Khí Phi Không Dễ Làm

Khí Phi Không Dễ Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325021

Bình chọn: 8.5.00/10/502 lượt.

lên, Lục gia cười lạnh buộc quả cầu đó lên hông của nàng.

"Chờ một chút!" nàng khẩn trương hô, "Không phải ta đã nói cho các ngươi biết rồi sao!"

Chẳng lẽ bọn họ đã tìm trước rồi?

"Ha ha, tất nhiên chúng ta sẽ đi tìm. Nếu như ngươi nói thật, như vậy giữ ngươi lại cũng chẳng để làm gì. Nếu như ngươi nói dối. . . . . ."

Lục gia cố ý không nói hết, nhưng lại khiến cho nàng cảm giác trời đất quay cuồng.

"Ta với ngươi không thù không oán, vì sao ngươi không đồng ý tha ta một mạng?"

"Tha cho ngươi một cái mạng? Ha ha, ta hết lần này tới lần khác cũng không thích tha cho ngươi một cái mạng."

Nàng tức giận có chút run rẩy, "Ngươi, ngươi sẽ phải hối hận! Ngươi nhất định sẽ hối hận! Tu sẽ không bỏ qua cho ngươi! Tuyệt đối sẽ không!"

"Ha ha! Ta Lục gia còn từ không biết hai chữ hối hận viết như thế nào!" Nói xong, sắc mặt hắn biến đổi, "Buông tay!"

"A a a a ~! ~! ! ~!" Nàng tê tâm liệt phế hét thảm một tiếng.

Xích sắt trong nháy mắt nặng nề rơi xuống rầm một cái xuống, đem sức nặng trên người nàng thoáng chốc tăng lên gấp mấy lần.

Nàng chỉ cảm thấy thân thể mình đột nhiên bị kéo xuống, cặp chân càng lún sâu vào bàn đinh, ghim thật sâu vào xương tuỷ.

Ý thức của nàng bắt đầu mơ hồ, toàn thân kinh mạch rối loạn, không nhúc nhích được thân thể, tựa như một quả cầu bẹp bị xì hơi.

Những cái gai trên người đâm ngược lại vào da thịt nàng, kéo rách cả da của nàng, máu đỏ tươi trong nháy mắt thấm ướt áo.

Đã không còn hơi thở, chỉ còn dư lại một đám khói do hít thuốc.

"Còn không chịu nói có đúng không?"

Nàng há miệng, đã không còn một chút hơi thở dư thừa.

Lục gia nhích tới gần chút, cố gắng nghe rõ xem nàng đang nói gì.

"Có khí phách. . . . . . Ngươi. . . . . . Liền. . . . . . Giết chết. . . . . . Ta. . . . . . Tu. . . . . . Không biết. . . . . . Bỏ qua cho. . . . . . Ngươi. . . . . ."

Nàng đột nhiên rất nhớ hắn, Tu.

"Ha ha, ngươi nói là hoàng thượng? Bây giờ ngay cả giang sơn hắn đều không bảo vệ được, còn có thể tới bảo vệ ngươi? Ha ha ha ha. . . . . ."

Lời nói này của Lục gia, làm cho lòng của như rơi vào hầm băng, chìm sâu như vậy, thế nhưng không thấy đáy. . . . . .

Kéo khóe miệng, tâm nàng co rút đau đớn cùng thân thể phải chịu đựng đau đớn hỗn hợp, thật gần như tuyệt vọng.

Liều mạng để sống, nàng còn có chuyện quan trọng hơn chưa làm!

"Ơ ~ tại sao ngươi chưa ngất đi đây?" nụ cười của Lục gia càng đậm, "Xem ra hôm nay ngươi có thể để cho chúng ta hảo hảo giải trí rồi. Tới nha, đem nước tưới lên trên người nàng, lấy như côn trùng ."

Nàng gần như hỏng mất, "Ngươi không thể làm như vậy!" Nàng nghĩ hét lớn một tiếng, nhưng cuối cùng âm thanh phát ra chỉ như một con muỗi rất nhỏ.

"Tu sẽ không bỏ qua cho ngươi. . . . . . Hắn không biết. . . . . ."Nàng lầm bầm, làm như lầm bầm lầu bầu, thân thể nàng co quắp lại, máu gần như bị chảy khô.

Đôi môi nhăn nhúm lại, nàng khát quá.

"Ha ha, nếu Hoàng thượng có thể tới cứu ngươi, vậy ta có thể làm Bồ tát. Ha ha ~" Lục gia cười đến càng ngày càng điên cuồng.

Mí mắt của càng ngày càng dán chặt lại, cảm giác khát nước càng làm cho nàng càng buồn ngủ.

"Hoàng thượng không thể vào, vi thần có thể !"

Theo sau tiếng rống to, cửa bị một cước đá bay.

Mọi người đều là cả kinh, nàng cứ như vậy mỉm cười ngủ say lại đi xuống. . . . . . "Dung nhi! Dung nhi!"

Cảm nhận được có người ở bên tai nàng luôn miệng gọi..nhưng ngay cả một chút sức lực để nàng có thể trả lời cũng không còn.

Có thể không cần nói nhiều như vậy được không? Nàng thật sự muốn ngủ một giấc thật ngon.

"Dung nhi ~ Dung nhi! !"

Cảm thấy có người đưa một ngón tay đến bên mũi nàng, hơi dừng lại, sau đó nhẹ nhàng dời đi.

Ngay sau đó chính là một hồi tiếng chém giết.

Nàng thật sự cảm thấy rất phiền phức với thứ âm thanh này, liều mạng mở mắt ra.

Thấy Thiện Xá đang cùng những người có mặt trong nhà chém giết , trong lòng nàng cũng có chút an ủi, cái tên Lục gia đó, thật sự là quá ghê tởm mà, nên giết chết. . . . . .

Trong lúc nàng hoảng hốt, một bóng dáng đang lặng lẽ rời đi.

Đó không phải là Lục gia sao!

Nàng đang lúc muốn nhắm mắt lại, nhưng ngay lập tức có tinh thần tăng vọt.

Nàng muốn kêu lên.

"Thiện Xá! Người kia! Người kia. . . . . . Bắt hắn lại!"

Đôi môi hé mở cũng khó khăn khác thường, âm thanh kia càng thêm hoàn toàn bao phủ ở ngay cổ họng.

Những người đó quấn lấy Thiện Xá, vì để cho Lục gia chạy trốn càng tuyệt hảo che chở.

Nàng nóng nảy không thể hình dung được, thật muốn vọt thẳng tới kéo lấy đầu tên Lục gia kia, đem hắn thật hung ác quật ngã xuống trên mặt đất!

Đáng tiếc, nàng không làm được, nàng ngay cả sức lực để hô một tiếng cũng không có.

Bất đắc dĩ nhìn về phía Thiện Xá, hắn đang cùng mấy người kia vật lộn với nhau, căn bản không nhìn đến nàng một cái.

Lòng nàng nóng như lửa đốt, trơ mắt nhìn tên Lục gia chạy đi, cũng không có kế sách nào khả thi, nàng thật sự hận không cho mình được một cái tát!

Rốt cuộc cũng tiêu diệt được tên cuối cùng, lúc Thiện Xá nhìn về phía nàng vẻ mặt hắn vô cùng kinh hỉ.

"Ngươi còn chưa có chết?"

Nàng trợn trắng mắt thiếu chút là ngất đi, hắn đa


Teya Salat