Khống Chế Dục

Khống Chế Dục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324691

Bình chọn: 7.00/10/469 lượt.

ra bên ngoài, anh bị bức họa này làm cho hoảng sợ.

"Là anh?" Phương Tiểu Thư dường như cũng bị hoảng sợ, cô nhẹ nhàng thở ra, ném xuống đế đèn bàn ở trong tay, xoay người đi về phía giường, bóng dáng gầy yếu mà tiều tụy.

Cô đi chưa được mấy bước sẽ không đi được nữa rồi, bởi vì có người từ phía sau ôm lấy cô, gắt gao ôm thắt lưng cô hôn vành tai cô.

"Ừ..." Phương Tiểu Thư không hề chuẩn bị, bị Bạc Tể Xuyên thình lình tập kích biến thành nhịn không được hừ nhẹ ra tiếng, giọng nói áp lực mà ngọt ngào làm cho thân thể của hai người đều hơi cứng ngắc, trong không khí hình như thêm một chút gì đó kiều diễm.

"Thả lỏng." Bạc Tể Xuyên khàn khàn mở miệng, hai chân để sát tại chân cô, để cô đi về phía trước từng chút một, sau đó từ phía sau đem cô đặt ở trên tường phía trước.

Trong phòng mở ra lò sưởi trong chốc lát, thực ấm áp, mặt tường này ngay tại phía dưới lò sưởi, ngay cả mặt tường đều ấm áp.

"... Đừng khẩn trương." Bạc Tể Xuyên chậm rãi cúi đầu, cái trán để trên lưng cô, anh hơi nhắm mắt lại, một tay xoa nụ hoa đứng thẳng trước ngực cô, một tay cởi ra nút thắt trên quần bò của cô, chậm rãi dò xét vào.

"Bạc Tể Xuyên anh..." Phương Tiểu Thư muốn nói cái gì, nhưng Bạc Tể Xuyên bỗng nhiên dùng tay đang làm càn trước ngực cô nhanh chóng bịt kín môi cô.

Cô nghe thấy anh nói chuyện bên tai cô, lời anh nói cùng hô hấp ấm áp quanh quẩn tại bên tai cô, trong giọng nói của anh tràn ngập sự thỏa hiệp, lại tựa hồ hỗn loạn một tia tủi thân không dễ phát hiện ra.

Anh nói: "Tiểu Thư anh nghĩ em, anh sai lầm rồi, lúc ấy anh tức giận đến hồ đồ rồi." Mặt anh để sát vào sườn mặt cô, ánh mắt khép hờ không ngừng run run, lông mi dài nồng đậm, giống như cánh bướm đang giương cánh, "Em đừng cự tuyệt anh, anh cũng không muốn dây dưa em, anh đã thử rồi, anh thử vài lần rồi, nhưng là không được, chính là không được nha..."

"..." Phương Tiểu Thư không tiếng động để cho anh làm, hai tay cô bị hai tay anh đặt tại trên tường, phía sau lưng kề sát trong ngực anh cách quần áo trong cũng có thể cảm nhận được độ ấm, quần bò bị kéo đến đầu gối, cô cảm giác được anh nâng mông cô lên cao một chút, sau đó hô hấp dồn dập để vào giữa hai chân cô, tìm đúng vị trí hướng phía trước đỉnh đầu tiến nhập thân thể của cô...

"Ha ừ! ..." Cả người Phương Tiểu Thư dán tại trên tường nhắm mắt lại thừa nhận sự ra vào của Bạc Tể Xuyên, thân thể của Bạc Tể Xuyên kề sát tại trên người cô không ngừng mà đem dục vọng của mình đưa vào trong cơ thể cô lại rút ra, tiếng thở dốc của anh vang lên liên tiếp, mồ hôi theo hai má chảy xuống, một đôi mắt hoa đào tối đen gắt gao nhìn chằm chằm hai má hơi đỏ lên của Phương Tiểu Thư, môi mím lại không có một khe hở nào.

"Đừng nhanh như vậy Tiểu Thư." Anh không kìm lòng được hôn sườn mặt cô, hít sâu nói, "Rất nhanh thì tốt rồi... Kiên trì một chút."

Kỳ thật Phương Tiểu Thư cảm thấy, khi người đàn ông đang động tình nói chuyện giọng nói khả năng càng làm cho người ta có cảm giác hơn phụ nữ, nhất là người đàn ông ngày thường đều là một bộ dáng áo mũ chỉnh tề cấm dục.

Khi anh thì thào nói với cô lời tâm tình, cô rất khó kháng cự cảm giác tê dại từ đầu đến chân, không cần đối phương tốn nhiều khí lực, liền dễ dàng đạt tới đỉnh núi.

Bạc Tể Xuyên nhịn không được cúi đầu nở nụ cười một tiếng, tiếng cười nặng nề theo lồng ngực phát ra này làm bên tai cô như nhũn ra, cô không còn sức lực nào ngồi phịch ở trong lòng anh, gian nan thừa nhận dục vọng y nguyên cao ngất không phá của anh.

"Em có biết vì sao anh phải làm như vậy sao?"

Lúc ý thức trở nên mơ hồ, Phương Tiểu Thư dường như nghe thấy Bạc Tể Xuyên khàn khàn hỏi cô cái gì, nhưng cô đã muốn không có sức lực trả lời anh.

Bạc Tể Xuyên thu hết bộ dáng kiều mị của cô vào mắt, anh nhịn không được ở trong lòng hỏi chính mình, mày như thế nào liền yêu cô ấy như vậy, lại ở trong lòng trả lời chính mình, mày chính là yêu cô ấy như thế, mày thật sự thực yêu cô ấy, thật sự thực yêu.

Bạc Tể Xuyên thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng nói: "Kỳ thật anh cũng không biết, ngay từ đầu chỉ là vì đối tượng là em, nhưng đến lâu ngày, ngay cả chính anh đều đã quên vì sao anh phải làm như vậy, hết thảy đều trở thành thói quen." Anh chậm rãi nhanh hơn tốc độ phía dưới, địa phương ra vào phía dưới phát ra tiếng vang ái muội, giọng nói anh run run nói, "Tựa như em nói, em là cái người xấu, hư đốn, ích kỷ lại hẹp hòi, bọn họ đều chán ghét em..."

Phương Tiểu Thư đổ rút một ngụm khí lạnh, tiếng ưm cùng giọng mũi từ trong miệng cô thốt ra, cô phẫn hận đánh gãy lời nói của anh, nói: "Anh yêu em! ..."

"Đúng vậy!" Bạc Tể Xuyên không cần nghĩ ngợi cắn răng đồng ý với lời của cô, nhanh chóng thường xuyên ra vào trong thân thể cô, cuối cùng tận tình phát tiết ở trong cơ thể cô.

Là.

Đúng vậy.

Tất cả mọi người chán ghét em, nhưng là anh yêu em, liền là như thế này, chính là đơn giản như vậy.

Sau khi kết thúc hoạt động kịch liệt, hai người ôm nhau nằm ở trên giường, anh ôm cô, trong hơi thở tràn ngập hương vị của cô, trong lòng nói không nên lời là cảm giác gì.

Nói như thế nào đâu, giống như tất cả ý tưở


80s toys - Atari. I still have