
he thế thì nghiến răng, khuôn mặt anh tuấn cũng nhăn
nhó, gần như là dùng hết sức thúc mạnh vài cái, sau đó bỗng rút ra ngay, bắn hết lên quần của hai người.
Hai người dường như bị rút hết sức, làm gì còn sức mà để ý tới mấy
thứ đó, chỉ ôm lấy nhau thở hồng hộc, hít lấy hơi thở của nhau.
Khoảng mười phút sau, Đoàn Chi Dực mới lấy lại được sức, anh bế Vệ
Lam từ trên người mình đặt sang một bên, rồi chồm người lên rút mấy tờ
khăn giấy lau sạch cơ thể hai người.
Nhờ ánh đèn mờ trong xe, anh nhìn thấy Vệ Lam đang thở dốc, mấy sợi
tóc còn dính trên trán, có vẻ như rất mệt. Anh vui vẻ cong môi lên, rồi
hôn lên má cô: “Chúng ta kết hôn đi.”
Anh nói rất nhẹ nhàng và tự nhiên như là đang nói chuyện thời tiết,
nhưng Vệ Lam thì chợt bừng tỉnh, giật mình một cái rồi lập tức nói: “Anh nói gì vậy chứ, chúng ta mới quen chưa được bao lâu, sao mẹ em có thể
đồng ý được?”
“Chúng ta đã quen 9 năm rồi!” Mặt Đoàn Chi Dực hơi sầm xuống, như là nhắc nhở cô.
Vệ Lam sợ anh lại phát tác nên vội vàng an ủi: “Đợi thêm một chút nữa đi, cho mẹ em thời gian giảm xóc nữa chứ.” Nói xong, cô giơ tay lên
nhìn đồng hồ, la lên một tiếng, mặt như muốn khóc: “Tiêu rồi, em ra lâu
như vậy chắc chắn mẹ sẽ nghĩ là em và Minh Quang bịn rịn khó rời đây.”
Đoàn Chi Dực hừ một tiếng, quay mặt đi tỏ vẻ bất mãn. Vệ Lam sửa sang lại quần áo, oán trách: “Cũng tại anh không à, may mà trời tối, cũng
không ai biết em chứ nếu không thì em cũng chả còn mặt mũi nào mà làm
người nữa.”
Cô vừa nói xong thì Đoàn Chi Dực lập tức quay mặt qua, cô còn tưởng
là anh có chuyện gì muốn nói với mình. Không ngờ, mặt anh không chút
biểu cảm, thình lình hỏi một câu: “Vừa rồi làm không tốt sao?”
Thế là gương mặt đã trở lại bình thường của Vệ Lam lại đỏ thêm lần
nữa. Đại ca à, lúc anh nói những câu có tính 18+ như vậy, có thể đừng
dùng vẻ thản nhiên kỳ quái ấy được không?
Chuyển ngữ: nhoclubu
***
Khi Vệ Lam vào nhà, quả Nhiên mẹ cô mặt
mày hớn hở đầy ý cười, còn làm động tác đá lông nheo với cô, cười hỏi:
“Nói chuyện với Minh Quang lâu như vậy sao? Có phải mọi khúc mắc đều
được tháo gỡ rồi không?” Không đợi Vệ Lam trả lời, mẹ cô tiếp tục nói,
“Nếu chưa tháo gỡ cũng không sao, trừng phạt nó một trận cũng tốt, chẳng qua cũng đừng lâu quá, mấy chuyện tìn cảm này càng kéo sẽ càng nhạt
đó.”
Vệ Lam không biết làm thế nào, kéo dài
giọng nói với mẹ: “Mẹ ơi là mẹ… Mẹ đừng suy nghĩ vớ vẩn, chuyện con chia tay với Minh Quang không phải chuyện đùa, cũng không thể tái hợp.” Rồi
suy nghĩ, vì muốn mẹ cô bỏ ý định, lại bổ sung thêm một câu, “Hơn nữa
con đã có người để quan tâm.”
“Cái gì?” Mẹ Vệ Lam hơi kinh ngạc, lát
sau, hiểu rõ rồi thì khoát tay, “Tùy con, mẹ cũng không phải không muốn
con làm lành với Minh Quang, nhưng nếu con đã vừa ý người khác, chỉ cần
con người không tệ, mẹ đều ủng hộ con. Nhưng mà, nếu đã xác định thì
nhanh chóng dẫn đến cho mẹ gặp thử, để mẹ cho con ý kiến.”
“Vâng, được ạ.” Vệ Lam đáp lời, nói có lệ, “Đợi xác định rồi nói sau.”
Nói xong, nhanh chóng chạy vụt vào nhà
vệ sinh. Trên người cô dinh dính, trên quần còn có uế vật, lỡ như bị mẹ
cô phát hiện thì chỉ có nước hết đường chối cãi.
Sáng hôm sau thức dậy, Vệ Lam vừa mới từ trong phòng đi ra, liền thấy mẹ cô đã dọn xong bữa sáng và ngồi bên
cạnh bàn, cầm tờ báo, vừa xem vừa xuýt xoa.
“Sao vậy? Có gì hay lắm à?” Vệ Lam ngáp
một cái, tối qua bị Đoàn Chi Dực dằn vặt như vậy, ngủ một đêm cũng chưa
trở lại bình thường.
“Con xem con xem, nhìn người đúng là
không nên nhìn tướng mạo, hôm nay chỗ nào cũng nói đến người chủ trì
tiết mục tên cái gì là Trần Vũ Yên. Diện mạo xinh đẹp như vậy, lại học
cao ở nước ngoài về, không ngờ trước kia vì tiền lại làm bậy với rất
nhiều đàn ông, còn bị người khác chụp lại mấy tấm hình như vậy.”
Vệ Lam nghe thấy ba chữ Trần Vũ Yên, đầu óc vốn đang có chút trì độn liền tỉnh táo, nhanh chóng giật lấy tờ báo
xem đến cùng. Mẹ cô lại tiếp tục ở bên cạnh lải nhải: “Còn nói cô ta là
người tình của chủ tập đoàn Azre gì đó nữa, nói trước kia lúc tập đoàn
Azre gầy dựng sự nghiệp, có rất nhiều giao dịch đều dựa vào việc cô ta
đi bán nhan sắc, có thể vào Trung Quốc cũng là dựa vào cô ta đả thông
quan hệ, khu nhà cao cấp của cô ta cũng là người tình kia chu cấp. Con
xem xem, hai người này từ trong khách sạn đi ra cũng bị người ta chụp
hình lại.”
Mẹ cô nói xong, bỗng dưng ngẩn ra một chút, như là nhớ tới gì đó liền hỏi: “Azre? Không phải là công ty con làm sao?”
Vệ Lam nhíu mày, bất an gật đầu.
Trên tờ báo kia là tấm hình Đoàn Chi Dực nửa ôm lấy Trần Vũ Yên đang quấn khăn tắm, Vệ Lam từng thấy rồi, nhưng
bài báo đưa tin cái gì mà Trần Vũ Yên vì chuyện Azre mở rộng thị trường
nên cùng vài người cao cấp giao dịch dơ bẩn, có quan hệ nhân tình với
Đoàn Chi Dực, cô hoàn toàn không hiểu gì cả.
Cô không biết bên trong thực hư thế nào, nhưng ít ra có thể chắc chắn quan hệ giữa Trần Vũ Yên và Đoàn Chi Dực
tuyệt đối không phải như báo chí đã đưa tin. Hơn nữa cô cũng không tin,
Đoàn Chi Dực vì phát triển Azre sẽ để một cô gái bán nhan sắc.
Mẹ