Old school Easter eggs.
Long Phượng Tình Trường

Long Phượng Tình Trường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324975

Bình chọn: 8.00/10/497 lượt.

m ngốc đầu óc mãi không trưởng

thành này! Quả thực uổng phí tâm ý ta đối với nàng…” Ngậm chặt môi một

chút, lại sửa lời: “Uổng công ta ba lần bốn lượt cứu mạng nàng…”

Trông lòng ta choáng váng, thực hi vọng bản thân chưa từng nghe thấy lời lẽ

hối hận của hắn. Lại cảm thấy có chút nực cười, đây chính là khắc họa về con chim cút mà. Con chim cút đó bị vặt thành con cút trụi lông, cùng

con diệc trống bỏ vợ bỏ con lại mất hết tu vi sinh sống với nhau được ba tháng liền cãi cọ ầm ĩ, nói là lúc đó mắt bị mù, thế nên mới nhìn trúng con cút trụi lông này, náo loạn đến độ người ở núi Đan Huyệt không ai

không biết. Con chim cút thương tâm muốn chết, mấy lần muốn tự tử, may

mắn được mọi người khuyên giải mới tiếp tục sống.

Có một ngày ta

chơi đùa ở khe suối dưới chân núi, nhìn thấy con chim cút đó. Tóc đen

trên đầu nàng không còn một sợi, nghĩ tới lông vũ trên người bị người

vặt trụi, chỉ dựa vào pháp thuật của nàng chẳng thể nào biến hóa về một

đầu tóc đen. Y phục trên người nàng rách nát, sớm đã không còn là một

thiếu nữ hạnh phúc thẹn thùng dung mạo ôn nhu như trước đây, tiều tụy

xấu xi, bị đám tiểu tiên đồng chơi đùa ở xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.

Lúc ấy ta liền rút ra một kết luận: mấy thứ tình tình yêu yêu này, đúng là độc dược khiến tiên yêu sa đọa mà.

Nếu như có một ngày tình yêu đó không còn, hai bên trở mặt, quả thực vẫn

còn tốt chán, đừng khiến bản thân rơi vào kết cục bi thảm, người người

đều có thể giẫm đạp. Ái tình không còn thì không còn, chung quy vẫn là

cầm lên được bỏ xuống được, đừng khiến cho ái tình ân nghĩa đều không

còn, ngay đến tôn nghiêm của kẻ làm tiên cũng mất sạch, điều đó quả thật là cực kỳ không hay chút nào.

Ta với Nhạc Kha mặc dù không phải

là uyên ương, nhưng cũng có ân tình cùng chung hoạn nạn, hôm nay hắn

trắng trợn không ngừng đem ta ra chà đạp, thật sự đã chọc giận ta. Ta

nhớ tới con chim cút kia, trong lòng liền tức giận, chỉ thấy cái chuyện

tình nghĩa này, hơi có chút dễ dãi là liền khiến bản thân chịu thiệt,

rơi vào tình cảnh tệ hại. Tính tình ngày xưa bộc phát, ngăn cũng không

ngăn được, cũng không suy nghĩ cẩn thận hắn với ta tu vi chênh lệch cách nhau thế nào, xông tới liền hạ một đấm vào ngực hắn.

Hắn trúng

phải mấy đấm thép của ta, đau đến nhe răng rách miệng, nhưng ác ý trong

mắt lại dần dần biến mất, chỉ lấy đôi tay sắt gắt gao xiết chặt ta vào

trong ngực, hướng về phía dượng nói: “Tu La Vương nếu như không còn việc gì xin hãy quay về đi. Tiểu ngốc điểu này cần có người thích hợp dạy dỗ mới được, ngày xưa cùng vãn bối quấn quít lấy nhau không biết trời cao

đất dày, nếu như lại không quản giáo, chắc chắn sẽ gặp đại họa. Vãn bối

tạm thời đưa nàng về Đông Hải dưỡng thương”. Dứt lời cũng không xem ý

dượng thế nào, gọi mây tới rồi liền đằng vân mà đi.

Ta ở trong

lòng hắn giãy giụa hết nửa ngày, hai tay bị hắn giữ chặt, hết tránh lại

né nhưng vẫn không thoát được, toàn thân đều thoang thoảng mùi hoa thạch quỳnh, bỗng dưng lại nhớ tới sự ôn nhu ấm áp của con hổ Nhạc Kha, khi

ấy chỉ nghĩ nó là một con hổ bình thường, rất nhiều lời trong lòng đều

lẳng lặng nói hết với nó, càng thấy xấu hổ tức giận không thôi, há miệng nhe răng cắn vai hắn một phát.

Da thịt trên người hắn bỗng chốc

căng ra, cứng rắn như thép, giọng nói lại vẫn thản nhiên: “Ta thấy không quản giáo nàng, sau này nàng nhất định vô pháp vô thiên – coi trời bằng vung!”

Ta há miệng nhả ra, hung hăng trừng mắt với hắn, chỉ cảm

thâý tức giận trong lòng khó mà nguôi được, toàn thân đều run lên: “Ta

đương nhiên có cha mẹ dạy dỗ, hai người họ lại mất rồi, cũng không tới

phiên người khác quản thúc, ngươi là cái đinh gì hả?”

Hắn thế

nhưng thu lại tức giận, mỉm cười nói: “Tiểu ngốc điểu, nàng nói xem ta

là cái đinh gì?” Đằng vân bay lên điện ngọc trên chín tầng trời, ý cười

trên môi hắn càng sáng chói, ta nhìn đến suýt ngây người, trong đầu bỗng chốc thanh tỉnh, giận hắn đem ta ôm vào trong lòng, dùng sức giãy giụa

hai lần vẫn không thoát được, hung hăng ngoạm hắn một cái, hắn cũng

không lên tiếng, chỉ càng ôm chặt ta vào lòng, thân thể tráng kiện của

một thanh niên cùng với ta dán chặt vào nhau, gần như hòa tan không chút kẽ hở. Ta dần dà cảm thấy trong lòng có một sự rung động rất lớn, cũng

không biết nó là gì, mắt bỗng chua xót, mới đầu chỉ là rơi lệ. Sau càng

nghĩ càng thấy thương tâm, nhưng không nói được nguyên do, không kềm

được ngoác miệng, trên chín tầng trời khóc gào ầm ĩ.

Đám mây dưới chân rung lên một cái, giống như bị dọa bởi tiếng khóc của ta.

Thiếu niên đang giam giữ ta cuống quýt thả lỏng tay, cuí đầu nhìn ta thật kỹ, ta nước mắt rưng rưng cũng lén lút nhìn hắn một hồi, trên mặt hắn thế

nhưng thêm tia ngượng ngùng quẫn ý, có chút hồng hai bên má. Bích Dao thấy ta bị

tam ca nàng ấy nửa ôm nửa kéo dẫn về Đông Hải Thủy Tinh Cung, hốc mắt

sưng đỏ, vẻ mặt hung hãn, nàng ngoác miệng cười hết mấy ngày, lại ở sau

lưng Nhạc Kha khoe khoang hắn ta tốt thế này hắn ta tốt thế kia, nói

huynh trưởng của nàng đối với ta một lòng một dạ, xả thân bảo vệ, lý ra

nên k