Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326020

Bình chọn: 8.00/10/602 lượt.

t người bạn đồng nghiệp gần đây đặc biệt mê một bộ phim Hàn, gặp người nào cũng nhắc nhở: “Thế giới này có ma, cho dù cậu không thấy nó nhưng nó vẫn tồn tại một cách chân thật. Cậu có thể cảm nhận có gió thổi phải không? Đó chính là dấu vết chứng tỏ nó đang tồn tại, có đôi khi cậu có cảm giác có ai đó đang nhìn mình chằm chằm nhưng cậu không nhìn thấy ai, kì thật nó đang nhìn chằm chằm cậu…”

Cả người cô cứng đờ, đầu óc nhanh chóng hỗn độn, tóc gáy toàn thân cũng dựng đứng cả lên

Đèn bỗng nhiên sáng lên, theo phản xạ cô lấy tay che 2 mắt lại

Chu Gia Trạch đứng ở bên giường quan sát cô một lát, thấy sắc mặt cô không tốt, đưa tay sờ trán của cô cho rằng cô lại ngã bệnh, cô rất ít khi ngủ sớm như vậy, lần trước ngủ sớm chính là do bị ốm

Nhâm Niệm thật vất vả mới thích ứng được với ánh sáng, phát hiện là anh, lòng thoáng an tâm

Thấy cô thở dài một hơi, anh bất giác nở nụ cười: “Gặp ác mộng à?”

Mặc dù không phải nhưng cũng không khác gì mấy: “Mơ thấy anh”

Chu Gia Trạch bật cười: “Hiểu rồi, trong mơ của em, nhất định anh đóng vai hiệp sĩ cứu giúp em chứ gì, em không cần cám ơn anh”

Nhâm Niệm âm thầm suy nghĩ, cùng anh bàn luận vấn đề này thật hạ thấp cấp bậc của cô, cho nên bèn từ bỏ. Chu Gia Trạch muốn kéo cô từ trên giường ngồi dậy nhưng cô không chịu, hai người giống như chơi đùa thành nghiện, anh cũng không dùng hết sức, chỉ dùng một tay kéo cô nhưng cô cũng không như ý anh. Cuối cùng, cô dứt khoát trốn ở trong chăn, quấn mình thành một cục giống như cái bánh chưng

Chu Gia Trạch cười, nhìn một đoàn cao ngất: “A, trong chăn có người? Muốn làm gì đây? Anh phải thăm dò thử xem”

Dứt lời anh cũng leo lên giường, nhưng anh không kéo chăn ra lập tức, chỉ dùng một tay kéo từng chút, sau đó nhìn cô bởi vì động tác của anh mà xoay tròn, một đống chăn mền cũng xoay theo

Một lúc sau, có lẽ Nhâm Niệm cũng hiểu mình bị đùa giỡn, sau khi dò xét được phương hướng của anh, thừa dịp anh chưa phát hiện, cô đã bổ nhào cả người lên người anh, áp anh ở dưới thân mình

Chu Gia Trạch dùng 2 tay cố định cô lại, ý cười càng sâu, lại dùng tay kéo chăn, dùng ngón tay nhéo nhéo mặt cô: “Chủ động như vậy, xem ra anh cần phải nỗ lực nha”

Anh nói hết sức ái muội, theo bản năng Nhâm Niệm muốn đứng lên, nhưng anh lại không buông tha cho cô, coi cô như một con cừu nhỏ, đè cô dưới thân mình

Nhâm Niệm nhìn khuôn mặt anh đường nét rõ ràng, vẫn tinh xảo như thế, vẫn tuấn lãng như vậy, chợt mất phản kháng, Chu Gia Trạch kề sát vào cô, đôi môi áp lên môi cô, cô vươn 2 tay đặt ở trên cổ anh, tình cảm kiều diễm vô hạn

Chu Gia Trạch đi theo Chu Gia Dao chơi một ngày, thì mang về cho Nhâm Niệm bánh mì “Mao Mao trùng” làm kỉ niệm, Nhâm Niệm nhìn chằm chằm khối bánh mì hồi lâu. Trước đây cô đã từng nhắc đến, cô rất thích ăn loại bánh mì này, nguyên nhân không phải vì bơ kẹp ở trong, cô bảo bánh mì có nhân hương vị rất ngọt làm người ta cảm thấy ngấy, nhưng bánh không nhân lại khiến người ta cảm thấy ngọt mềm, nhất là khi đầu lưỡi chạm vào ruột bánh, vừa trắng mịn vừa thơm mùi sữa. Thật không ngờ anh lại nhớ, chỉ là cô lại làm bộ làm tịch ghét bỏ một chút: “A, lại là cái này sao?”

Chu Gia Trạch cũng không nói gì, chỉ trơ mắt nhìn cô ăn, còn tốt bụng rót cho cô một ly nước, gần đây đồ uống của cô rất lộn xộn, nguyên nhân là tóc của cô rất dầu, mỗi ngày cô đều gội đầu, bạn đồng nghiệp cảm thấy rất kì lạ, lúc cô nói chuẩn bị mua dầu gội Đỗ uyệt trị dầu thì các đồng nghiệp đề nghị tốt nhất không nên như vậy, dầu gội đó sẽ đó sẽ làm khô tóc, cách tốt hơn là cô nên bổ sung nhiều nước, và nên ít uống những đồ uống này nọ, vì thế cô chấp nhận lời đề nghị đó

Chu Gia Trạch hết sức phối hợp với đồ uống của cô

Cô ngồi ăn bánh mì, anh lại ngồi nhìn cô ăn, cô càng cảm thấy cảnh tượng này quái dị nói không nên lời

Sau khi ăn được một nửa, cô nhìn Chu Gia Trạch chằm chằm, bốn mắt nhìn nhau

Lúc này, dường như anh mới cảm thán, sờ sờ bụng của mình: “Anh đói…”

Vẻ mặt hết sức đáng thương: “Chưa ăn cơm tối còn vận động cao độ làm tiêu hao thể lực nữa…”

Nhâm Niệm thử đưa nửa ổ bánh mì của mình đến, anh lại nghiêm nghị kháng nghị: “Anh muốn ăn cơm, anh muốn ăn cơm”

Cuối cùng, Nhâm Niệm phải xuống giường đi nấu cơm cho anh, cô quay đầu phát hiện anh giống như đại thiếu gia, ngồi bắt chéo hai chân, chơi di động

Vừa nhìn thấy cảnh này, tâm thật không cam lòng.

Nhâm Niệm làm 2 món, một canh, tài nghệ nấu nướng của cô cũng không tệ lắm, nhất là làm những món ăn đơn giản, hương vị rất ngon miệng, phức tạp một chút thì làm không được, nhưng những món ăn gia đình đều không thành vấn đề

Đối với phương diện ăn uống, Chu Gia Trạch cũng không quá kén chọn, món ăn cao cấp anh đã ăn nhiều rồi, hơn phân nửa là ở những bữa tiệc xã giao, ngược lại anh lại thích ăn những món ăn gia đình hơn

Nhâm Niệm vừa ăn một nửa bánh mì, lúc này chỉ ăn chừng nửa bát cơm cùng với anh. Ngoài cửa sổ sớm đã tối đen, ban đêm không có sao, dù sao vẫn có vẻ vô cùng u tĩnh, rèm cửa sổ nhẹ nhàng đong đưa, cô lại liên tưởng đến những gì mình nghĩ trước đó. Cảm thấy bây giờ một chút gió cũng khiế