80s toys - Atari. I still have
Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam

Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326113

Bình chọn: 8.00/10/611 lượt.

t cái.

Mấy con thỏ to lớn lập tức kêu lên chen sát vào nhau, thiếu chút nữa đụng đầu, chỉ lo run lẩy bẩy. Nhưng chú ý nhìn, vẫn có thể phát hiện lỗ tai vốn mềm mại của họ lập tức đỏ hết —— lại là xấu hổ.

Dáng vẻ đáng yêu như vậy, thiếu chút nữa cả Lý Mộ Tư cũng ngứa tay, thật may là hình thể khổng lồ của đám thỏ không mấy đáng yêu, khiến cô bỏ đi ý niệm.

Lý Mộ Tư thật vất vả mới nín cười nói: "Hì, các anh biến đổi sang hình thú, tôi liền không phân biệt được ai là ai, ai tới nói xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Các anh trêu ghẹp thế này, ckhông phải muốn chúng tôi sau này không ra bộ lạc luôn chứ?"

Mấy con thỏ xin lỗi dùng móng trước gẩy gẩy mặt, nhìn hai bên một chút, toàn bộ cúi đầu nhảy lên nhảy lên nhảy đến trong góc, lúc trở ra, mỗi con ngoài miệng đều tha một cái váy da thú. Bọn họ nhìn các người thú chung quanh, sau đó tất cả nhanh chóng nhảy về nhà gỗ cách đó không xa.

Tư Nạp Khắc thấy vậy, lập tức nói thầm: "Làm gì thế? Còn biết xấu hổ à?" Sau đó con ngươi đảo một vòng, chợt cười xấu xa he he he, nhìn hai bên một chút, phát hiện tiểu tử hư Hoắc Khắc ở gần hắn, lập tức ôm cổ Hoắc Khắc nho nhỏ nói thầm mấy câu.

Động tác chải chuốt mái tóc dài đỏ rực của Hoắc Khắc lập tức ngừng lại một chút, đầu hai người lập tức tiến tới cùng nhau, phát ra mấy tiếng cười hí hí hí như con chuột cười trộm, sau đó cực kỳ tự hào lắc lắc eo.

Ma Da bất đắc dĩ lườm bọn họ một cái, Lý Mộ Tư vội vàng cong khuỷu tay móc lấy hắn, mặc dù không khoác được bụng chỉ được bắp đùi, làm cho người ta rất bó tay, nhưng Lý Mộ Tư đã quen —— ừ, khó khăn à, thích ứng một chút liền khắc phục.

"Hí, hai tên hư hỏng đó đang nói cái gì?" đôi mắt của Lý Mộ Tư lóe ánh sáng tò mò mong đợi nhìn lỗ tai nhọn của Ma Da.

Ma Da nhìn hai người bên kia một cái, khóe miệng nhẹ nhàng ngoắc ngoắc, cúi đầu tiến tới bên tai Lý Mộ Tư, nhẹ giọng nói: "Tư Nạp Khắc đang nói..., chỉ có người thú không tự tin về mình mới không dám lộ cho người khác nhìn." Nói xong, thừa dịp Lý Mộ Tư còn ngây ngốc suy tư, nắm tay Lý Mộ Tư liền đặt lên cái thứ to lớn của mình.

Mặt Lý Mộ Tư lập tức xanh lá, nhanh chóng thu tay lại, hận hận xoa xoa trên người Ma Da, nghiêm mặt cố ra vẻ nghiêm túc nói: "Hiểu, ha ingười khốn kiếp này."

Má nó! Càng khốn kiếp hơn là cái tên ở bên cạnh! Tối hôm qua mệt nhọc cả đêm, phía trên lão nhị còn dính lại dấu vết gì không hả! A a a, sét a, đánh chết cái tên chết tiệt không biết xấu hổ này đi!

Lúc này một cánh cửa cách đó không xa mới két một tiếng, hậu tri hậu giác bị người từ giữa kéo ra, William vuốt mắt mơ mơ màng màng đi ra vừa vặn thấy mấy thứ trắng muốt từ bên cạnh hắn chạy tới, rầm rầm rầm chui vào căn nhà bên cạnh hắn.

Động tác dụi mắt của William lập tức dừng một chút, hé miệng, thật lâu mới sững sờ toát ra một câu: "Thật to. . . . Cái mông thật to!"

Lý Mộ Tư đang tức giận bừng bừng lập tức trừng mắt liếc hắn một cái, hung dữ mắng: "Sắc lang!"

William nhất thời uất ức ngồi chồm hổm vẽ vòng vòng —— hắn vốn muốn nói thật là con thỏ thật to nhưng mà. . . . Nhưng mà hắn đã tới chậm, chỉ nhìn thấy cái mông của một con thỏ! Chuyện này. . . . Điều này có thể trách hắn sao? Hắn rốt cuộc sắc lang chỗ nào chứ! Vì sao cứ ghim hắn? Đây quả thực là kỳ thị mà!

William đang tức giận mà uất ức vẽ các vòng tròn, chợt một cái đầu sói từ bên cạnh đưa qua, an ủi liếm mặt của William, một đôi mắt lóe ánh sáng xanh mơn mởn. Một lát sau, một cái đầu sói khác nhỏ hơn chút cũng duỗi tới, liếm liếm má bên kia của William.

William lập tức một trái một phải ôm lấy hai con sói, thở phì phò nói: "Hừ, tính khí của người phụ nữ kia thật xấu, dáng vẻ xinh đẹp, ngực lớn hơn nữa, bản thiếu gia cũng không ưa thích. Chỉ có hai cậu tốt nhất!" Nói xong, còn hôn thưởng hai con sói một cái —— sau khi hắn ở nơi này mấy ngày thì phát hiện, hai con sói hiểu tính người này rất thích hắn thân cận chúng, thỉnh thoảng hôn một cái, khi phân phó hai con sói đi làm việc, thì hai con sói quả thật thông minh hơn hẳn súc sinh.

William đã sớm tính toán ở trong lòng, suy nghĩ lúc nào thì chạy khỏi bộ lạc đáng sợ này. Hắn tin tưởng, mang theo hai con thú cưng thông minh và lợi hại này, thì. . . sẽ không dễ dàng bị ngoẻo!

William lại bắt đầu suy tư kế hoạch chạy trốn của hắn, không chút nào chú ý tới ánh sáng kinh người lóe ra từ mắt hai con sói kia. Chỉ là, sự tự hỏi của William vẫn luôn chết yểu trong nước miếng nhiệt tình của hai con sói.

Các người thú vây xem bắt đầu cắn răng nghiến lợi đối với hành động đồi phong bại tục đó, bàn luận xôn xao.

"Anh em Tắc Nạp quá con mẹ nó giảo hoạt!"

"Đúng đúng! Quả thật chính là ăn gian! Nếp sống thế này không thể tiếp tục, nhất định phải kéo ra ngoài! Kéo ra ngoài hành hung!"

"Nhưng, giống cái mới tới này chẳng lẽ thật nguyện ý cùng giao phối với cả hai anh em Tắc Nạp à? Nhìn hắn ta giống như có quan hệ không tệ với an em Tắc Nạp."

"Có. . . . Có lẽ thế?"

"A a a, quá sai lầm, giống cái phóng khoáng thế này, tôi cũng rất thích! Tại sao có thể rơi vào trong tay anh em Tắc Nạp!"

"Anh thôi đi! Giống cái nào anh cũng bảo rất thích!"

"Khốn ki