XtGem Forum catalog
Khi Yêu Ai Cũng Liêu Xiêu

Khi Yêu Ai Cũng Liêu Xiêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325483

Bình chọn: 8.5.00/10/548 lượt.

̀u mình,

vùi mặt thật sâu vào thành sofa…

Đêm nay thực là một đêm đau khổ, cái nên xảy ra

thì không xảy ra, cái không nên xảy ra thì xảy ra hết lần này đến

lần khác.

Có lẽ tôi không ngủ, nhưng sau đó cũng không

tỉnh táo lắm, tóm lại là mơ mơ màng màng một hồi trời đã sáng.

Khi tôi mở mắt thực sự có cảm giác hồn xiêu

phách tán, gương mặt của Mạt Mạt gần ngay gang tấc, hai tay cô ấy

chống cằm, cười tươi roi rói như nắng mùa xuân nhìn tôi.

Tôi giật mình bật dậy rồi mới hoàn hồn, thở

dài một cái rồi liếc Mạt Mạt, cố ra vẻ lạnh lùng hỏi: “Em dậy rồi

à?”

Hừ, tôi vẫn còn nhớ mối thù tối qua đấy!

Mạt Mạt cười hi hi, không nói gì chỉ nhìn tôi.

“Em…em lại muốn làm gì nữa?” Tôi bắt đầu thấy

căng thẳng, bị Mạt Mạt chơi cho mấy vố sợ rồi, sức mạnh của xã hội

thật là to lớn, có thể biến một cô gái ngây thơ thành một hồ ly tinh

thế này.

Mạt Mạt nghiêng đầu nhìn tôi, rồi đột ngột lao

tới, hai tay ôm cổ tôi, hôn chụt một cái lên má tôi!

Quả này tôi chịu rồi, phản ứng đầu tiên của

tôi là: Lại có âm mưu gì đây?

Hôn tôi xong, Mạt Mạt liền lập tức thả tay ra,

cô ấy đứng dậy, hớn hở nhìn tôi, nghiêng đầu nói: “Bảo, em biết anh

mà! Chắc chắn không thành vấn đề!”

“Cái gì không thành vấn đề?” Tôi chẳng hiểu mô

tê gì.

“Anh đó! Anh là người tốt!” Mạt Mạt cười tươi

như hoa, “Một đêm bình yên chứng minh rằng mấy năm qua anh không hề thay

đổi, thích ra vẻ buông thả bất cần nhưng thực ra vẫn là một người

đàn ông gan bé.”

Tôi trợn mắt: “Anh gan bé á? Em bảo anh gan bé?

Mạt Mạt! Em có biết trước mặt đàn ông không được phép nói một số

lời không? Riêng chữ “bé” đã là đại kị của nam giới rồi, em lại còn

thêm chữ gan bé. Ý em là sao? Hay là anh to gan một lần cho em xem

nhé!”

Mạt Mạt thấy tôi kích động như vậy cũng không

sợ hãi, vẫn cười tươi rói: “Anh bực cái gì, ý em không phải thế,

không phải anh gan bé, anh là chính nhân quân tử.”

Nghe câu này tôi thấy dễ chịu tí chút, nhưng

mặt vẫn lạnh như tiền.

“Bảo, em không có ý khác thật mà.” Mạt Mạt

vẫn giải thích, “Anh thế này em rất vui, thật đấy! Trước kia hồi

chúng ta ở bên nhau ấy, anh làm em rất yên tâm, bây giờ anh cũng không

thay đổi, thật tốt.”

Tôi ngơ ngác: “Anh làm sao mà khiến em yên tâm?”

Mạt Mạt tươi cười bước lên một bước, ngồi

xuống sofa: “Anh quên rồi à? Lúc chúng ta hẹn hò, suýt chút nữa đã

như thế rồi, nhưng em không ngờ anh còn nhỏ như thế đã biết thương bạn

gái rồi, anh không…”

Tôi á? Thương…bạn gái?

“Mấy năm nay em luôn nhớ đến chuyện đó, bây giờ

con trai như anh quá ít, anh rất tôn trọng con gái, sợ em hối hận, anh

liền không ép em nữa. Anh biết không? Tiểu Hy cũng biết chuyện này, cô

ấy thấy không thể hiểu nỗi.”

Mạt Mạt vừa nói vừa nghiêng đầu, ánh mắt sáng

lấp lánh như đang nhớ lại chuyện cũ.

Nhưng tôi hiểu rồi!

Mạt Mạt coi tôi là quân tử! Tưởng hồi đầu tôi

không hoàn thành bước cuối cùng là vì cô ấy đau, hoặc sợ cô ấy hối

hận! Xem ra kí ức của Mạt Mạt có chút nhầm lẫn, chẳng lẽ cô ấy

quên là lúc đó tôi cũng kêu đau sao?

Khoan khoan, có lúc kí ức của con người rất dễ

đùa cợt với chính họ, rất dễ nhiều năm sau, dựa theo ý muốn của

bản thân thêm mắm thêm muối, vậy lẽ nào là kí ức của tôi nhầm lẫn?

Tóm lại là tôi hay Mạt Mạt nhớ nhầm đây?

Thôi bỏ đi, bạn xem Mạt Mạt cười tươi như hoa

mùa xuân, ấm áp như nắng mùa hạ thế này, chắc chắn cô ấy đang đắm

chìm trong những hồi ức thuộc về cô ấy, hơn nữa trong hồi ức của cô

ấy tôi là một người tốt, chuyện này rất tốt mà!

Thế là tôi cười với Mạt Mạt.

“Tối qua ban đầu em cũng rất lo lắng.” Gương mặt

Mạt Mạt rạng ngời, cô ấy đứng dậy, vươn vai một cái, “Bây giờ em

chẳng lo tí nào nữa.”

…Ý cô ấy là sao?

Tôi dậy đánh răng rửa mặt, ăn mặc chỉnh tề.

Mạt Mạt đã chuẩn bị xong từ lâu, về mặc này

chắc con gái có thiên chất, trước khi tôi dậy cô ấy đã làm xong đâu

vào đấy hết cả rồi.

So với hôm qua, hôm nay Mạt Mạt có hơi khác, cô

ấy không trang điểm. Nói thực, không trang điểm Mạt Mạt trông càng xinh

hơn, rất trong sáng, thuần khiết.

Thực ra tôi rất ghét con gái trang điểm, nhất

là trang điểm đậm.

Tôi luôn cho rằng, trang điểm là thủ đoạn tự

hủy hoại mình mà phụ nữ sau ba mưới lăm tuổi mới đáng làm.

Tuổi trẻ, tuổi trẻ chính là tài sản, làn da

của bạn, tất cả linh kiện trên mặt bạn đều đang ở giai đoạn đẹp đẽ

nhất, là lúc chúng tỏa sáng nhất trong đời bạn, bạn việc gì phải

dùng đủ thứ hầm bà lằng chát lên chúng, che