Polaroid
Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326200

Bình chọn: 9.5.00/10/620 lượt.

mình ngã bệnh mà anh ta còn không ở bên mình. Trong tương lai nếu có cãi nhau lại thành cái cớ để cho em mắng anh, vì suy nghĩ cho tương lai của mình, anh không thể lưu lại hậu họa”

Anh nhiệt tình nghiêm túc suy nghĩ, làm cô lộ ra ý cười hiếm thấy: “Em giống người keo kiệt như vậy sao?”

“Không giống, em làm sao giống”

Chu Gia Trạch nhìn cô không còn đổ mồ hôi lạnh, trong lòng cũng yên tâm rất nhiều: “Em chính là một cô gái keo kiệt”

Nhâm Niệm khẽ cắn môi, thật sự muốn dùng gối đầu đánh anh một cái, nhưng trong lòng có cái gì đó nhắc nhở cô, tâm tình bây giờ của cô không tệ

Chu Gia Trạch cầm điện thoại, ra hiệu với cô một chút. Cô gật đầu, biết anh gọi điện thoại về nhà nói rõ tình hình, nếu không lại khiến mọi người nghĩ ngợi

Trong nhà, sau khi nhận được điện thoại cũng không có phản ứng gì lớn, bà nội Chu kiên trì nhận điện thoại hỏi tình huống hiện tại của Nhâm Niệm, sau khi biết được không có gì đáng ngại mới dặn dò Chu Gia Trạch phải chăm sóc Nhâm Niệm thật tốt, nếu như Nhâm Niệm gầy đi, bà sẽ tìm anh tính sổ, làm cho Chu Gia Trạch bất bình kêu: “Bà nội, thật ra bà cũng đừng giấu cháu, Nhâm Niệm mới là cháu ruột của bà, còn cháu chỉ được bà nhặt về, đúng không?”

“Cháu, xú tiểu tử này”

Chu Gia Dao thấy bà nội tươi cười đầy mặt cúp điện thoại, nhịn không được mở miệng nói:

“Thật không ngờ quan hệ của bọn họ lại tốt như vậy”

“Tiểu tử này rốt cuộc cũng thông suốt rồi, Tiểu Niệm là một cô gái tốt như vậy, nếu như nó không trân trọng thì còn trân trọng ai nữa…”

Chu Gia Dao cảm thấy có thứ gì đó nghẹn lại trong cổ họng, làm thế nào cũng không phun ra được, mắc kẹt ở đó rất khó chịu. Bữa cơm này, cô cố gắng cười nói về tình hình hiện nay của mình, cố gắng tỏ ra thật bình thản

Cô ăn đến khuya, đề tài câu chuyện đều xoay quanh trên người cô. Ăn cơm xong, cô muốn đi ngủ, bọn họ cũng không muốn cô bị lệch múi giờ, bảo cô nghỉ ngơi sớm một chút, cô cầm điện thoại chạm đến số điện thoại của anh ba, thở dài một tiếng

Đúng lúc này, di động lại vang lên

Đối phương chỉ đơn giản thông báo với cô: “Phẫu thuật rất thành công, em không cần quá lo lắng, bây giờ cần quan sát thêm, kết quả cụ thể vài ngày nữa sẽ thông báo cho em”

Chu Gia Dao nắm chặt di động trong tay, cắn chặt môi: “Cảm ơn, hãy chăm sóc cho chị ấy”

Cúp điện thoại, cô lại lắc đầu, thở dài. Xem đi, phụ nữ vẫn luôn si tình hơn so với đàn ông, có lẽ đàn ông si tình trong chốc lát, bên cạnh có thể thay đổi một người phụ nữ khác

Si tình thật đáng thương biết bao

Sau khi Nhâm Niệm truyền nước biển xong, cả người thư thái hơn nhiều, ít nhất đầu cũng không còn đau như trước. Chu Gia Trạch vẫn luôn đỡ cô, cảm giác giống như cô là một người bệnh yếu ớt, vô lực, phải dựa vào anh. Cô muốn nói bệnh của mình cũng không nghiêm trọng như vậy nhưng cách làm của anh rất khoa trương, cô suy nghĩ một chút rồi không nói gì nữa. Cô có thể cảm nhận được sự vững vàng trên người anh nên đêm nay cũng không cô tịch nữa, đèn đường bệnh viện lu mờ, ảm đạm, thưa thớt bóng người, cô thoáng dùng sức nắm lấy cánh tay của anh, lòng trở nên kiên định không ít

Trước đây, cô chỉ có thể cô đơn quấn mình ở trong chăn, đầu óc hỗn độn, chỉ có thể mệt mỏi xua đuổi sự khó chịu trong cơ thể, nằm đợi bình minh kế tiếp bắt đầu. Bây giờ, cuối cùng cô cũng không còn một mình trong đêm tối, cũng không cần tự mình nhắm mắt lại ép buộc bản thân đi vào giấc ngủ, càng không cẠhốt hoảng

Cô muốn nói cảm ơn nhưng lại không nghĩ sẽ nói, khóe miệng mang theo ý cười, chứng tỏ bây giờ tâm tình của cô không tệ

Bọn họ ở cửa bệnh viện gọi xe về dưới khu nhà trọ, sau khi xuống xe, cô níu tay anh không rời, bảo anh ngồi xổm xuống cho cô leo lên lưng anh để anh cõng cô lên lầu

Sau khi Chu Gia Trạch đi vào thì oán trách một trận: “Quả nhiên là hai đãi ngộ, trước đây em đau lòng anh, yêu thương anh, bây giờ lại sai anh như nô dịch”

Trong lòng Nhâm Niệm rất tốt, cũng không tính toán với anh, tay ôm lấy cổ anh, không ngừng vẽ vòng tròn trong ngực, mỗi một tầng lầu bọn họ lên, ngọn đèn phát sáng hơn một chút, đèn đường mờ tối nhưng cũng không chói mắt. Cô tựa đầu vào vai của anh:

“Điều này nói lên anh đang bất mãn với em sao?”

“Chỉ là bất mãn thôi sao? Em không phát hiện trong lòng anh đang dâng trào ngọn sóng bất mãn mãnh liệt sao?”

“Anh còn nói nữa em sẽ cắn anh”

Cô đặt miệng ở trên vai của anh, ý bảo cô sẽ làm như vậy thật

Chu Gia Trạch im lặng nở nụ cười: “Hóa ra anh đã nuôi một… Ưm… Ưm…”

Anh cười mà không nói làm cho cô thở gấp, lấy tay bịt mũi của anh. Chu Gia Trạch nghẹn một hồi, nhịn không được phải dùng miệng hô hấp.

“Ai, ai, ai… Mưu sát anh, em cũng chỉ có thể cô độc suốt quãng đời còn lại thôi”

Cô buông tay mình ra: “Cóc ba chân tìm không được nhưng đàn ông hai chân thì ngoài đường có đầy”

“Nhưng sẽ không có người nào làm em yêu sâu sắc bằng anh”

Thanh âm tự tin như vậy phát ra từ miệng anh không làm cô cảm thấy phản cảm, thậm chí vì phần tự tin kia mà tim cô đập rộn lên, cô càng ôm anh chặt hơn, cười không nói chuyện

Đúng vậy, em phải đi nơi nào tìm được người khiến em yêu sâu sắc