Không Xứng

Không Xứng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325322

Bình chọn: 7.5.00/10/532 lượt.

Mạt Ly, Trầm Khánh Khánh không thể dùng một câu đơn giảnhình dung cảm giác của cô đối với anh. Đó là vừa hận vừa ghét lại vừa kính vừasợ, còn có nhiều cảm xúc phức tạp không rõ khác hỗn tạp lại cùng một chỗ. Ngườinày có rất nhiều thân phận, thân phận lớn nhất là con trai độc nhất của Trữ MạtPhong – nhà tài chính lớn, CEO của công ty giải trí Hoàn Nghệ. Anh còn một thânphận mọi người đều biết, chẳng qua vài năm nay không nhắc tới nhiều – thiênvương ảnh đế Trữ Mạt Ly. Trầm Khánh Khánh tốt xấu gì cũng ở giới giải trí lănlê bò lết hết năm năm, hạng người nào cũng đã gặp rồi, nhưng người khiến cônhìn không thấu, chỉ có Trữ Mạt Ly.

Chẳng qua lần đầu tiên gặp nhau không phải trên màn ảnh, màlà gặp anh ở ngoài đời thật. Đối với vẻ đẹp hấp dẫn như ma túy, cô khó có thểkhông kinh hãi. Bước chân vào ngành giải trí, mỗi người đều có một lý doriêng. Có lẽ 80% vì muốn nổi tiếng, 10% là nhiệt huyết yêu nghề, 5% là do tìnhcờ, còn 5% cuối cùng là những người không muốn cho ai biết nội tình.

Thời điểm Trầm Khánh Khánh chân ướt chân ráo bước vào là khicô vừa tốt nghiệp đại học. Cô không tốt nghiệp chuyên ngành, vì thế bước vàogiới này không tránh khỏi một phen cay đắng. Nhìn sang những người nổi tiếngbên cạnh, mơ mộng làm sao để trở thành một siêu sao, Trầm Khánh Khánh tiến vàogiới giải trí này với lý do thâm trầm hơn rất nhiều – trả thù.

Cho dù thế nào cô cũng phải nhờ tới bạn cũ trước kia của mẹ,dùng sức của chín trâu hai hổ mới vào được công ty Giải trí Hoàn Nghệ, rồi trởthành một trong số những người được đào tạo. Có lẽ nếu không dựa vào điều này,cô có thể sẽ bị đuổi khỏi công ty bất cứ lúc nào. Có điều chỉ bao nhiêu đó thôicũng đủ để tiêu tán gần hết toàn bộ gia tài của cô, nếu lúc đó không có QuýHàm, không chừng cô còn chưa kịp bắt đầu vào nghiệp diễn xuất đã chết đói ở đầuđường.

Đào tạo viên, đấy là nói cho dễ nghe chứ chẳng qua chỉ làmột đám người làm việc vặt. Cô không phải người được đào tạo chính quy, khôngcó tư chất như bọn họ, ở trường quen biết biết các đạo diễn, được tuyển chọn điđào tạo. Một tuần đầu ở công ty, cô cũng không có chương trình học chính thức,bình thường mọi người có thể lọt vào đây dù ít dù nhiều đều có biện pháp. Côthì khác, cô không có hậu thuẫn vững chắc, cũng không có khuôn mặt khiến ngườikhác liếc mắt một lần là nhớ. Mỗi ngày đều làm chân chạy ở các phòng ban trongcông ty, thỉnh thoảng có thể dự thính một vài chương trình đào tạo cao cấp docông ty mở ra, mà những chương trình đào chuyên nghiệp khác ngay cả học cô cũngchẳng có tư cách.

Chính hoàn cảnh sinh ra và lớn lên đã nhào nặn nên một TrầmKhánh Khánh đầy mưu tính, mỗi lần cô xem những nhân vật chính đơn thuần tốtbụng trên ti vi đều không khỏi thấy nực cười. Trong cái xã hội này, loại phụ nữngây thơ nếu không bị người ăn, cũng ngu si để người ta bắt nạt. Xã hội giảdối, mỗi người đều mang mặt nạ, bạn không mang mặt nạ, nhất định sẽ trở thànhbia đỡ đạn, vì tất cả mọi người đều dối trá, cho nên đạo đức giả cũng chẳngsao.

Cô đã sớm định hướng rõ ràng, cô tuyệt đối không phải loạidiễn viên nữ dịu dàng động lòng người trong ti vi, mà chỉ là nữ phụ xảo quyệtdùng mưu kế. Thế nhưng cô muốn ở trong sân khấu lớn là cái xã hội này, làm mộtnữ diễn viên.

Vậy nên, Trầm Khánh Khánh cũng không để tâm đến người kháclàm gì, cho dù sống không vừa mắt người thì cô cũng phớt lờ. Cô sẽ không như nữsinh đầu đầy ruồi bọ gấp rút tìm cơ hội lấy lòng người xung quanh. Muốn thànhcông nhất định phải ẩn nhẫn. Mấu chốt là ở đó, cho nên sự tồn tại của cô dầndần trở thành một điều bình thường, người khác nói chuyện cũng sẽ không tránhcô, cũng cho cô nghe rất nhiều tin tức nội bộ. Ví dụ như một bộ phim đến lúcchuẩn bị bấm máy, nhưng gặp phải rắc rối, đạo diễn nào đó dự định điều động mấytrợ lý trong công ty.

Lại nói chuyện Trầm Khánh Khánh đạt được mục đích thật đơngiản, như vừa đứng đã lên tới trời, cô tiếp cận được một người không thể tiếpcận.

Nghe nói Trữ Mạt Ly xuất quỷ nhập thần, chỉ xuất hiện ở trêntầng hội nghị cao nhất, nên Trầm Khánh Khánh muốn gặp được Trữ Mạt Ly ít nhấtcũng phải đợi đến sau khi cô trở thành nghệ sĩ trong công ty, nhiêu đó thôicũng mất rất nhiều thời gian.

Thế nhưng ngày đó, Trầm Khánh Khánh đến bây giờ vẫn nhớ rấtrõ ràng. Đó là một ngày trời mưa, cô giúp trợ lý một ngôi sao nhỏ đưa trangphục đến hậu trường. Từ hậu trường trở về, cô gặp ngay cơn mưa to khiến cảngười ướt sũng, đang lo lắng lát nữa gặp Quý Hàm sẽ bị anh mắng, lại nghe thấymột tiếng khóc đứt quãng.

Trầm Khánh Khánh tức thì dừng cước bộ, trên hành lang dàivắng lặng, cô đã từng thấy vài người đứng đây tập khóc, nhưng đó rõ ràng khôngphải là tiếng khóc của người lớn, mà là tiếng khóc của một đứa trẻ.

Trầm Khánh Khánh đi theo âm thanh, tiếng khóc không lớn,từng nấc từng nấc. Cuối cùng, ở lối thoát hiểm cô cũng tìm được ngọn nguồn.

Dù trên mặt tràn đầy nước mắt, nhưng vẫn cố nén âm thanh,không dám khóc lớn tiếng, thấy vậy Trầm Khánh Khánh bỗng như bị dọa. Hàm răngmở ra nhưng cái miệng nhỏ nhắn vẫn không động đậy, mà nước mắt còn lượn vòngquanh hốc mắt, đôi mắt to đột nhiên


Old school Swatch Watches