XtGem Forum catalog
Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324853

Bình chọn: 9.00/10/485 lượt.

m tâm.

Chỉ là, bữa ăn sáng này thật sự quá khó khăn. Nhiễm Phương nhìn thấy cô không yên lòng liền hỏi cô rốt cuộc có chuyện gì, Lâm Nhược Kỳ ấp úng không chịu nói, đúng lúc này điện thoại nhà vang lên.

Chỉ chốc lát sau, người làm cầm điện thoại tới truyền lời: "Mợ chủ nhỏ, là điện thoại của mợ."

"Điện thoại của tôi?" Lâm Nhược Kỳ hơi ngẩn ra.

Bình thường cô không có điện thoại gì, cho dù có cũng sẽ không có người sáng sớm vội vã gọi tới tìm cô như vậy. Lập tức, trong lòng cô buồn bực, là ai vậy?.

Cô thấp thỏm nhận điện thoại: "Alô, xin chào, tôi là Lâm Nhược Kỳ."

Điện thoại bên kia dừng lại một lúc lâu cũng không có tiếng động, khiến cho Lâm Nhược Kỳ càng thêm buồn bực, lại một lần nữa lễ phép hỏi "Xin chào, tôi là Lâm Nhược Kỳ, mời nói chuyện."

Lần này, rốt cuộc đối phương nói chuyện, nhưng giọng nói trong điện thoại làm cho cô giật mình.

"Chị dâu, xin chào, tôi là Thúy Thiến."

Giọng nói mềm mại, trong vắt làm cho trong lòng Lâm Nhược Kỳ khẽ run, không nhịn được tim đập nhanh.

Mất tích hai ngày, làm nhà họ Cơ từ trên xuống dưới cũng thấp thỏm theo Thúy Thiến, bây giờ chủ động gọi điện thoại tới? ! Chuyện này. . . . . . Đến cùng có chuyện gì xảy ra vậy? !

Lâm Nhược Kỳ bật thốt lên, "Thúy Thiến! Thật sự là cô?"

"Không sai, chị dâu, tôi là Thúy Thiến." Nghe giọng nói của Thúy Thiến thật bình tĩnh, chỉ nghe giọng nói cảm thấy cô đang cười, chỉ là không nhìn thấy nét mặt của cô cho nên không cách nào đoán ra nụ cười này có ẩn ý thế nào. . . . . .

Dĩ nhiên Lâm Nhược Kỳ không nghĩ nhiều như vậy, tình thế cấp bách hỏi: "Thúy Thiến, cô đang ở đâu? Tôi và Thần cùng mẹ đều rất lo lắng cho cô. Nói nhanh lên, cô đang ở đâu, tôi để cho người đi đón cô !"

"Cám ơn chị dâu, đều tại tôi làm cho mọi người lo lắng. Chị có thể tới đón tôi thật là không còn gì tốt hơn, tôi đang muốn trở về nói xin lỗi với mọi người, đều tại tôi, là tôi mang đến cho chị và Thần quá nhiều phiền toái. . . . . ."

Nghe vậy, Lâm Nhược Kỳ rất vui mừng. Nghĩ thầm mặc dù chuyện ông nội bị cướp đi làm cho Cơ Liệt Thần phiền não không dứt, nhưng Thúy Thiến biến mất tìm lại được, ngược lại là một chuyện đáng vui mừng. Nếu như có thể đón Thúy Thiến trở về nhà cũng tính là giúp Thần giải quyết một việc phiền lòng.

Nghĩ đến đây, cô lập tức nói: "Cô đừng quá tự trách, tôi và Thần cũng có rất nhiều chỗ không đúng. Cô nói cho tôi địa chỉ cô đang ở, tôi lập tức tới đón cô."

"Chị dâu, chị không cần tự mình đến đón tôi. Chị còn mang thai, làm phiền chị phái tài xế tới đây là được. . . . . ."

"Vậy không được, tôi không yên lòng."

