Pair of Vintage Old School Fru
Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326372

Bình chọn: 9.5.00/10/637 lượt.

iểu cô nói "Đổi ý" là có ý gì.

Nghệ Thuật Gia Tony vừa nghe, kinh ngạc nhìn Lâm Nhược Kỳ một chút, phát hiện Cậu chủ Cơ tự mình mang cô gái nhỏ xinh đẹp này đến đây, dường như có chút không giống với người khác, lại dám nói với cậu chủ Cơ như vậy, mà một cậu chủ nào đó. . . . . . Anh ta nghiêng đầu nhìn sắc mặt cậu

chủ Cơ một chút, cũng không có vẻ tức giận, trong lòng nhất thời hiểu

rõ.

Chờ đợi ở bên cạnh Cậu chủ Cơ, khóe miệng Heber co rút, quả nhiên nữ y

tá quạ đen này không mở miệng nói chuyện thì tốt hơn . . . . .

Tư cách, tư cách!

Về phần Cơ Liệt Thần, nhẹ nhàng mỉm cười một cái. Cũng được, mặc quần áo này xem như an toàn, so với bộ trước đó tốt hơn nhiều.

Mặt không thay đổi, nói: "Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi."

Lâm Nhược Kỳ vừa nghe, cực kỳ cao hứng: "A, rốt cuộc muốn đi? Được rồi!"

Lập tức mang đôi giày cao gót chừng 10 cm, giống như một đứa bé lòng

tràn đầy tò mò, nhún nhảy một cái đuổi kịp theo bước chân Cơ Liệt Thần.

Đi tới một nửa, lại lo lắng mắt cá chân của mình bị trẹo, cô dứt khoát cởi giày cao gót ra, chân trần đi theo sau lưng anh.

Đến tột cùng, anh muốn cho cô đáp án như thế nào đây? Thật là mong đợi a. . . . . .

Mấy phút sau, chiếc Rolls-Royce phiên bản dài ra khỏi bãi đậu xe tòa cao ốc thời trang phóng như bay, chạy thẳng về phía Trung tâm thành phố.

Cơ Liệt Thần đưa Lâm Nhược Kỳ tới một câu lạc bộ, nhìn từ bề ngoài cũng

không thu hút . . . . . . Ngự Hào Club cao cấp của tư nhân.

Nơi này chỉ có hai tầng lầu, sau khi tiến vào mới phát hiện bên trong có khoảng trời riêng, ví dụ dùng các từ như "Tráng lệ", "Bồng lai" ... căn bản không có cách nào tưởng tượng sự xa hoa ở nơi này.

Ngự Hào, vẫn là nơi tụ tập định kỳ của những người nổi tiếng đỉnh cấp.

Cơ Liệt Thần vừa tiến vào đại sảnh, liền bị đông đảo đám quan to hiển

quý vây quanh.

Dĩ nhiên, Lâm Nhược Kỳ không có lòng dạ nào đi thưởng thức những thứ

trang trí xa hoa cùng với các loại đồ cổ dùng để trang sức giá cả xa xỉ. Bởi vì, căn bản cô xem không hiểu!

Cố ý chậm lại bước chân, đi ở sau lưng Cơ Liệt Thần, liếc mắt khắp mọi

nơi một chút, chuẩn bị tìm một góc thích hợp cho mình ngồi xuống ăn ăn

uống uống. . . .

"Cậu chủ Cơ, cơ đại Phán quan! Hơ hơ, nhân vật lớn thần bí số một, hôm

nay đến buổi đấu giá, thật là vinh hạnh cho kẻ hèn này a. Nhìn một chút, quả nhiên là người cũng như tên, tuổi trẻ tài cao, vô cùng phong độ a!"

Người này lớn tiếng dọa người, giọng nói mạnh mẽ, khí thế mười phần

nhưng giọng điệu lại làm cho người ta cảm thấy rất không thoải mái.

Đúng rồi, ông ta mới vừa nói. . . . . . Cơ đại Phán quan? Xưng hô này

thật kỳ quái, là đang nói Cậu chủ Cơ ở trước mặt cô sao. . . . . .?

Lâm Nhược Kỳ quay đầu nhìn lại, nói chuyện là một người trên dưới năm mươi tuổi, thân hình to lớn vạm vỡ, chiều cao 1m90, ngăm đen mạnh mẽ, vẻ mặt cứng rắn, thậm chí có thể coi là hung ác, cả người lộ ra một loại tục tằng, thô lỗ nguyên thủy!

Người này, vừa nhìn không phải là người lương thiện.

Hơn nữa khiến Lâm Nhược Kỳ nhìn rất không ưa là trên mu bàn tay của ông ta xâm . . . . . . một con rết dài chừng10 cm, giống như dán vòng quanh trên tay ông ta, hoa văn chân rết thật tỉ mỉ, cùng với chiếc râu màu đỏ trên đầu con rết càng làm cho người ta nhìn cảm thấy buồn nôn.

Cô vội vàng quay mặt đi, nhắm mắt làm ngơ, cô sợ nhất là rết, bò cạp, gián, hay loài bò sát giống như con ngựa trời!

Nếu có người hỏi cô xã hội đen trông như thế nào, cô nhất định sẽ chỉ vào mặt của người đàn ông này nói: "Giống như ông ta vậy."

"Ha ha, anh Điền, ngọn gió nào thổi anh tới đây vậy? Thế nào, anh cũng đến tham gia buổi bán đấu giá này sao?" Một cậu chủ nào đó dùng giọng nói ôn tồn nho nhã tâng bốc người.

Đương nhiên Cơ Liệt Thần giả vờ khách sáo tán gẫu với ông ta. Sáng sớm đã biết rõ lão già họ Điền sẽ xuất hiện tại câu lạc bộ này rồi, lần này chính là vì một vật trong tay ông ta bán đấu giá mà đặc biệt tới.

Cơ Liệt Thần nhớ tới lần trước bởi vì Điền Lão Thất ác ý khiêu khích, làm hại phần mềm của anh bị tím bầm, vào bệnh viện nam khoa nơi Lâm Nhược Kỳ thực tập, sau đó mới có chuyện bị Lâm Nhược Kỳ ghim nhầm vào của quý. . . . .

Xem ra, anh cũng nên cám ơn Điền Lão Thất mới đúng.

Nghiêng đầu không để lại dấu vết không yên lòng nhìn Lâm Nhược Kỳ, ánh mắt đang nhàm chán lơ đãng nhìn hướng bên kia, Cơ Liệt Thần quay đầu lại, chủ động tiến lên, lịch sự cùng Điền Lão Thất ôm nhau.

"Ôi chao. . . . . ." Đang lúc Cơ Liệt Thần và Điền Lão Thất khách sáo tán gẫu, sau lưng lại truyền đến tiếng kêu không lớn không nhỏ của Lâm Nhược Kỳ.

Rồi sau đó, chỉ nghe phù một tiếng, một cô gái nào đó theo tiếng kêu ngã xuống đất. . . . . .

Lâm Nhược Kỳ không thường xuyên mang giày cao gót quá cao như vậy, trong ngày thường cô luôn mang giày bốn mùa hoặc là giày bệch đi ra ngoài, coi như thỉnh thoảng mang giày cao gót một lần, độ cao cũng không vượt quá một tấc, độ cao ước chừng 10 cm hoàn toàn ngoài sức chịu đựng của cô, té ngã cũng là chuyện đoán trước.

Vốn nghĩ, mình cẩn thận một chút là được, thật không nghĩ đến mới mang không bao lâu, đã ngã sấp x