Polaroid
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325783

Bình chọn: 8.5.00/10/578 lượt.

ỗi rồi chàng còn chưa mau xuống đây sao???

"Là nàng đang gọi ta sao?" rõ ràng hắn đã ẩn thân rất tốt, làm sao nàng có

thể phát hiện được. Tốt nhất không nên xuất hiện, có khả năng nàng chỉ

đang cố tình gọi thử thôi.

Không nhận thấy sự phản hồi từ hắn nàng lại mỉm cười bí hiểm "Giả ngu sao? chàng đừng có mơ!"

- Phong Thiên Kỳ, nếu chàng không mau ra đây thì đừng mong đến chuyện thành thân cùng ta!

"Hử, nàng dám lấy chuyện này ra uy hiếp ta sao? Nữ nhân chết tiệt này luôn

luôn muốn ta vào đường cùng mà". Không còn sự lựa chọn nào khác hắn đành phải phi thân xuống trước mặt nàng.

- Nương tử, nàng gọi vi phu có chuyện gì sao?

Thấy hắn xuất hiện ba nam nhân còn lại đều tỏ vẻ bất ngờ, thậm chí còn có chút khinh thường.

"Hư, chẳng phải ban nãy người nói nghe lén chuyện của nữ nhân thật mất mặt, hoàng thượng sẽ không đi theo, sao giờ lại ở đây?"

Hắn ho khan một tiếng để không bị những ánh mắt chết người kia giết chết.

- E hèn, hôm nay thời tiết nóng nực, ta là muốn đi dạo.....

Hoàng thượng đúng là giả nai, ai đời lại đi dạo trên mái nhà của nữ nhân chứ. Biết là người đang nói dối nhưng không dám phản bác, chỉ mong lần này

hoàng hậu có thể trị người thật nặng, bọn họ bị phạt thì hoàng thượng

cũng phải bị phạt mới công bằng.

- Đi dạo trên mái nhà sao? Thiên

Kỳ, ta không biết chàng còn có sở thích đó. Chàng chắc chắn biết hai

thuộc hạ của chàng phải làm gì rồi đúng không, tài sản của chàng nhiều

hơn, ta sẽ cho chàng nộp muộn hơn một chút. Trưa mai ta muốn có danh

sách tất cả tài sản của chàng.

Một lời nói xuống như đá nặng ngàn

cân, họ sao có thể đỡ nổi, nương tử là trời, mà trời là lớn nhất, họ sao có thể thắng nổi đây.

Nhìn thấy hắn, Trương Phi, Triệu Tấn có ý định rời khỏi nàng nhanh chóng gọi lại.

- Các ngươi đi đâu? Phòng này do các ngươi phá, nội trong đêm nay ta muốn hoàn chỉnh trở lại, còn phòng của các ngươi đêm nay chúng ta sẽ ngủ ở

đó.

Trước sự tình hỗn độn, nữ nhi nhìn nàng với ánh mắt tôn sùng,

còn nam nhân nhìn nàng với ánh mắt khiếp sợ. Hoàng thượng sao lại có thể sống chết yêu một hoàng hậu như vậy chứ. Ngay cả Kim Long đang khí giận ngút trời cũng phải tạm quên đi để nhìn cách nàng xử lý mọi chuyện, đến khi nhớ lại nỗi hận thì Kim Phụng đã sớm rời khỏi.

Ba người mặt như đưa đám, tài sản mất hết thì chẳng còn thiết tha gì nữa, giờ chỉ còn lại ánh mắt căm hận nhìn Kim Long.

- Tại sao ngươi lại phá nát mái nhà, hại chúng ta thê thảm như vậy?

Kim Long từ trước đến giờ vẫn chưa quen ý niệm thua dưới tay nữ nhân, vì vậy trong tâm nảy ra ý chí phản kháng.

- Mọi người phấn chấn lên, tại sao chúng ta phải sợ nữ nhân chứ. Đến lúc này chúng ta phải hiệp lực chống lại họ.

Nhìn thấy ánh mắt sáng ngời từ người anh bạn, bọn họ cũng muốn thử, nhưng mà được sao?

- Kim Long, ngươi có chủ kiến gì sao?

Kim Long cười nham hiểm, đương nhiên là có.

- Họ đã muốn ta sửa lại mái nhà trong đêm nay thì.... – Rầm!!!!! Kim Long vung một chưởng thật mạnh vào gian phòng khiến nó đổ nát- Ta sẽ phá

hỏng hết!

Ba người chứng kiến cảnh sụp đổ trong tích tắc, thầm

nuốt một ngụm khí lạnh, không biết ngày mai lão bà của mình sẽ phản ứng

ra sao nếu chứng kiến số phận không may mắn của gian nhà này.

-

Mọi người không nên quá lo lắng, nếu như bây giờ không chấn chỉnh thì

sau này chủ nhân và mọi người chắc chắn sẽ rất thảm. Ngày mai chỉ cần

cứng rắn giữ đúng quy củ như quân đội là được, nhớ rằng tương lai tốt

đẹp đang chờ phía trước.

Chương 42. Bình yên trước dậy sóng.

Hắn tuy không ủng hộ họ nhưng cũng không thể phản bác, hắn rất muốn nhìn

thấy nương tử của mình phản ứng như thế nào, dẫu biết rằng dù gì nàng

cũng thắng nhưng hắn cảm thấy rất thú vị.

Những động tĩnh bên ngoài không thể lọt khỏi tầm mắt của nàng được, dám có ý

phản kháng sao, chờ đấy. Vì đang ở gian phòng của hắn nên giấy bút luôn

sẵn có, và một kế hoạch mới lại nhen nhói.

- Tiểu Thanh, Tiểu Yến các em qua đây, cầm lấy giấy bút này đi.

Tiểu Thanh và Tiểu Yến không biết nàng muốn làm gì nhưng vẫn một mực làm

theo. Đại tỉ làm gì chẳng có mục đích, chắn chắn lần này mấy lão công

kia sẽ thê thảm lắm đây.

- Đại tỉ, bây giờ chúng ta làm gì?

Nàng mỉm cười nham hiểm, nói một từ hết sức ngắn gọn.

- Hưu thư!

.............

Buổi sáng tốt lành, phải chuẩn bị kỹ càng cho trận nổi dậy giành chính quyền sắp tới. Nàng và mọi người bước ra ngoài chứng kiến một cảnh tượng huy

hoàng nhất trong lịch sử.

Hoàng đế Phong

Thiên Quốc đứng sừng sững trước một cái cây lớn, vì đêm qua chịu một lực không nhỏ nên cây đã gãy vài cái cành lớn. Đứng bên cạnh là hai vị

tướng quân dày dặn kinh nghiệm điều khiển vạn quân chinh chiến sa

trường, đứng đằng sau nguyên là vương của các loài vật tung hoành ở Ma

Vực ngàn năm nay. Nhưng mà ấn tượng nhất vẫn là cái background đổ vỡ

đằng sau. Ngôi nhà bằng nứa tồn tại hơn 20 năm đã sụp đổ trong một đêm,

giờ chỉ còn một đống đổ nát.

Sự xuất hiện của những "lão bà" khiến họ cảnh giác lùi về sau một bước, sau đó Trương Phi đại diện bước lên trước.

- Tiểu Thanh à, ta nghĩ....ách ta nghĩ nàng nên dịu dàng mộ