
ta thấu xương
Những giọt lệ rơi xuống đất chậm rãi tan ra. Đúng là vẫn không thể chống đỡ được, té trên mặt đất
Ngã bệnh nặng 1 thời gian nhưng vẫn không thôi hoài niệm nàng. Qua 1 năm,
ta ở trong hoàng lăng nhìn thấy 2 thủ cấp. Là thủ cấp cùa nhạc phụ, nhạc mẫu. Ta nhìn thấy hàn băng ngọc bên trong. Lần này mới thật sự xác định nàng không chết. Trinh thám giống như thủy triều mà tuôn ra, ta phải
biết được nàng rốt cuộc ở nơi nào
Nhưng là, nàng giống như đã biến mất, có thế nào cũng không tìm được. Mỗi lần có tin tức của nàng, người của ta truy theo nhưng vẫn luôn thất bại.
Tìm không được nàng. Nàng giống như biến mất khỏi thế giới này, vẫn
không có tung tích, cuộc sống cứ ngày 1 trôi qua, trái tim ta cũng ngày
càng tuyệt vọng
Nàng nói ta không thể tìm được nàng, không có các nào tìm được nàng! Đáng chết!
Bốn năm! Ta cơ hồ sống như cái xác không hồn qua mỗi ngày, muốn gặp nàng
liền chỉ có thể nhìn ngắm bức họa của nàng. Bọn họ đưa tới cho ta trăm
ngàn mỹ nữ, nhưng đều bị ta tống khứ, cuối cùng giận dữ liền giải tán
toàn bộ hậu cung
Nhưng là, ta lại để lại Tuyết Nhi. Nàng từng muốn mạng của ả, nữ nhân này ta như thế nào cũng không có khả năng cho ả hạnh phúc
Người khác có thể xuất cung, nhưng là ta không thể để ả xuất cung. Những cung phi được xuất cung, toàn bộ đều được bảo toàn, các nàng đều biết trong
lòng ta chưa từng có các nàng, có thể có cơ hội đi tìm hạnh phúc của
chính mình là niềm hạnh phúc lớn nhất của mỗi người phụ nữ
Tuyết Nhi cũng muốn đi ra ngoài, nàng ta sớm còn muốn chạy trốn, ả từng quỳ
xuống đất đau khổ cầu khẩn, nhìn gương mặt giống hệt nữ nhi của ta, ta
lạnh lùng bật cười, nếu không nể mặt Tuyên thành, ta sẽ đá văng ả ra,
khao thưởng tam quân. Người khác có thể hưởng hạnh phúc nhưng chỉ có ả,
ta muốn ả sống mòn trong cấm cung, hảo hảo biến nàng trở thành nữ tử
thanh lâu ngàn người cưỡi
Thẳng đến, lại thấy nàng, ta mới thật sự thở phào nhẹ nhõm! Mặc dù, của nàng
phát đã trắng không còn chút máu, nhưng là, nàng nhưng lại vẫn là cái
kia, làm cho ta vừa lại ái, vừa hận địa lá dược nô! Ta địa, yêu nhất địa phụ nữ!
Kế hoạch đã bắt đầu khởi động từ 1 giây khi nhìn thấy nàng. Ta và Vấn Hiên giao ước, cho nàng thời gian, để cho nàng lựa chọn giữa 2 người bọn ta. Mà nàng quả nhiên như ta sở liệu, lựa chọn Vấn Hiên. Mặc dù sớm đã biết kết quả, nhưng là, ta vẫn không thể chấp nhận sự thật này
Nhìn thấy hai bọn họ 10 ngón tương giao, một mình ta ngồi ở 1 bên, đau khổ. Cho đến khi cơ hội xuất hiện
“Ngươi đưa Diệp Dược Nô ra!” Ta nhỏ giọng nói
Sắc mặt Vấn Hiên trắng không còn chút máu “Tại sao ta phải làm! Ta vất vả lắm mới ở bên cạnh nàng!”
Ta cười lạnh, “Ngươi không thể cho nàng hạng phúc. Hay là, ngươi muốn sau
khi thành thân với nàng, làm cho nàng không bao lâu sẽ trở thành quả phụ sao? Nàng cả đời này đã đủ bi thảm rồi, ngươi còn muốn chen chân vào?
Vấn Hiên, sao ngươi còn không rõ, cả này chỉ có ta cùng nàng dây dưa,
ngươi cho tới bây giờ vẫn không liên quan, cũng sẽ không liên quan!”
Sắc mặt hắn trắng như tờ giấy, một hồi lâu mới nói “Ngươi nói, ta sẽ chết?”
Ta gật đầu, “Ngươi sẽ chết! Rất nhanh! Ngươi đã quên ngươi sinh ra vào lúc nào sao? Từ nhỏ thân thể đã bất hảo, bây giờ thân thể mặc dù đã tốt hơn nhiều nhưng cũng chỉ là 1 người có thể bất đắc kỳ tử! Tuyên Tuyết Dung
chính là 1 ví dụ rất tốt. Vấn Hiên, ngươi cho tới bây giờ đều biết ta và nàng dây dưa, cho nên, đừng chen chân vào!”
Hắn sợ run một hồi lâu, nhỏ giọng nói, “Nếu như có thể khống chế, ta cũng
không muốn. Nhưng là, đại ca, tình yêu của ta dành cho nàng cho tới bây
giờ không hề ít hơn ngươi! Ngươi yêu nàng từ lúc nào, ta có thể sớm hơn
ngươi 1 chút! Á, từ khi còn nhỏ, ta chưa bao giờ muốn tranh giành với
ngươi cái gì! Cái gì cũng có thể cho ngươi, nhưng là, nữ nhân này, không được!”
“Vấn Hiên của ta cư nhiên có thể tranh thủ tranh giành nữ thân của ta đây!
Dù là sau khi mình chết đi sẽ làm cho nữ nhân này thống khổ rất nhiều!”
Ta lạnh lùng nói. Ta cư nhiên vẫn công kích vào yếu điểm của hắn, ngay
cả chính mình cũng cảm thấy ta thật là vô liêm sỉ. Nhưng là, ta không
thể dừng lại! Ta muốn ngăn cản hắn
Nếu như không ngăn cản, hắn và nàng thật sự có thể thành thân rồi. Ta không nên để kết quả như vậy! Nhiều năm như vậy, 1 mình ta đau khổ là vì cái
gì! Đáng chết!
Sắc môi hắn trắng không còn chút máu, tay nắm lại rồi thả ra, rồi nắm lại
rồi thả ra, một hồi lâu mới nói “Ta tưởng rằng ngươi và ta thật sự có
thể cạnh tranh công bằng! nhưng nguyên lai, ta và ngươi cho tới bây giờ
chưa từng công bằng. Ngươi muốn ta làm thế nào mới hài lòng?”
Truyền ngôi! Ta đã truyền ngôi cho Tuyệt Hoàng. Bên môi ta phiếm nụ cười. Phụ
hoàng có thể dùng 1 chiêu này, tại sao ta không thể. Nàng biết chân
tướng thì cũng sẽ tha thứ cho ta. Mấy năm nay, ta biết, tác phong của
nàng đại biến [biến đổi lớn'>, hành y cũng không tuân theo 3 quy củ ngày
xưa. Nhưng cũng còn chừa lại 1, đó là: nhìn không vừa mắt thì không chữa
“Bởi vì nàng nói, người xấu xí tồn tại trên đời này cũng chỉ làm người khác
đau tim, ch