Insane
Không Thể Buông Tay

Không Thể Buông Tay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322482

Bình chọn: 10.00/10/248 lượt.

hận, chúng ta uống rượu trước đã.”

Vệ Lam biết rõ những ông già này đều

ngâm mình trong rượu lúc làm ăn, cái gì mà uống trước rồi hẳn nói chứ.

Vệ Lam tuy rằng ít tiếp xúc với khách hàng, công ty thiết kế dù sao cũng không giống như chuyện làm ăn khác, hiếm khi nói chuyện trên bàn rượu,

cho cho dù có những chuyện phải giải quyết trên bàn tiệc, cô đều đi

chung với Minh Quang, cô đàm phán, còn Minh Quang uống rượu. Minh Quang

mặc dù làm việc không quá cẩn thận, nhưng về mặt này, lại rất đàn ông,

chắn chắn không để cô chịu thiệt hại.

Nhưng bây giờ một mình cô đến đây, theo

lý mà nói, không nên tiếp tục dây với những người này. Song cô nghĩ đến

Lam Quang không dễ dàng gì mới đi lên được, bây giờ khách hàng tiềm năng đang ở trước mặt, chi phiếu của Chung Kim còn chưa đưa cho mình, nếu đi như vậy thì sẽ bất lợi. Đành phải dằn lòng, ngồi lại uống vài ly giống

như những người khác.

Vừa uống vài ly xuống bụng, Chung Kim

ngồi ở bên cạnh càng ngày càng có những hành vi vô lễ, trong miệng toàn

những lời văng tục, nói ra làm cho mọi người đều cười ha hả. Trên bàn

này chỉ có một mình Vệ Lam là nữ, rõ ràng đang đùa giỡn cô mà.

Càng về sau, hành vi của Chung Kim càng ngày càng đê tiện, hay khoác tay lên hông của Vệ Lam, còn sờ soạng vài cái.

Lúc đầu Vệ Lam đề phòng tránh né khắp

nơi, nhưng cô say dần, đầu óc có chút mơ màng, cô biết rõ nếu còn như

vậy, không chừng sẽ bị tên dê xồm này giở trò bậy bạ. Nên dứt khoát đứng dậy, nói với mọi người đi vào nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh nằm ở cuối hành làng, ánh

đèn ở đây mờ ảo, cộng thêm cô đã hơi say, khi đi không kiểm soát được

bước chân mà chao đảo, ánh mắt mơ màng nhìn về trước, chỉ biết ở phía

trước có một gian phòng, một nhóm người mặc âu phục mang giày da, đang

nối đuôi nhau đi vào, chợt bừng tỉnh khi nhìn thấy một bóng dáng quen

thuộc trong đó, dáng người cao ngất, gương mặt điển trai. Trong lòng cô

hoảng hốt, hơi tỉnh rượu, dùng sức lắc đầu, trên hành lang giờ chỉ còn

lại sự yên tĩnh, dường như lúc nãy chỉ là ảo giác.

Vệ Lam xoa trán, lầu bầu một mình: “Chắc mình hoa mắt rồi.”

Rửa mặt bằng nước lạnh xong, cô đi ra

khỏi nhà vệ sinh, cảm thấy mình hơi tỉnh rượu, chỉ là bước chân có chút

chao đảo. Trong lòng nghĩ nếu còn uống tiếp với Chung Kim, cô sợ mình sẽ bị khiêng đi mất. Vì thế định đi vào nói lời chào tạm biệt.

Vừa quay lại phòng, đã thấy mặt mày

Chung Kim đỏ ửng đứng ở cửa, Vệ Lam nghĩ vừa đúng lúc, nên chạy qua nói: “Giám đốc Chung, ông có thể đưa chi phiếu cho tôi được chưa? Tôi còn có việc phải đi trước, không làm phiền nhã hứng của mọi người.”

Chung Kim móc một tờ chi phiếu ở trong

túi ra, cầm ở trên tay, lại không đưa cho cô: “Em Lam à! Em biết giám

đốc Lý là người như thế nào không? Ông ta là nhà bất động sản giàu nhất

khu vực Giang Thành này, nếu có được hợp đồng của ông ta, em biết sẽ như thế nào không?”

Lòng của Vệ Lam khẽ lay động, công ty

Lam Quang của cô là một công ty nhỏ, phần lớn đều là những mối làm ăn

nhỏ, nếu như có thể hợp tác với doanh nghiệp lớn, đương nhiên là một

chuyện cực kỳ tốt.

Chung Kim nhìn thấy cô im lặng suy nghĩ, mỉm cười đem tờ chi phiếu nhét vào tay cô: “Vị giám đốc Lý đó là bạn

làm ăn của anh, chỉ cần anh bằng lòng giới thiệu, ông ta nhất định sẽ

đồng ý, ký hợp tác với bọn em đó.”

“Vậy thì cám ơn giám đốc Chung rồi.” Vệ

Lam nhìn tờ chi phiếu trong tay, trong lòng lại có một linh cảm xấu.

“Nếu như giám đốc Lý đồng ý hợp tác, tôi nhất định sẽ vô cùng cảm ơn về

việc giám đốc Chung đã nói giúp, sau này nếu có cơ hội, tôi sẽ giảm năm

phần trăm cho ngài.”

Chung Kim cười ha hả: “Em Lam này, xem

ra chưa hiểu rõ ý của anh rồi, ý của anh em không hiểu sao? Em cho rằng

anh thèm số tiền ít ỏi đó của em sao?” Nói xong, ông ta đã nắm chặt tay

Vệ Lam, nói năng thô lỗ. “Yêu cầu của anh không nhiều, chỉ cần em ở với

anh một đêm thôi, em thấy sao?”

Vệ Lam nghĩ rằng người này biết rõ cô có bạn trai, sẽ không trêu chọc cô, càng không trắng trợn trở trò xằng

bậy, nhưng cô không ngờ ông ta dám nói ra yêu câu ghê tởm này, xem ra cô quá ngây thơ rồi. Nghĩ vậy, trong lòng liền dâng lên một sự chán ghét,

đẩy mạnh đôi tay đang nắm lấy tay mình: “Giám đốc Chung, xin ông hãy tự

trọng một chút, tôi không phải loại người như ông nghĩ.”

Chung Kim được nước làm tới, đi đến giữ

chặt cô lại, múi rượu nồng nặc xông vào mũi cô: “Em ra giá đi nào? Bao

nhiêu hử? Một trăm ngàn à? Hay hai trăm ngàn?”

Nhìn thấy cái miệng kia sắp dán vào mặt

mình, Vệ Lam thấy buồn nôn, lấy hết sức đẩy ông ta ra, còn chưa hết

giận, đạp ông ta một cái, nổi giận mắng chửi: “Đồ đê tiện! Ông không xem lại coi mình có gì tốt đẹp. Cho dù cho tôi một triệu, tôi cũng không

thèm liếc mắt nhìn.”

“Đồ đàn bà thối tha! Muốn chết!” Chung

Kim bị cô làm cho bẻ mặt bèn nổi giận, cộng thêm trên người có chất cồn, thở hồng hộc mà quật lại cô một cái, Vệ Lam khó khăn lắm mới tránh

được, lại bị ông ta đẩy mạnh va vào tường.

Có lẽ do phát ra tiếng quá lớn, tất cả

các khách ở đây đều chạy ra xem, nhân viên cũng vội vàng chạy ra xem

tình hình. Vệ Lam s