Snack's 1967
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325211

Bình chọn: 9.00/10/521 lượt.


của nàng để đến đây ngủ cùng nàng. Bất quá hắn cũng là nam nhân có nhu

cầu sinh lý bình thường, nếu nàng cứ làm loạn như vậy hắn sẽ không đảm

bảo được sẽ không ăn nàng ngay lập tức.

- Nếu nàng tiếp tục giãy như vậy ta không đảm bảo sẽ không làm gì đâu.

Nàng nghe hắn nói như vậy bèn nằm im thin thít như con thỏ nhỏ trong vòng

tay của hắn. Nàng cũng đâu có ngu ngốc mà khơi mào dục vọng của nam nhân chứ. Chẳng mấy chốc nàng đã hít thở đều đều trong vòng tay của hắn. Hắn cảm nhận được nàng đã ngủ say nên cũng an tâm phần nào.

Hắn đang ngủ bỗng phát hiện có gì đó không ổn. Cả người nàng bỗng đổ nhiều

mồ hôi, toàn thân vô thức mà giãy giụa. Chết tiệt, không lẽ nàng lại gặp ác mộng?

Hắn gọi lớn tên nàng, hai tay đặt trên bả vai nàng để gọi nàng tỉnh dậy.

- Dương nhi, mau tỉnh lại. Dương nhi!!!

Nhờ có hắn mà nàng mới thoát khỏi cơn ác mộng. Sao lại vẫn là cơn ác mộng

đó, sao hắn vẫn đến tìm nàng. Nàng không muốn như vậy bởi vì trong cơn

ác mộng nàng thực sự rất sợ hãi, nàng cứ chạy mãi chạy mãi nhưng không

thể nào thoát ra khỏi nơi đáng sợ đó.

- Dương nhi, nàng đừng sợ có ta ở đây.

Hắn ôm chặt thân hình nhỏ bé vào trong lòng, là hắn muốn bảo hộ nàng thật

tốt. Nàng gặp phải chuyện gì mới thành ra như vậy, hắn không muốn nàng

cứ mãi âm thầm chịu đựng. Bất giác nàng vùi sâu vào trong ngực hắn, nước mắt cứ thế mà rơi như một tiểu hài tử bé nhỏ cần sự bảo bọc.

- Ta không biết chuyện gì đã xảy ra với nàng nhưng ta hứa ta sẽ mãi ở bên cạnh nàng. Nếu một ngày nàng đủ tin tưởng thì hãy kể cho ta nghe

được không?

Nàng có thể tin tưởng hắn

sao? Niềm tin từ lâu đã không còn hiện diện trong cuộc sống của nàng,

trừ cha nàng ra thì tất cả những người khác đều không thể tin được. Lần

này nàng có nên cá cược một lần đặt niềm tin vào hắn không...

Nàng tựa đầu suy nghĩ, hắn mang lại cho nàng cảm giác ấm áp khiến nàng nhớ

lại dường như đã từ rất lâu nàng đã quên mất cuộc sống kia còn nhiều

điều ấm áp. Nàng sẽ thử một lần.

-

Ngươi có tin ta đã từng chết đi một lần, hai người quan trọng nhất đối

với ta đã từng bị sát hại ngay trước mặt ta và tất cả những người có

liên quan đến việc này đều bị ta một tay giết chết.

Hắn vẫn im lặng nghe nàng nói, tay hắn càng nắm chặt tay nàng.

- Ngươi có biết đôi tay này đã từng ướt đẫm máu, ta đã không để cho

tên nào đắc tội ta được yên ổn. Ta thực ra rất sợ bóng tối nhưng tâm ta

không cho phép điều đó xảy ra, ta không thể để ai biết Hoàng Song Nhật

Dương lại sợ bóng tối đến nhường nào.

Chẳng biết vì sao khi kể cho hắn nghe những chuyện này nàng cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

- Dương nhi, đừng khóc nữa? Nhắm mắt lại rồi ngủ tiếp nhé, có ta ở đây không ai dám tổn hại nàng.

Nàng ngoan ngoãn nghe lời, nép sâu vào lồng ngực hắn ngủ tiếp. Chẳng hiểu sao nàng có cảm giác thật an toàn khi nằm cạnh hắn.

Trái ngược với khung cảnh lãng mạn trong phòng, những con người canh gác bên ngoài lại rơi vào tình cảnh không mấy yên bình.

Trương Phi và Triệu Tấn sau khi điểm huyệt của Tiểu Thanh và Tiểu Yến để hoàng thượng đi vào bèn để hai người bọn họ ngồi ngoài cửa rồi họ cũng ngồi

ngoài để canh gác cho hoàng thượng cùng hoàng hậu. Sau khi đảm bảo người đã vào tới nơi bình an vô sự họ mới giải huyệt cho Tiểu Thanh và Tiểu

Yến.

Ngay sau khi được tự do, Tiểu Thanh

và Tiểu Yến không hề chậm trễ mà vươn móng vuốt của mình ra bên ngoài.

Họ chỉ mặt điểm tên hai nam tử trước mặt với giọng điệu vô cùng tức

giận.

- Tên khốn, sao ngươi dám điểm huyệt của bổn cô nương!

- Cô nương có cần hung dữ như vậy không, bọn ta cũng là phụng mệnh hành sự thôi.

Hai người hung hăng nhìn hai tên trước mặt. Dù bọn hắn có phụng mệnh thì

cũng phải biết lựa chọn chứ. Ai đời hoàng thượng đi thị tẩm mà hai người họ cũng đi theo, người ngoài không hiểu lại nghĩ hai người là âm hồn

bất tán mất. "Không biết đại tỉ trong đó thế nào rồi có bình an không?"

Sau khi tranh chấp một hồi ai cũng đã thấm mệt, chỉ biết im lặng theo dõi

tình hình ở bên trong. Đột nhiên bên trong truyền ra tiếng hét của nàng.

- Á!!!! Ngươi không thể nhẹ nhàng hơn một chút à?

Lúc này sắc mặt Tiểu Thanh và Tiểu Yến trở nên vô cùng khó coi, bốn con mắt nhìn nhau khó hiểu.

"Không phải chứ, đại tỉ vừa kêu đau. Hồi sáng ma ma cũng nói lần đầu sẽ rất đau. Không phải đại tỉ đã......"

Một hồi nữa trôi qua, đèn trong phòng chợt tắt. Vậy là xác định rồi, đại tỉ của bọn họ đã bị chiếm tiện nghi rồi. Sao người lại dễ dàng thất thủ

đến vậy, không lẽ hoàng thượng quả thực giống như lời đồn rất đáng sợ

sao?

Thôi việc xảy ra thì đã xảy ra rồi,

phải chấp nhận thực tại thôi. Lúc này cơn buồn ngủ khốn khiếp lại vờn đi vờn lại trên mi mắt khiến họ muốn mở mắt cũng khó, có bờ vai bên cạnh

ngu gì không mượn. Tư tưởng lớn gặp nhau giữa Tiểu Thanh và Tiểu Yến,

hai người họ tự nhiên tựa đầu vào vai nam nhân bên cạnh rồi ngủ một mạch đến sáng.

Tội nghiệp hai vị ca ca cả đêm không dám động đậy, sợ làm hai cô nương này tỉnh giấc. Cho dù là rất

mỏi nhưng họ lại không cảm thấy phiền. Đây là lần đầu tiên có nữ nhân

tựa vào vai họ để ngủ, có cái gì