến chỗ một thanh niên vừa chào mình ở phía trước.

Bầu không khí lập tức trở nên nặng nề, Trình Mộc Dương thấy Âu Dương Ngâm trước mặt, cô trang điểm sơ qua, rất khó nhìn ra sắc mặt chân thực, nhưng rõ ràng đã gầy hơn so với trước khi anh đi châu Âu. Đây là một cơ hội rất tốt, mấy tháng trước không phải anh còn tìm mọi cách để gặp được cô hay sao? Phải nói với cô rằng tình yêu của bọn họ không quan hệ đến dòng dõi, không quan hệ đến quyền thế, không quan hệ đến lợi ích. Bây giờ cô đang ở trước mặt anh, nghĩ đến hội đấu giá một tháng sau, anh lại không thể biểu lộ tình cảm chính khí lẫ