Snack's 1967
Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324713

Bình chọn: 7.00/10/471 lượt.

nh ta đã đoán được đáp án. Nhìn ánh mắt sợ hãi của Lâm Nhược Kỳ, vẻ mặt của anh ta cũng bắt đầu nhanh chóng vặn vẹo!

"Thuốc giải đâu? Đưa cho tôi!" Anh ta hung hăng nhìn cô, ánh mắt kia giống như muốn đâm lỗ máu ở trên người của cô. Lâm Nhược Kỳ ấp úng, "Tôi. . . . . . Tôi không biết anh đang nói gì. . . . . ."

Lâm Nhược Kỳ rất sợ hãi, trốn tránh ánh mắt của Lãnh Như Phong. Cô lo lắng câu "Chó gấp nhảy tường" sẽ ứng nghiệm ở trên người Lãnh Như Phong. Muốn chạy trốn nhưng trên người bị dây thừng trói lại không thể nhúc nhích được.

Cô lo lắng nhìn phía sau buồng xe một chút, vừa thầm nghĩ tại sao Cơ Liệt Thần còn chưa chạy tới, vừa suy nghĩ mình phải dựa vào năng lực của mình để thoát khỏi cảnh giam cầm. . . . . .

Suy nghĩ một lúc, cô bắt đầu nhìn trái phải nói chuyện khác, ý đồ lừa vượt qua cửa ải và kéo dài thời gian: "Anh. . . . . . Anh dừng xe ở ven đường đi, nếu không một lát có xe tới sẽ đụng vào xe của chúng ta. . . . . . Tôi hứa với anh tuyệt đối sẽ không chạy trốn, anh. . . . . . anh nhìn thân thể tôi đây, có thể chạy đi nơi nào. . . . . ."

Lãnh Như Phong nhìn cô một cái, cảm thấy cô nói cũng có lý, vì vậy cố gắng cởi ra dây nịt an toàn trên người mình, sau khi xuống xe đi vòng qua bên phải cửa xe cởi ra dây thừng cho cô. Nhưng không ngờ, dây thừng chết tiệt này đã cột thắt gút, vốn là bị thương cộng thêm trúng độc, Lãnh Như Phong dùng tất cả sức lực cũng không thể cởi ra dây thừng.

Lâm Nhược Kỳ bắt đầu oán trách, "Đều tại anh. . . . . . Mỗi lần ở bên cạnh anh, sẽ rất xui xẻo!" Cô thề, nói lời như vậy tuyệt đối không phải là liếc mắt đưa tình, nhưng đây là cảm giác chân thật của cô.

"Chỉ cần có thể ở bên cạnh em, cho dù như thế nào tôi cũng không sao cả." Lãnh Như Phong nói ra suy nghĩ, vẻ mặt bình tĩnh.

Không cần a a a . . . . . .

Mắt nhìn vẻ mặt Lâm Nhược Kỳ sắp hỏng mất, Lãnh Như Phong tiếp tục nói: "Tôi nói thật lòng, cho dù trả bất cứ giá nào, chỉ cần có thể ở bên cạnh em, tôi cũng không sao cả."

Nếu như không phải vào giờ này, ngày này, không phải tình cảnh này, có lẽ lời nói này sẽ làm cho cô cảm động thật lâu, nhưng bây giờ, cô chỉ cảm nhận một điều: Lãnh Như Phong đúng là điên rồi !

Trong mắt không nhịn được ứa lệ, giọng nói cô run rẩy hỏi "Lãnh Như Phong, rốt cuộc tôi tốt ở chỗ nào để cho anh nhớ lâu như vậy? Tôi làm anh bị như thế kia, tại sao anh không thể thả tôi? Ở bên cạnh tôi, anh thật sự vui vẻ sao? Hả? Người có thể sao?"

Lãnh Như Phong không ngừng động tác trong tay, chỉ giương mắt nhẹ nhàng quét qua hai hàng nước mắt trong suốt chảy xuống trên mặt cô, nói: "Đúng vậy, rất vui vẻ!"

Cô không hiểu, mặc dù vui vẻ cũng chỉ là nhất thời, lại để cho anh ta đổi lấy cả đời. . . . . .

Lâm Nhược Kỳ yên lặng nhìn anh ta chằm chằm, một hồi lâu, mới từ trong kẽ răng phun ra hai chữ: "Kẻ điên!"

***

Ở cùng kẻ điên, nhất là kẻ điên vẫn còn rất tỉnh táo, không thể nói lý lẽ.

Bởi vì bình thường tư duy lô-gích của bọn họ cũng tốt hơn so với bạn, ý chí còn kiên định hơn so với bạn.

Có thể tốn nhiều năm như vậy, chạy quảng đường dài như vậy, cánh tay bị đen như vậy, cho dù tính mạng của mình đang như ngàn cân treo sợi tóc cũng sẽ không tiếc, tâm tư của Lãnh Như Phong đối với Lâm Nhược Kỳ thật sự rất thuần túy và rất nhiệt tình nhưng cũng rất đáng sợ. . . . . .

Lâm Nhược Kỳ đột nhiên ý thức được, dựa vào mấy câu nói của mình căn bản không thay đổi được suy nghĩ của Lãnh Như Phong. Đồng thời, cô có chút đồng cảm với Lãnh Như Phong, anh ta giống như là đứa bé không chiếm được thương yêu, liều mạng đòi lấy một chút tình cảm.

Nhưng cô thương hại mình hơn. Cô cũng không muốn đứa bé trong bụng còn chưa có ra đời cũng chôn theo cô!

Cho dù như thế nào, cô cũng phải sống sót, không chỉ có phải sống sót, còn phải sống cho thật tốt đấy!

Rốt cuộc Lãnh Như Phong cởi xong dây thừng trên người cô, ôm lấy cô đi tới một dốc núi hoang gần đó. Lâm Nhược Kỳ nghĩ không ra anh ta muốn mang cô đi nơi nào, cũng không dám lên tiếng, chỉ có thể ỡm ờ bị anh ta ôm đi về phía trước. . . . . .

Tiêu hao rất nhiều thể lực, tình trạng thân thể Lãnh Như Phong xem ra kém hơn rồi. Đi tới nửa đường, thân hình anh ta đột nhiên dừng lại, thân thể cao lớn mượn sức nặng mình ngã xuống hung hăng đè Lâm Nhược Kỳ nằm ở trên cỏ dại.

Lâm Nhược Kỳ bị cử động đột ngột của anh ta hù sợ, chưa tỉnh hồn. . . . . .

Mà Lãnh Như Phong ngã xuống vẫn giữ tư thế nằm ở trên người cô không nhúc nhích. . . . . .

Mới vừa té ngã, trong bụng cô đột nhiên co rút đau đớn! Mà người đàn ông lại nặng nề ép tới làm cho cô thiếu chút nữa đứt hơi, rốt cuộc Lâm Nhược Kỳ không nhịn được đốt lên lửa giận.

"Lãnh Như Phong, rốt cuộc anh đang làm gì? ! Không phải anh muốn chạy trối chết sao? Tại sao đột nhiên như vậy, Hừ! Đừng nói với tôi vừa rồi bị hạ thuốc thật mạnh. . . . . . Đợi đã nào...! Anh...anh đang làm gì? !"

Người đàn ông nằm ở trên người cô căn bản không nghe được cô nói gì. Cũng không ngẩng đầu lên mà ôm bả vai của cô, chui ở trên người cô, cắn móc khóa cài trước ngực cô, đột nhiên dùng sức! Trực tiếp xé rách vật liệu may mặc đơn bạc trê