XtGem Forum catalog
Khoản Nợ Hôn Nhân

Khoản Nợ Hôn Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324153

Bình chọn: 7.5.00/10/415 lượt.

này, anh chính là muốn cho cô đau! Cho dù đau đớn nhỏ bé nhất trên thân thể không đáng kể đến.

"Biết cái gì là nhục nhã không?" Một ngón, hai ngón, ba ngón tay đều đâm vào, hoa nguyệt của cô kịch liệt co rúc lại. Nhìn đôi mắt cô vì đau nhức mà càng ngày càng lạnh, càng ngày càng băng; anh biết, tính khí của cô cũng sắp muốn bộc phát ra.

Anh duỗi tay xuống phía dưới: "Nhục nhã chân chính không phải cái này mà là. . . . . ." Cố ý kéo dài ngữ điệu, kèm theo tiếng anh chậm rãi kéo khóa quần, cái đó rõ ràng là lăng nhục đến không chịu nổi. . . . . .

"Hạ Viễn Hàng, anh dám!" Cô lạnh lùng quát. Không thể nào tin nổi anh lại đáng ghét thế này, muốn dùng phương thức như thế, thủ đoạn như thế lăng trì cô. Cô thề nếu như anh thật sự dám làm như vậy, cô tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!

Anh thật sự dám!

Dục vọng cường tráng và căng đầy được phóng thích ra ngoài, nguy hiểm ở giữa cánh hoa vẫn khô khốc như cũ của cô trượt, sau đó không có cho cô chuẩn bị một chút nào mà chọc thẳng vào!

Đau, đau, đau!

Cô đau đến cắn một cái trên vai anh, so với anh ác hơn, so với anh dùng nhiều sức hơn. Bọn họ cùng chảy máu, anh làm cho cô đau đến mức giống như lần đầu đêm, cô cũng làm cho anh trầy da sứt thịt.

Trong khoảnh khắc tiến vào đó, cái loại cảm giác mãnh liệt tràn đầy đất trời ùn ùn kéo đến hung hăng đánh trúng anh. Khoái cảm từ thắt lưng nhanh như tia chớp liên tục kích thích đến đại não của anh, anh cắn răng phát ra tiếng “két” mới miễn cưỡng khiến mình không phát tiếng rên rỉ ra ngoài. Đó là loại cảm giác như thế nào? Khoái cảm y hệt sắp chết lại tê dại, thoải mái, vừa đau vừa sảng khoái.

Anh đâm vào chỗ sâu trong cơ thể cô, một luồng thịt non quấn lên, ôm chặt anh, ấm áp, nóng bức, chặt khít, tuyệt vọng.

Bản năng ngừng hít thở lại, muốn cảm thụ nhiều cái lại say mê, đẹp đẽ đó hơn một chút. Anh đè trên người cô, ánh mắt giống như đế vương nhìn xuống nét mặt cô vào giờ phút này. di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn. Cho dù đau đến khuôn mặt trắng bệch, cho dù đau đến phát điên, Diêu Thủy Tinh vẫn không kêu tiếng nào, con ngươi trong suốt nhìn anh chằm chằm, tràn đầy căm hận và địch ý.

Là muốn cô phải hận! Nếu như cô không hận anh có thể sảng khoái sao? Cười tà tà một tiếng, anh cố ý đẩy vào sâu hơn, mãi cho đến khi vào chỗ sâu nhất đôi môi mỏng mới chậm rãi giương lên. Ánh mắt kề sát nhìn cô, dường như muốn nhìn thấy chỗ sâu nhất trong tâm hồn cô.

"Diêu Thủy Tinh, cô thấy rõ rồi chứ, là ai đang đoạt lấy cô, hả?" Anh rút ra, ác ý đâm vào lần nữa. Không có thời gian thở dốc, không có nhẫn nại dừng lại, anh chỉ cứ như vậy không ngừng muốn đoạt lấy cô gái này, hận không thể nuốt cô vào, dùng cô làm lắng đi cảm giác đau đớn trong đáy lòng mình.

Chỉ có phương thức trực tiếp mà trần trụi như vậy anh mới có thể cảm thấy cô thật sự ở trong ngực anh, không phải là mơ, không phải là ảo giác; cái loại khoái cảm mãnh liệt đã lâu đó không ngừng từ xương sống anh xông lên, cái loại rung động và sảng khoái này chỉ có Diêu Thủy Tinh mới có thể mang đến cho anh.

Chỉ có hận thù!

Tất cả điểm mẫn cảm của cô anh đều nhớ rõ từng cái, dĩ nhiên cũng biết này cô gái này mềm mại đến cỡ nào nhưng anh là cố ý muốn làm cô đau, một lần, một lần làm cho cô đau, như vậy cô mới có thể nhớ, nhớ hậu quả khi chọc tới anh, kết cục khi làm anh đau sẽ là như thế nào.

Anh lại dám như vậy đối với cô! Cô trần truồng mà nhếch nhác còn anh lại đầy đủ quần áo, thậm chí ngay cả một chút xốc xếch cũng không có, cứ như vậy làm chuyện vốn là chuyện thân mật nhất.

Anh làm cho cô đau như thế, cơ thể gần kề, tâm hồn lại càng đẩy ra xa. Cô thật sự anh đến chết! Tại sao Hạ Viễn Hàng anh lại đối với cô như vậy?

Nếu như cô cứ mặc anh ức hiếp như vậy thì cô không phải là Diêu Thủy Tinh! Cố kiềm nén đau đớn lại, chân của cô đặt trên hôn anh, gắng sức xoay chuyển, bọn họ lập tức đổi vị trí, cô ở trên người anh còn anh ở trong cơ thể cô.

Cô cắn răng cứng rắn chống lại đau đớn như kim châm muối xát, giãy dụa vòng eo chủ động nuốt vào nhả dục vọng tráng kiện muốn dọa người của anh.

"Hạ Viễn Hàng, anh mới nên nhìn cho rõ ràng, hiện tại đoạt lấy anh là tôi!" Cho dù bị thương, cho dù đau đớn hành hạ cô muốn phát điên, cô cũng nuốt không trôi giọng điệu này! Anh muốn cho dạy dỗ, cũng cần phải để cô cho anh cơ hội đó. . . . . .

Dĩ nhiên cô không cho! Đến chết cũng sẽ không cho!

Có thể sử dụng cơ thể trừng phạt người khác không chỉ có nam nhân mà thôi, cô cũng có thể! Anh muốn cho cô đau, muốn trả thù cô, cô cũng có thể.

Cô rất không lưu loát, rất vụng về, rõ ràng cũng hề không quen thuộc tất lại muốn gượng chống để hoàn thành được. Thần tốc lên xuống, mỗi một ma sát đều mang đến đau đớn kịch liệt nhưng cô không chịu thua, như thế nào cũng sẽ không nhận thua.

Anh nhìn cô chăm chú vì vào giờ phút này cô quật cường và rất mạnh mẽ nhưng sinh lòng tức giận. Tại sao cô lại kiêu ngạo như vậy? Rõ ràng. . . . . . rõ ràng đau đớn đến thế, sắc mặt cũng đã trở nên tái nhợt, tại sao còn phải ngang ngạnh?

Đã vậy, anh càng không cần khách khí!

Cánh tay dùng lực chống cho cơ thể ngồ