
nh phải vào toilet
an ủi người anh em của anh cái đã. Em ngủ trước đi, lát anh sẽ quay lại
với em.”
20 phút sau, Minh Quang tươi tỉnh trở
lại phòng, Vệ Lam đã mặc áo ngủ, ngồi trên giường, áy náy nắm lấy tay
anh. “Minh Quang, anh có cảm thấy bạn gái như em đúng là không làm tròn
trách nhiệm không?”
“Sao lại thế được?” Minh Quang ôm cô,
cùng nằm xuống. “Lam Lam của chúng ta vừa giỏi giang, vừa đảm đang, là
một người bạn gái đạt trăm phần trăm.”
“Anh đừng dỗ em.” Vệ Lam đẩy anh một
cái. “Đàn ông các anh, ai chẳng là động vật dùng nửa người bên dưới để
nghĩ, anh đừng nói là mình chưa từng mất hứng. Hay là lần sau anh cứ đè
em ra làm cho xong đi, đừng có lo em có khó chịu hay không.”
“Em đừng có mà vũ nhục anh. Anh là một
nhà thiết kế tài ba, chắc chắn là một người đàn ông phải dùng đầu óc để
suy nghĩ, sao có thể chỉ nhìn vào nửa thân dưới. Đương nhiên là anh muốn làm chuyện đó với em, nhưng trong lòng em còn bị ám ảnh, trước khi khắc phục được nó, nếu anh mà cưỡng ép thì chỉ sợ là bóng ma trong lòng em
càng nặng nề hơn.”
“Minh Quang, anh thật là tốt.” Vệ Lam
cảm kích nói, nói xong lại cười ha hả một cách xấu xa. “Không cần em lên mạng đặt mua cho anh một con búp bê tình dục thật sao?”
Minh Quang vuốt cằm trông rất bỉ ổi. “Vậy em xem xem có Trần Vũ Yên hay không nha.”
“Đi chết đi.” Vệ Lam cười, đập cho anh một phát thật mạnh.
Trần Vũ Yên là nữ thần trong lòng Minh
Quang, đó là một phát thanh viên xinh đẹp, nổi tiếng mấy năm nay, dáng
người đạt tỷ lệ vàng, đã trói lấy trái tim của biết bao chàng trạch nam. Tuy Minh Quang không hoàn toàn là trạch nam, nhưng cũng là một thành
viên trung trinh trong đám fan hùng hậu của Trần Vũ Yên. Anh thích lấy
Trần Vũ Yên ra để chọc Vệ Lam, thích nhìn cô giả vờ ghen tuông. Đương
nhiên, Vệ Lam cũng có chàng anh thần tượng, thỉnh thoảng lấy ảnh bán
nude của mấy ảnh ra để trêu anh. Đây chỉ là trò đùa vô thưởng vô phạt,
một thú vui của những người yêu nhau, sẽ không ai để nó trong lòng.
Minh Quang nói đùa xong, chợt nghiêm
mặt, tức giận nói: “Nói thật, nếu để anh gặp được cái thằng từng quấy
rối em, gây cho em nỗi ám ảnh lớn như vậy thì chắc chắn ông đây sẽ thiến nó.” Ngừng một chút, anh nói tiếp. “Lam lam, em đừng nghĩ ngợi nhiều
quá, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, cho nên không cần gấp gáp làm gì.”
“Em biết rồi. Ngủ đi.” Vệ Lam vỗ về anh, nói nhỏ trong bóng tối.
Vệ Lam và Minh Quang có thể được coi là
một đôi tình nhân không có gì giấu giếm nhau. Lần đầu tiên khi hai người thân mật, Vệ Lam bỗng nhiên cứng đờ, người run lên, giống như là cực kỳ hoảng sợ.
Minh Quang còn tưởng là mình làm cô sợ,
nhưng hỏi ra mới biết khi Vệ Lam 17, 18 tuổi đã từng bị một học sinh nam quấy rối nhiều lần, từ đó để lại nỗi ám ảnh nghiêm trọng.
Minh Quang có thể hình dung ra được việc một thiếu nữ gặp phải tình cảnh này thì nghiêm trọng đến mức nào, nên
cũng rất thông cảm cho Vệ Lam, chưa từng cưỡng ép cô mà chỉ hy vọng cô
có thể từ từ thoát khỏi bóng đen ấy.
Đây là điều làm Vệ Lam rất cảm kích Minh Quang. Mặc dù nhìn anh có vẻ không chín chắn, thậm chí còn hơi non nớt, nóng nảy, nhưng đối với cô, từ đầu tới cuối anh đều hết sức chu đáo.
Thật ra nỗi ám ảnh trong tâm lý đã sớm
biến mất, ít nhất cô cho là vậy. Nhưng nỗi ám ảnh của cơ thể thì cứ như
là một vết thương vừa kết vảy, hễ chạm vào là lại đau.
Vài ngày yên ổn trôi qua, cảm giác không tốt của đêm đó cũng dần dần tan biến, Vệ Lam cũng hiểu được là do thần
kinh của mình quá nhạy cảm. Từ trước đến nay cô luôn lạc quan cởi mở,
cũng không thích vướng vào mớ ưu phiền không tên.
Chỗ bạn trai của Quách Chân Chân đã xác
định sẽ dùng thiết kế của Lam Quang. Quách Chân Chân vui vẻ gọi điện
thoại cho cô, hẹn với cô và Minh Quang thời gian đến xem biệt thự.
Vệ Lam vốn đã biết bạn trai của Chân
Chân là kẻ có tiền danh xứng với thực. Nhưng khi theo địa chỉ đến nơi
thì mới phát giác vẫn có chút ngoài dự kiến của cô. Vệ Lam theo Minh
Quang làm thành một đội, coi như đã xem qua không ít khu nhà cao cấp và
biệt thự, nhưng cho đến khi nhìn thấy biệt thự trước mắt này, mới biết
được cái gì là… biệt thự cao cấp chân chính!
Minh Quang đỗ xe xong, hai người từ
trong xe bước xuống, cổng lớn từ từ mở ra, đập vào mắt là bể bơi, vườn
hoa và một căn biệt thự ba tầng, chiếm ít nhất ba ngàn mét vuông. Ở
Giang Thành tất đất tất vàng này, Vệ Lam không dám nghĩ đến giá của nó.
Quách Chân Chân từ bên trong chạy ra đón tiếp Vệ Lam và Minh Quang: “Hai người đến rồi à?”
Vệ Lam nhìn xung quanh, tặc lưỡi nói: “Chân Chân, bạn trai của cậu không phải là Lý Gia Thành chứ?”
“Dẹp cậu đi!” Quách Chân Chân mỉm cười,
đập cô một cái. “Mình đã nói với cậu rồi mà, anh ấy là tổng giám đốc tập đoàn Azre, năm nay còn chưa đến ba mươi tuổi được chưa?”
Vệ Lam tiếp tục nói đùa: “Chưa đến ba
mươi tuổi mà có tiền vậy sao, chắc chắn là con trai của Lý Gia Thành,
nếu không thì chính là con riêng.”
Minh Quang cười ha ha, tóm lấy mặt cô:
“Lam Lam nhà anh chưa hiểu việc đời, nhìn thấy biệt thự cao cấp của hai
người nên bị dọa đến choáng ván