
g, khiến cho nàng khó có thể thừa nhận.
“Ngũ công tử, tâm ý của công tử ta thực cảm động, nhưng ta thật sự không có cách nào đón nhận.”
“Vì sao? Chẳng lẽ những việc ta cố gắng làm còn chưa đủ sao? Vậy cô nương nói đi, cô nương muốn làm sao mới có thể vừa lòng? Chỉ cần cô nương mở miệng, bất luận cô nương muốn cái gì, cho dù là có phải đem hết tất cả khả năng, ta cũng nhất định làm thay cho cô nương tới cùng! Tâm ý này của ta, chẳng lẽ còn không thể đánh động cô nương sao?”
Trình Tịnh Tuyết thở dài, biết chính mình khó cùng hắn đem mọi chuyện giải thích rõ ràng, không thể nói rõ.
“Ngũ công tử, bất luận công tử có đưa cho ta đồ vật quý trọng như thế nào đi nữa, cũng không thể nào đả động đến tâm của ta, ta cũng tuyệt đối không thể nhận lấy, bởi vì ta...... Ta không thích công tử, đối với công tử không có cảm giác động tâm, làm sao có thể miễn cưỡng mình ở cùng một chỗ với công tử được?”
Ai, từ hành động trả về những lễ vật hắn đưa trước đây của nàng, hắn nên hiểu được tâm ý nàng chứ, chính hắn cố tình nhìn không ra, nàng cũng thực bất đắc dĩ nha!
Đứng ở chỗ rẽ Quân Chấn Tiêu nghe thấy được lời nói này, khuôn mặt tuấn tú xẹt qua một chút biểu tình phức tạp.
Thì ra hắn thật sự hiểu lầm nàng !
Chỉ nghĩ đến sự tức giận của nàng ngày đó, một cỗ xin lỗi liền nảy lên trong lòng, cũng khiến cho hắn ở trong lòng tính toán nên bù lại sai lầm của chính mình như thế nào.
“Ngươi không thích ta? Đối với ta không có cảm giác động tâm sao?” Thanh âm Ngũ Cánh Cương sắc nhọn, hung tợn như là hoàn toàn không thể chấp nhận sự thật như vậy.
“Đúng vậy, thực xin lỗi.” Trình Tịnh Tuyết thành tâm thành ý nói.
Tuy rằng nàng chưa từng cố ý khoe khoang phong tình, cố ý câu dẫn Ngũ Cánh Cương yêu thương nàng, nhưng dù sao sự cự tuyệt của nàng quả thật làm tâm của hắn bị thương, đối với việc này nàng vẫn cảm thấy có chút áy náy.
Ngũ Cánh Cương hung hăng trừng mắt nhìn nàng, chỉ cần nghĩ đến những việc ân cần cùng lấy lòng từ trước tới nay của mình đối với nàng tất cả đều đổ hết xuống sông, loại tình cảm ái mộ này nháy mắt chuyển đổi vì phẫn nộ, oán hận cùng với không cam lòng.
“Ngươi không biết phân biệt tốt xấu, ánh mắt sinh trưởng ở trên đỉnh đầu, xú nữ nhân! Ngươi nghĩ rằng chính mình có thể vĩnh viễn trẻ trung xinh đẹp sao? Nói cho ngươi biết, là vì hiện tại ngươi đủ xinh đẹp, ta mới có thể muốn ngươi! Nếu đợi đến vài năm nữa, ngươi lớn tuổi sắc suy, cho dù cầu ta nạp ngươi làm tiểu thiếp, ta cũng không cần!”
Nghe xong lời nói này, Trình Tịnh Tuyết không tự nhiên lại bị chọc giận, đồng thời không khỏi cảm thấy may mắn chính mình không chấp nhận một người nam nhân nông cạn lại tự đại như vậy.
“Yên tâm đi, cho dù ta lớn tuổi sắc suy, cũng sẽ không đi cầu xin ngươi.” Nàng lạnh lùng nói.“Ta nghĩ chúng ta đều không hài lòng, như vậy đừng tiếp tục dây dưa.”
Trình Tịnh Tuyết xoay người muốn chạy, không ngờ Ngũ Cánh Cương lại đem nàng ngăn lại, mà vẻ mặt trên mặt hắn cũng bỗng dưng trở nên có chút dữ tợn.
“Lão Tử hao hết tâm tư, tìm nhiều thời gian cùng tâm lực theo đuổi ngươi như vậy, kết quả ngay cả một chút ngon ngọt cũng không được thưởng đến, việc này bảo ta làm sao có thể cam tâm?”
“Ngươi muốn làm cái gì?”
Trình Tịnh Tuyết cảnh giác lui từng bước, bị thần sắc điên cuồng trên mặt hắn nhanh chóng hù dọa.
Nàng nhìn tả hữu xung quanh, phát hiện rõ ràng bốn bề vắng lặng, điều này khiến cho nàng không khỏi âm thầm kêu gào ở trong lòng.
“Ngươi...... Ngươi đừng làm điều xằng bậy, nếu không ta sẽ kêu to !” Nàng mở miệng cảnh cáo, ý đồ dọa nam nhân không có hảo ý trước mắt này.
“Kêu to? Hừ! Nếu ngươi không sợ bị người khác thấy ngươi quần áo không chỉnh tề, cảnh xuân tiết lộ ra ngoài, thì cứ việc ngăn yết hầu kêu to đi!” Ngũ Cánh Cương nói xong, bỗng nhiên bước một bước dài tiến lên, phút chốc vươn tay, muốn hung hăng xé rách vạt áo Trình Tịnh Tuyết.
Quân Chấn Tiêu bởi vì đang ở chỗ rẽ, tuy rằng không thấy hành động của Ngũ Cánh Cương, nhưng theo đối thoại vừa rồi của bọn họ, cũng không khó đoán ra ý đồ của tên kia.
Ngay lúc sắc mặt hắn trầm xuống, thời điểm tính hiện thân cứu giúp, bên tai lại đột nhiên truyền đến một tiếng nam nhân kêu rên thống khổ ──
“Ai nha! Đau đau đau...... Đáng giận...... Ngươi ! Nữ nhân hỗn trướng này......”
Trình Tịnh Tuyết thở dồn dập, nhìn nam nhân trên đất đau đến lăn lộ, đôi mắt xinh đẹp vẫn chứa đầy kinh hãi cùng tức giận.
Cũng may trước kia trong lúc vô ý nàng từng nghe thấy vài người gia phó tụ hội nói chuyện phiếm cười vui, nhớ rõ bọn họ vừa vặn nhắc tới điểm yếu ớt chí mạng nhất của nam nhân, chỉ cần không cẩn thận bị va chạm đến, đau đớn kia thật đúng là sẽ khiến một người nam nhân thống khổ.
Vừa rồi trong đầu của nàng đột nhiên hiện lên chuyện này, lại thoáng nhìn thấy một bên góc tường có cái chổi, vì thế không chút do dự liền nắm cái chổi lên, hung hăng hướng về điểm yếu ớt chí mạng nhất của Ngũ Cánh Cương mà đánh.
Thấy hắn đau đến lăn lộn trên mặt đất, xem ra lời các gia phó nói là thật sự. Cũng may mắn là thật, nếu không hậu quả nhất định không thể t