
hiếu theo tần suất một ngày ba bữa cộng thêm bữa khuya mà chèn ép cô. = =….
Ngày 19 tháng 6
12:30 P.M
Phòng khách quán trọ gia đình Nhan Kí
Nhan Miêu tim đập thình thịch rửa mặt thật sạch, sau đó quay trở lại phòng khách. Lần này mắt tinh tai thính, liếc một cái đã thấy bánh mì và sữa mua từ tối qua, cả hai thứ đều được cho vào lò vi ba làm nóng, bánh mì còn kẹp trứng rán và cà chua cắt lát thành sandwich đơn giản, nóng hổi bày trên bàn ăn.
Giờ Nhan Miêu mới nhớ ra, có vẻ như ngay cả bát đũa tối qua cũng được Tạ Tử Tu rửa.
Khách trọ chăm chỉ khác thường như thế, khiến chủ nhà là cô có nghĩ sao cũng không thông được.
Lẽ nào, Tạ Tử Tu muốn lấy hành động này thay cho tiền thuê?
Tâm trạng rối rắm ăn hết “bữa sáng”, Nhan Miêu nhìn ra ngoài cửa số, trời vẫn mưa dầm dề.
Thời tiết xấu thế này, ngay cả ra ngoài đi dạo cũng không tiện. Nếu ở trong nhà thì phải giết thời gian hôm nay thế nào đây? Cùng ngồi với Tạ Tử Tu ở nơi không gian nhỏ hẹp thế này, tuy thứ phải đối mặt chỉ là gáy của anh và Darwin đang chạy qua chạy lại dưới bàn tạo thành tiếng động ầm ĩ, nhưng mặt Nhan Miêu cũng từ từ nóng lên có chút ngượng ngùng.
Cảm giác đáng ghét này!
Tạ Tử Tu đột nhiên thả điều khiển ti vi xuống, ngoái đầu lại từ trên chiếc sofa duy nhất, hỏi: “Đúng rồi, ở đây có cung cấp dịch vụ xoa bóp không?”.
“…” 12:57 P.M
Phòng ngủ của chủ quán trọ gia đình Nhan Kí
Nếu làm chủ cho thuê nhà, vậy phải phục vụ đây đủ. Dầu sao cũng không phải chưa từng làm, cô là thư kí toàn năng tinh thông mười tám loại võ nghệ đấy
Thế là Tạ Tử Tu cởi áo phông ra, duỗi người nằm sấp trên tấm ga giường Hello Kitty của cô (sofa đúng là không chứa được anh ta). Nhan Miêu thì dồn đủ sức, thậm chí còn gắng ép hết sức lực, hung hăng bóp cổ, nắn vai, đấm lưng cho anh ta.
Vai Tạ Tử Tu dày rộng, xương sống lưng cân đối kéo dài xuống, được bao bọc bởi lớp cơ bắp tuyệt đẹp, nhìn thì trắng tới lạ thường, nhưng lại tràn đầy sức mạnh, đường cong nơi phần eo nhỏ và rắn chắc vươn dài về phía dưới, không đi vào lưng quần.
Mặt Nhan Miêu, từ từ đỏ lên
Hây, cô là người chính trực như vậy, thế mà cũng sẽ thất thố vì sắc đẹp đàn ông.
Bỏ đi, đừng quan tâm tới gì mà vai rộng eo nhỏ như thế nữa, chỉ bóp chân bóp tay cho anh ta, chăm sóc sức khỏe người trung niên một chút, dầu sao cũng không tới mức suy nghĩ linh tinh đâu.
Nhưng chân tay Tạ Tử Tu lại thon dài, không nói tới tay, ngay cả chân cũng thế, hoàn toàn không hề biến dạng vì bị giày ép hay có vết chai do ma sát, da ở mu bàn chân trắng trẻo mỏng manh, ngón chân dài mà thẳng, móng chân sáng bóng, sạch sẽ tới mức vô cùng ưu nhã.
Nhan Miêu không khỏi thất vọng nghĩ, bản thân mình ngay cả nhìn móng chân đàn ông cũng thấy đẹp, mới thực sự là có vấn đề.
Ấn rồi ấn, thấy dáng vẻ Tạ Tử Tu thản nhiên thoải mái, Nhan Miêu càng lúc càng thấy tức mình. Hai người, cô nam quả nữ, đều là thanh niên phơi phới, khí huyết dâng tràn, dựa vào cái gì anh ta thản nhiên, làm như không có chuyện gì như thế, chỉ có mỗi mình cô tâm thần bất định.
Nghĩ lại trước nay phải chịu chèn ép, thù mới hận cũ, Nhan Miêu nổi giận bất bình bắt đầu đấm anh thật mạnh
Trái lại, Tạ Tử Tu có vẻ rất dễ chịu, ngoan ngoãn nằm sấp để mặc cô đánh đấm xoa nắn các kiểu. Nhan Miêu lấy việc công trả thù riêng giày vò anh một trận, mới tức tối kết thúc: “Xoa bóp xong rồi”.
Tạ Tử Tu vẫn nằm sấp, chỉ ngẩng đầu lên, lười biếng nói: “À, biểu hiện này của em đúng là mất tiêu chuần nhé. Chất lượng phục vụ kiểu này ở khách sạn là sẽ bị đuổi việc đấy”.
“ = = “
“Thôi vậy, để anh làm mẫu phục vụ xoa bóp chất lượng cao đích thực cho em xem”.
“... Hả?!!!”.
Cô có thể được hưởng thụ tay nghề xoa bóp của Tạ Tử Tu lúc sinh thời, thật hay giả?
Lần này tới phiên Nhan Miêu nằm sấp trên giường, mùi của Tạ Tử Tu còn thoang thoảng vương trên gối, phảng phất qua mũi cô, Tạ Tử Tu quỳ bên cạnh, trên vai cảm nhận được sức lực từ ngón tay anh.
“Vai em cứng quá, thả lỏng chút”
Cô, cô cũng hy vọng có thể thả lỏng đấy chứ
“Hai chỗ này là huyệt, em nhớ nhé, như thế này, dùng sức đẩy sang hai bên, lát sau sẽ thoải mái rất nhiều”.
Giọng điệu và động tác của Tạ Tử Tu rất bình tĩnh, biếu hiện rất thản nhiên, không có bộ dạng hoang mang hoảng loạn chút nào, chỉ vững vàng tiếp tục ấn bóp
“Có cảm giác các cơ thả lỏng chút nào không?”.
“Anh thấy...”.
“ừm?”.
“Thực ra em nên chú ý tư thế ngồi lúc bình thường một chút, rảnh thì có thể tới lớp yoga, xương cổ và xương sống đỡ bị biến dạng”.
= =,„ Dáng người của cô hỏng thế cơ à, không có sức hấp dẫn thì thôi đi, ngay cả xương cổ và xương sống cũng sắp biến dạng sao?
Thế mà Thư Cán thường nói đường cong và làn da của cô rất đẹp, tại sao Tạ Tử Tu cứ như đang xoa bóp cho bò thế.
Chẳng đế ý tâm trạng chán nản cỡ nào, nhưng dưới bàn tay xoa bóp điêu luyện của Tạ Tử Tu, Nhan Miêu từ từ cảm thấy thoải mái tới thiếp đi
Ngủ một giấc, tới khi tỉnh lại, mở mắt ra, gương mặt đang ngủ say của Tạ Tử Tu đã lọt vào tầm mắt
“III”
Hóa ra là anh ta cũng ngủ mất... = =,„
Tới phiên mình làm cũng lười biếng đánh một giấc, còn dám phê bình cô không