Duck hunt
Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325043

Bình chọn: 8.5.00/10/504 lượt.

ông thể nói hay sao? Ta sẽ không bao giờ nói cho người khác biết, ngươi cứ yên tâm!”

Thường Hy vân vê vạt áo lúc này mới ngượng ngùng nói: “Ta nào có hoài nghi ngài không kín miệng. Được rồi, ta liền nói thẳng vậy, ngài cứ coi như ta nói đùa là được rồi!”

Ngũ Hải nghe vậy cười một tiếng nói: “Còn không mau nói!”

“Ta đang suy nghĩ, thời điểm trước kia Mạnh tiểu thư vào ở Đông cung đó là vì tuổi còn nhỏ, nam nữ không đề phòng, lại thêm Thái tử gia cùng nàng cũng là anh em họ. Nhưng bây giờ hai người cũng đã trưởng thành, không còn là tiểu hài đồng như trước nữa, tự nhiên cần phải chú ý thanh danh. Nếu cứ như vậy để Mạnh tiểu thư qua đêm ở Đông cung, lan truyền ra ngoài thì danh tiếng để vào đâu? Nữ nhi gia quan trọng nhất chính là thể diện cùng trong sạch, thường ngôn nói đói chết là chuyện nhỏ, thất tiết là chuyện lớn, có thể thấy được danh tiết quan trọng bao nhiêu. Dĩ nhiên ta đây chỉ là nói một chút thôi, Chu tổng quản không cần để ở trong lòng cũng được!” Thường Hy vừa nói vừa quan sát thần sắc Ngũ Hải, trong lòng thầm nói, bất kể Ngũ Hải có đáp ứng hay không, tóm lại nàng tuyệt đối không để Mạnh Điệp Vũ vào ở Đông cung.

Nếu như Mạnh Điệp Vũ thực sự là nữ nhân tâm cơ sâu như lời Lệ Bình nói, nàng có muốn ẩn mình, không có tâm hại người, muốn thả lỏng người cũng không thể được nữa, chớ để thuyền lớn lật trong mương. Nghĩ tới đây, quyết tâm của nàng càng phát ra kiên định!

Ngũ Hải nghe vậy thần sắc hơi động, nhưng là ngay sau đó lại nói: “Nói như thế quả thật không sai, ngươi suy tính cực kỳ chu đáo, cực kỳ…” Nói tới chỗ này, Ngũ Hải hiển nhiên có chút do dự, Thường Hy vừa thấy liền lập tức nói: “Chu tổng quản cảm thấy không có việc gì là tốt rồi, là ta buồn lo vô cớ. Ngài mau lên a, ta về trước, cả ngày nay bận rộn đến đau lưng, ngày mai còn có nhiều việc phải làm đấy!”

Thường Hy nhìn ra được Ngũ Hải muốn nói lại thôi, nhất định là có điều cố kỵ, nàng không thể làm gì khác hơn là lấy lui làm tiến. Nếu Ngũ Hải coi trọng lời nàng nói nhất định sẽ kêu nàng ở lại, chỉ cần Ngũ Hải tín nhiệm bản thân, nếu như sau này Mạnh Điệp Vũ có tìm nàng gây bất lợi, nàng không yêu cầu Ngũ Hải nghiêng về phía mình, chỉ cần bảo trì trung lập là tốt rồi. Thế nên đây cũng là một loại dò xét.

Ngũ Hải thấy được Thường Hy thức thời nhìn ta lời muốn nói lại thôi của hắn, trong lòng lại càng cảm thấy Thường Hy là một nữ hài tử tốt, mình không nên đề phòng nàng như vậy, lập tức hô: “Ngươi vội cái gì nha, nghe ta nói hết lời đã, cũng tránh cho ngươi sau này làm việc lại không biết nên như thế nào!”

Thường Hy nghe vậy trong nội tâm vui vẻ, vội dừng lại bước chân quay lại nhìn Ngũ Hải, làm bộ như không giải thích được nói: “Chu tổng quản, lời này có ý tứ gì? Chẳng nhẽ lại còn có ẩn tình hay sao?”

Ngũ Hải nhìn Thường Hy, thấp giọng mà nói ra: “Mạnh đại tiểu thư không chỉ là biểu muội của Thái tử gia, khi tiên Hoàng hậu còn sống đã muốn đem tiểu thư giao cho ngài, chẳng qua là sau này bệnh nặng liền không chú ý tới nữa. Nhưng là chuyện này Hoàng thượng vẫn nhớ, lần này Hoàng thượng đột nhiên muốn Mạnh tiểu thư vào cung chỉ sợ là có ý định muốn quan sát. Ngươi cần cẩn thận một chút đừng có đắc tội nàng, tránh cho sau này không có quả ngon để ăn.”

Quan tâm này là thân thiết thật lòng, Thường Hy cảm thấy rất ấm áp, nhìn Ngũ Hải nói: “Cảm tạ Chu tổng quản, Thường Hy vô cùng cảm kích, nếu không có ngài chỉ điểm, nô tỳ trong Đông cung này quả thực là từng bước khó khăn, Thường Hy thật không biết tạ ơn ngài như thế nào!”

Nói tới chỗ này Thường Hy thầm thở dài, xem ra Lệ Bình nói không sai chút nào, Ngũ Hải là người của tiên Hoàng hậu, Mạnh Điệp Vũ lại là cháu gái ruột của bà, Ngũ Hải có thể chỉ điểm như vậy đối với nàng đã là hết sức khó có được. Có thể thấy trong lòng Ngũ Hải nàng cũng có chút phân lượng nhất định, suy nghĩ một chút vẫn là thử ngược dòng nước một phen, nếu Lệ Bình nói là thật, Mạnh Điệp Vũ chỉ sợ sẽ đúng coi nàng là địch nhân, thay vì đến lúc đó mới bị động tiếp chiêu, lúc này nàng nên vì mình lót đường mới phải!

“Ngươi than thở cái gì a?” Ngũ Hải không giải thích được, hỏi.

“Chu tổng quản đối đãi với ta một tấm chân tình, ngay cả chuyện cơ mật như vậy cũng chịu nói ra, Thường Hy thật là vô cùng cảm kích. Sau khi Mạnh tiểu thư vào cung, nô tỳ sẽ chuẩn bị thỏa đáng, không để cho Thái tử gia phải phân tâm. Vốn là ta không muốn nhiều lời, dù sao nói nhiều sai nhiều, thế nhưng cho dù bị tổng quản trách phạt ta cũng liều mạng phải nói!” Thanh âm Thường Hy mang theo kiên định khiến Ngũ Hải ngược lại bị hù dọa giật mình.

“Lời này của ngươi là thế nào, còn có chuyện gì nghiêm trọng sao? Có việc gì cứ nói thẳng ra, ta với ngươi còn khách sáo làm gì? Ta đã từng phục vụ bên cạnh tiên Hoàng hậu rất nhiều năm, ta coi trọng không phải là ngươi nói lời ngon ngọt mà chính là cung cách làm việc khiến người ta yêu thích. Có việc gì cứ nói thẳng đi, đừng quanh co nữa!” Ngũ Hải nhìn Thường Hy cười híp mắt nói, tiểu nha đầu này xem ra mới vừa rồi chỉ nói có một nửa, biết quan hệ của hắn cùng với Mạnh Điệp Vũ so với nàng thì thân t