Lâm Nhược Kỳ nói như thế làm cho Thúy Thiến đắc ý, đầu điện thoại bên kia cô nở nụ cười vô cùng sáng chói, tròng mắt chợt lóe lên. Cô nói: "Vậy cũng tốt, bây giờ tôi đang ở phía Bắc Nam Thành giáp Vịnh Thác Hải, ở gần có một khách sạn, tên là. . . . . ."

Lâm Nhược Kỳ vội vã ghi nhớ địa chỉ, "Được, tôi biết rồi. Tôi lập tức tới ngay, cô ngàn vạn đừng rời khỏi nơi đó, tránh cho chúng ta không gặp được."

"Chị dâu, khi nào thì chị tới đây?"

Lâm Nhược Kỳ giương mắt nhìn đồng hồ trên tường một chút, vừa đúng tám giờ rưỡi, cô quay đầu trả lời: "Sau nửa giờ mới có thể đến được."

"Vậy thì tốt, tôi chờ chị."

. . . . . .

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Nhược Kỳ không nhịn được hưng phấn muốn nói cho Nhiễm Phương biết tin tức tốt này. Nhiễm Phương không yên lòng, nói: "Nhược Kỳ, ngày hôm qua không phải con mới đi bệnh viện sao? Tại sao hôm nay lại muốn đi ra ngoài? Hay là ở trong nhà nghỉ ngơi thật tốt đi."

Lâm Nhược Kỳ mừng rỡ quay đầu, cười nói "Mẹ, mới vừa rồi là Thúy Thiến gọi điện thoại tới, nói con phái người đi đón cô ấy."

Quả nhiên Nhiễm Phương rất vui mừng: "Thúy Thiến? Rốt cuộc con bé đã nghĩ thông suốt? Vậy nhanh cho người đi đón nó đi. . . . . ." Bà nhìn thấy Lâm Nhược Kỳ mặc vào áo khoác, liền nghi ngờ hỏi, "Nhược Kỳ, con muốn tự mình đi đón nó sao?"

"Đúng vậy, mẹ."

"Mẹ thấy điều này không quá tốt. . . . . . Chuyện như vậy hay là để cho người giúp việc đi là được rồi."

Lâm Nhược Kỳ cười cười, vừa đi ra cửa lớn, vừa quay đầu lại nói: "Không quan trọng, con đã hẹn địa điểm với Thúy Thiến, lập tức trở lại. Hơn nữa, con cũng không phải đi một mình, không phải còn có tài xế sao."

Không đợi Nhiễm Phương đáp lời, Lâm Nhược Kỳ đã gấp gáp bước ra cánh cửa chính màu xanh nhạt. . . . . .

Nhiễm Phương nhìn theo bóng lưng cô, cười lắc lắc đầu vẫn lẩm bẩm: "Đứa nhỏ này, thật gấp gáp. . . . . . Aiz, nếu tính cách của Thúy Thiến và Nhược Kỳ có thể hợp thành một thật là tốt. Một người thông minh, một người hiền lành, hợp lại cùng nhau quá hoàn mỹ. . . . . . Chỉ là, Nhược Kỳ đứa nhỏ này không tồi. . . . . ."

Lâm Nhược Kỳ kêu Lynda, không ngừng nghỉ ngồi lên một chiếc xe BMW. Lynda hăng hái nói chuyện không ngừng.

"Nhược Kỳ a, không phải tôi đã nói với cô. Thúy Thiến đó mỗi lần yêu mò mẫm giày vò, tự mình bỏ nhà trốn đi cũng đã rất quá đáng rồi, bây giờ lại muốn cô tự mình đi đón, cô nói xem tại sao cô ngốc như vậy? Còn tự mình đi đón cô ấy. . . . . ."

Lâm Nhược Kỳ cười cười, nói: "Ai kêu tôi là vợ của Cơ Liệt Thần. Anh ấy vẫn