XtGem Forum catalog
Kim Chủ Định Đoạt

Kim Chủ Định Đoạt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323070

Bình chọn: 7.5.00/10/307 lượt.

anh nói

với anh... ngày mai muốn đến ở đây.”

Bàng Tử Lê rốt cuộc biết

ba chữ em kết nghĩa đối với phụ nữ có bao nhiêu lực sát thương rồi, trong lòng

cô như có một tảng đá lớn, vừa phiền não, vừa nặng nề.

“Này, em kết nghĩa của anh bao nhiêu tuổi rồi?” Cô thô lỗ lấy chân đá đùi Mạc

Hạo Cấp.

“Hai mươi ba.” Mạc Hạo Cấp đọc tư liệu trong laptop, không tập trung trả lời câu

hỏi của cô.

Hai mươi ba, tuổi trẻ tươi đẹp, cô thở dài não nuột, trong lòng, ở hạng mục

tuổi tác xuất hiện chữ “Thua”.

“Cô ấy đang làm công việc gì vậy?” Có lẽ là một cô chủ nhỏ vô dụng?

“Cô ấy đang quản lý tại một công ty chuyên ngành khoa học kĩ thuật.” Anh nghĩ

ngợi một chút. Nghề nghiệp lại “Thua”.

“Trình độ học vấn?” Tốt nghiệp mẫu giáo hả?

“Tốt nghiệp tại một sở nghiên cứu nước ngoài nổi tiếng.”

Trình độ học vấn: “Thua”.

“Ba vòng?” Chắc là dáng người siêu mỏng đúng không?

“Em hỏi cái này để làm gì?” Cuối cùng anh cũng quay đầu nhìn cô.

“Có phải là vòng C?” Cô cúi đầu nhìn thoáng qua kích thước của mình, cô còn có

cơ hội nha!

“Em nghĩ anh biết không?” Cô gái này bây giờ lại hỏi anh dáng người của những

cô gái khác như thế nào là sao? Thật chẳng ra làm sao!

“Không phải đàn ông đều nhìn ra sao?” Đùa hả, rõ ràng anh ta có vẻ rất biết

nhìn, lại còn giả bộ thanh cao với cô.

“Em cho anh thử đoán nha.” Anh sờ cằm, nghiêm túc đánh giá, “32C?”

Cô che ngực lại, mặt đỏ lên, quan sát của của anh so với trong tưởng tượng của

cô tốt hơn nhiều, “Anhđoán sai rồi, là F.”

“Em vui là tốt rồi.” Anh thì không ngại ngực lớn hay nhỏ, nhìn cô căng thẳng

như vậy kìa, có điều...”Vừa rồi em hỏi những chuyện này để làm gì?”

“Tôi chỉ hơi tò mò chút thôi.” Không muốn cho anh biết là cô để ý. “Này, Anh

quen biết em kết nghĩa của anh như thế nào? Trên đường sao?”

Rất nhiều người đều là như vậy, trên đường gặp được nữ sinh vừa mắt, đầu tiên

là nhận làm em kết nghĩa, rồi biến thành em kết nghĩa thân thiết, sau đó chính

là bạn gái.

“Cô ấy là sư muội cùng trường đại học của anh.”

“Cho nên anh là sư huynh của cô ấy?” Trán của cô toát mồ hôi lạnh, ừ ~~ tình

huống so với tưởng tượng của cô còn bất lợi hơn. (học trưởng = đàn anh, tương tự

với sư huynh)


“Nói nhảm.” Đây là vấn đề ngu ngốc gì vậy.

Vấn đề này rất nghiêm trọng, sư huynh và sư muội, một cặp đẹp đôi... Nếu cô em

kết nghĩa kia lại có “Học trưởng mê tư” (ý là yêu mến Hạo Cấp ấy mà ^^) như người ta nói thì...

“Em lại đang nghĩ lung tung cái gì?” Sắc mặt của cô lúc trắng lúc xanh.

