XtGem Forum catalog
Lão Gia Có Hỉ

Lão Gia Có Hỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324430

Bình chọn: 9.5.00/10/443 lượt.

n ta có năm nam nhân yêu ta và ta cũng đều yêu họ, quên đi những âm mưu toan tính, cả nhà sống vui vẻ bên nhau…

Thế nhưng kết quả là ông Trời lại không quen chứng kiến cảnh ta tự

lừa mình dối người, an bài cảnh thiêu thân lao vào ngọn lửa tự ngược

người ngược mình như thế.

Nghĩ đến đó ta không khỏi cúi đầu xuống thở dài.

Lưu Triệt thử duỗi tay đến đặt tay lên mu bàn tay của ta, thấy ta không phản kháng, bèn nhẹ nhàng nắm lấy tay ta.

“A Triệt, Yến Ly nói thế nào về bệnh của ngươi?” Ta gắng gượng trấn tĩnh hỏi hắn.

“Không còn thuốc chữa.” Bốn chữ vô cùng đơn giản của Lưu Triệt đã cắt đứt hết tất cả mọi niềm hy vọng của ta. Sau đó, ngẫm lại ta cảm thấy có chút gì đó khác thường, nhíu mày giương mắt nhìn hắn, hồ nghi hỏi “Có

phải ngươi đang giấu ta việc gì đó, đúng không?”

Lưu Triệt nhìn chằm chằm ta thật lâu, rốt cuộc cười đáp “Đúng là không thể giấu nổi trực giác nhạy cảm của nàng.”

Ta trở ngược tay lại cầm lấy tay hắn, dùng sức siết chặt, thấp giọng bảo: “Nói thật đi!”

Lưu Triệt buông mi mắt xuống trầm mặc, dường như đang suy tư phải trả lời ra sao, hồi lâu sau, rốt cuộc hắn mới chậm rãi mở miệng nói nhỏ:

“Trước đây ta đã từng nghĩ đến cơ hội giữ lại mạng sống bằng cách thay

tim. Thái y nói, rất khó tìm được trái tim tương thích, nhưng đúng lúc

trong cung có một trái.”

Ta chấn động, run giọng nói: “Là của Thái tử!”

Khóe môi Lưu Triệt cong lên, cay đắng cười, nói: “Ta muốn sống, vì

thế hắn không thể không chết.” Hắn ngẩng đầu nhìn ta “Nhưng cuối cùng

hắn chết đi rồi, ta cũng không thể sống tiếp.”

Lưu Triệt nói: “Hắn biết tất cả những chuyện này, hắn tưởng rằng hắn

đã giết nàng, cho nên hắn chọn cách tự sát, thanh trủy thủ của nàng đâm

một nhát cuối cùng vào trái tim hắn đã cắt đứt mọi niềm hy vọng của ta.

Hắn muốn cả hai ta và hắn đều cùng nhau xuống địa ngục.”

Thái tử – Ca ca.

A Triệt – Đệ đệ.

Ta biết sau đó Thái tử tự sát, nhưng lại không biết nguyên nhân trong đó.

Nếu như lúc trước ta biết trong hai người bọn họ chỉ có thể có một người sống tiếp, ta sẽ chọn ai?

Thật ra ta không thể lựa chọn, chúng ta đều không thể lựa chọn.

Có một loại lựa chọn gọi là: chọn như thế nào cũng đều sai.

“Ta vốn hy vọng có thể được chứng kiến ngày hài tử trong bụng nàng

chào đời, dù không thể nghe nó gọi ta một tiếng cửu cửu nhưng ít ra ta

còn có thể nhìn thấy nó, ôm ấp nó.” Ánh mắt Lưu Triệt rơi trên vùng bụng hơi nhô lên của ta – tuy không rõ lắm vì bộ y phục rộng thùng thình

nhưng nhìn cũng có dấu vết. “Xem ra không kịp rồi.”

Ta thầm run rẩy trong lòng nhưng ngoài miệng vẫn miễn cưỡng cười, an

ủi hắn: “Không đâu…” Nhưng xem tình hình này, ta cũng biết là không có

chút khả quan nào.

Lão quân y nói mệnh hắn chỉ còn trong sớm tối. Ta thật không biết lần viếng thăm này có phải là lần cuối cùng hay không.

“Hài tử này về sau nhất định sẽ rất hạnh phúc. Hắn có nhiều phụ thân

tài giỏi như vậy, lại còn có một vị mẫu thân đặc biệt nhất…” Lưu Triệt

buồn rầu nhíu mày “Làm sao đây, ngoại trừ từ đặc biệt ra, ta thật không

biết tìm lời nào khác để ca ngợi nàng …”

Ta nhịn không được bật cười, nhưng sau đó lại lập tức trầm mặc. Hắn chỉ cố ý trêu ta để ta vui vẻ mà thôi.

“Oánh Ngọc…” Hắn hít thở thật sâu mấy hơi để ổn định lại nhịp tim, vẻ mặt nghiêm túc lại. “Có vài chuyện, nếu không nói ra ta sợ sẽ không còn kịp nữa.”

Ta mấp máy môi, thấp giọng nói: “Ngươi nói đi, ta nghe đây.”

“Tại đế đô ta vốn có ba môn thế lực ngầm, môn thứ nhất nắm tất cả

chứng cứ phạm tội của đại thần trong triều, môn thứ hai nắm những bí mật và đường đi nước bước của trọng thần trong triều đình lân bang, môn thứ ba nắm những tin tức tuyệt mật của võ lâm giang hồ. Môn chủ của ba môn

này đã được ta dặn dò, sau khi ta mất, bọn họ sẽ đều phải nghe lệnh của

nàng. Ngoài ra, đối với những đại thần trong triều theo phò tá ta ngay

từ đầu, ta cũng không thể cam đoan lòng trung thành tuyệt đối của bọn

họ, ai dùng được, ai không dùng được, ta nghĩ, không cần ta nhiều lời,

trong lòng nàng hẳn cũng đã rõ. Ta biết, vì nguyên nhân lập trường, nàng lo rằng Từ Lập sẽ bất lợi đối với Thẩm Đông Ly, muốn trừ bỏ lão, nhưng

giờ không phải là thời cơ tốt, nếu không thể chắc chắn nhất kích tất

thắng, ngàn vạn lần đừng tùy tiện động đến lão. Đào Thanh con người này, ta đã quan sát qua, quả thật hắn có thể gánh vác trọng trách, nàng đã

tin hắn yêu hắn, ta có nói nhiều cũng vô ích. Lúc trước… ta lên tiếng

nhục mạ Kiều Vũ, đến nay vẫn chưa có cơ hội xin lỗi hắn. Con người chia

ra tầng lớp khác nhau nhưng không thể phân rõ ai quý ai tiện, huống chi

là tình cảm. Tình cảm sâu đậm của hắn đối với nàng, ta đây tự nhận còn

chưa thể so sánh bằng. Huống chi, như nàng đã nói, ta dùng thủ đoạn dơ

bẩn khống chế Tam môn, có tư cách gì đi nhục mạ Kiều Vũ.”

Ta cười cười. “Ngươi yên tâm đi, hắn không trách ngươi đâu.”

Lưu Triệt cũng cười, ho nhẹ rồi nói: “Tất nhiên, nếu không phải lời

nói của nàng, hắn sẽ không bao giờ thèm để trong lòng. Phụ thân của hắn – Kiều Tranh đã chết, Ám môn chia năm xẻ bảy, hãy để hắn thống lĩnh Ám

môn đi, dù không đi là