The Soda Pop
Khách Trọ, Đừng Như Vậy

Khách Trọ, Đừng Như Vậy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324250

Bình chọn: 8.5.00/10/425 lượt.

ngủ thay đổi quần áo chuẩn bị ra ngoài ghé tiệm thuốc mua lần nữa.

Thay đổi quần áo xong, tay cầm điện thoại chuẩn bị đi, lúc này mới phát hiện có N cuộc gọi nhỡ. Mà trong đó cuộc gọi sau cùng là Vivian, Lãnh Tĩnh gọi trở lại, bên kia nhận máy, giọng nói kiềm nén tức giận của Vivian truyền đến, "Em gái à, ở cuộc thi em chưa tới còn chưa tính sổ, Lễ Chúc Mừng em cũng không định tới hay sao?"

"Haiz, tôi phải đi xử lý vài chuyện mới xong, vậy mà thiếu chút nữa quên đi chuyện quan trọng này rồi" - Cô đang trong công cuộc 'tràn đầy sinh lực', cho nên rất có khả năng trở mình tiến vào hàng ngũ mẹ chồng sắp cưới, nhưng mà hơn hết khi ngẫm lại thật đau đầu (??). Lãnh Tĩnh lắc đầu, đem mấy suy nghĩ miên man này vứt ra xa, "Đúng rồi, hưởng ứng cuộc thi thế nào?"

"Cô không xem tivi sao?"

"Không"

"Cũng không có ai gọi điện chúc mừng?"

"Trái lại có nhiều cuộc gọi nhỡ".

"Tôi phục cô rồi, qua đây nhanh đi, cho cô biết cái ý nghĩa thật sự của 'Sự nổi tiếng'".

Lãnh Tĩnh đột nhiên tinh thần tỉnh táo hẳn, "Trâu bò vậy sao? Tôi lập tức qua ngay".

Khi vừa xách túi ra cửa, lại dừng chân, "Ông chủ sẽ tham gia Lễ Chúc Mừng không?"

Vivian cổ quái dừng lại một lúc rồi mới trả lời, "Nếu muốn xuất hiện thì từ sớm tại cuộc thi anh ta đã hiện thân. Anh ta chắc chắn cũng không tới đây đâu".

"Anh chắc chứ?"

"Chị gái mi có bao giờ lừa gạt mi sao?"

Lãnh Tĩnh lúc này mới an tâm, "Tôi sẽ tới ngay".

Sự thật chứng minh, tùy tiện tin tưởng người khác luôn có một kết cục không tốt. Đáng tiếc khi cô nhìn thấy người nào đó mang theo bạn gái công khai xuất hiện tại buổi Lễ Chúc Mừng khi đó, đã quá trễ rồi.

Ánh mắt căm phẫn của cô lướt qua toàn bộ hội trường, cuối cùng thành công rớt trên người Vivian, chỉ tiếc Vivian đang đối mắt với một anh chàng xinh trai nào đó nên đối với ánh mắt sáng như đuốc của Lãnh Tĩnh hoàn toàn tự nhiên giả vờ như không thấy.

Lãnh Tĩnh muốn trốn đi, nhưng thấy bạn gái của người nào đó đang vẫy tay chào hỏi mình. Vừa rồi Lãnh Tĩnh chỉ lo trừng ánh mắt giết người tới Vivian nên không để ý tới người bạn gái của ai kia. Bây giờ tập trung nhìn kỹ, thì ra người đó là Hàn Thiên Thiên.

Không ngờ người mặc trang phục của mình lên sân khấu lại là Hàn Thiên Thiên.

***

Khi Lãnh Tĩnh xử lý ly rượu sâm banh thứ hai, thành công gọi được Vivian thư thái thướt tha đi về phía cô. Lấy đi ly rượu của cô, thay cô uống.

"Tại sao gạt tôi nói anh ta không tới?"

Vivian đặt ly rượu rỗng lên bàn, nụ cười so với bọt từ rượu sâm banh còn mê hoặc hơn, "A, không phải là cô nói anh ta không có quan hệ gì với cô sao? Giờ sao lại khẩn trương như vậy?"

Lãnh Tĩnh không phản pháo lại được.

Vivian tự rót cho mình một ly, "CEO kính yêu của chúng ta sáng nay có tới tìm cô rồi đúng không?"

Lãnh Tĩnh nhìn người nào đó không xa phía trước. Anh ta đang nói chuyện phiếm với khách hàng, kiểu cách xa cách máy móc; không phải cái biểu hiện bất cần đời kia của anh ta, Hàn Thiên Thiên khoác tay lên cánh tay anh ta, bộ dáng ngoan ngoãn đi cùng, cũng không còn biểu hiện cố tình gây sự của một đại tiểu thư.

Lãnh Tĩnh đột nhiên cảm thấy mình có lẽ căn bản là không biết hai người kia, ánh mắt đang quan sát hai người kia thu hồi trở về sau đó trực tiếp đối diện với khuôn mặt tươi cười tít mắt của Vivian, Lãnh Tĩnh căng thẳng trong lòng, "Ai ai ai, anh đừng suy đoán...."

"Cô có biết Đại Học thứ hai của tôi là chứng nhận về tâm lý học tội phạm không?"

"Anh tự thổi phồng mình chứ gì!"

"Em gái không nên không tin, đối với con người tôi đây rất có nghiên cứu, đặc biệt là người có tâm sự trong lòng. Buổi sáng hôm nay, tôi chỉ nói lộ ra một chút về tình hình gần đây của cô, thấy sắc mặt anh ta thay đổi rồi. Vừa nghe tôi nói trong túi xách của cô có que thử thai, anh ta không nói hai lời lập tức quay đầu đi".

".........."

"Haiz! Lúc ấy có không biết bao nhiêu phóng viên đứng chờ ở cửa chỉ muốn nhìn thấy khuôn mặt thật của anh ta thôi. Tôi ngược lại rất muốn biết, anh ta làm cách nào thần không biết quỷ không hay chuồn đi mà không bị phát hiện đây?"

Vivian còn đang phân tích, Lãnh Tĩnh cố gắng chịu nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng không thể nhịn được nữa, gần như phát nổ.

"Xin bớt giận, xin bớt giận. Nói cho cô biết một tin tức tốt-----" - Vivian giơ bàn tay thon dài trắng nõn từ từ kéo Lãnh Tĩnh nhìn về phía người nước ngoài đang nói chuyện hết sức vui vẻ với Địch Mặc, "---- đó đều là những chuyên gia mua sắm trang phục thịnh hành cao cấp".

Hiển nhiên, Lãnh Tĩnh không thể hưng phấn cho được, "Làm ơn đi, tôi cũng là người trong nghề, không lẽ nhìn không ra bọn họ là chuyên gia thu mua trang phục sao?"

Vivian, "Còn có một tin tốt nữa".

Lãnh Tĩnh chăm chú lắng nghe, thử nghe xem cái tin tức tốt thứ hai có thể cứu vớt cảm xúc cực kỳ hỏng bét của bản thân hôm nay không.

Chỉ thấy Vivian thần bí nói nhỏ bên tai cô, " đã cùng chúng ta liên hệ, cấp trên đã lên kế hoạch phỏng vấn".

Hai mắt Lãnh Tĩnh sáng lên, Vivian không quên cường điệu, "Chú ý, là của Mỹ đó nha...!"

'Leng keng đinh---' tiếng va chạm của thủy tinh truyền đến ngắt đoạn đối thoại c