Đinh đinh —— đinh đinh ——

“Này, anh đi mở cửa.” Cô vội vàng giả như bận rộn quét dọn, chuẩn bị dáng vẻ

người vợ hiền thục để nghênh chiến.

Mạc Hạo Cấp nhìn Bàng Tử Lê, không biết cô lại muốn chơi trò gì, bất đắc dĩ gấp

laptop lại, đi ra mở cửa.

“Đã lâu không gặp.” Cô gái mang theo hành lý đơn giản, nhìn thấy gương mặt thân

quen, khuôn mặt xinh đẹp tươi cười ngọt ngào, nhiệt tình cho anh một cái ôm.

“Khụ! Khụ!” Bàng Tử Lê ho lớn tiếng, nhắc nhở bọn họ không được có hành vi thân

mật.

“Anh Hạo Cấp, đây là?” Cô gái chớp mắt vô tội, nghi ngờ nhìn vẻ mặt không thân

thiện của Bàng Tử Lê.

“Tôi là vợ của anh ấy.” Bàng Tử Lê mỉm cười, trong lòng ngầm bực bội cô em kết

nghĩa này còn xinh đẹp hơn so với tưởng tượng của cô.

“Em là Dụ Thiên Linh, xin làm phiền chị vài ngày.” Dụ Thiên Linh hào phóng đưa

tay ra.

Bàng Tử Lê giả bộ quay đầu cầm thư, không thấy được hành động thân thiện của

cô.

“Em thấy Thiên Linh bây giờ dịu dàng xinh đẹp, nhất định không biết khi nó còn

bé nghịch ngợm khiến người lớn nhức đầu.” Mạc Hạo Cấp cười nói, đồng thời ánh

mắt chăm chú nhìn Bàng Tử Lê.

Dịu dàng xinh đẹp... Bàng Tử Lê hít sâu một hơi, cô chỉ biết không thể nào là

quan hệ “em kết nghĩa” đơn giản như vậy.

“Thiên Linh, em ngồi xuống đi, muốn uống gì chị đi chuẩn bị.” Bàng Tử Lê tiếp

đón khách sáo, ra dáng bà chủ nhà.

“A! Cám ơn, vậy làm phiền chị hai cho em một chén nước ấm.” Cô kéo Mạc Hạo Cấp

ngồi bên cạnh.

Chị hai? Đừng nhận bà con bừa bãi nha! Bàng Tử Lê kiềm nén cơn tức giận đi vào

bếp, tay chống lên bàn, huyết áp từ từ tăng cao.

Cô nhìn lén hai người cười cười nói nói trong phòng khách, càng khẳng định Dụ

Thiên Linh này là hồ ly tinh và có vị trí đặc biệt trong lòng Mạc Hạo Cấp.

Mạc Hạo Cấp từ trước đến nay đối với phụ nữ đều lạnh lùng, lãnh cảm, đối với cô

cũng luôn gọi là cô gái ngốc hoặc Bàng Tử Lê: bây giờ tâm trạng anh ta sung

sướng như vậy, cũng là vì em kết nghĩa của anh ta.

Nghĩ như vậy, cô không thể nào cười nổi...

Kỳ lạ? Rốt cuộc từ khi nào cô lại bắt đầu để ý Mạc Hạo Cấp đến vậy?

“Chị hai, hôm nay em và Hạo Cấp muốn đi ăn cơm, chị cũng cùng đi nha?” Dụ Thiên

Linh đi vào nhà bếp, đôi môi phấn hồng mỉm cười rạng rỡ, cả người thoạt nhìn

tươi mát lại ngọt ngào.

Bình thường cô chi tiêu cần kiệm, không nỡ ra ngoài ăn, đâu ngờ rằng Mạc Hạo

Cấp này trọng sắc khinh vợ (hữu sắc tiện vô thê = có sắc quên vợ), bây giờ gấp gáp muốn đưa hồ ly tinh đi thưởng thức

món ngon sao?

“Hai người đi là được rồi.” Cô có phong độ của chủ nhà, cô biết kiềm chế, nhưng

muốn cô nhì